"Đa tạ Nhị công tử." Biết Nhị công tử đang cùng Thốn Bôn việc chính sự, Nhị Thập dám quấy rầy, nàng chỉ im lặng ăn cơm.
Mộ Cẩm ăn xong một bát cơm, uống hết một bát canh. Nói: "Tiêu Triển đa nghi. Hắn một khi hoài nghi, nếu nhổ cỏ tận gốc, sẽ cách nào yên lòng. Tuy lục soát chứng cứ gì, nhưng cùng thì sẽ quyết định thà g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót. Hắn là tên thích diễn vai ôn nhuận, để khiến cho các đại thần trong triều cảm thấy từng bước một sách mách chứng. Dù cho g.i.ế.c ."
Thốn Bôn hỏi: "Nhị công tử, chúng đến Bách Tùy hợp tác cùng Ngũ hoàng tử ?"
"Không, hiện giờ Hoàng Thượng đồng ý truyền ngôi cho Thái Tử, Ngũ hoàng tử sẽ chúng . Tâm nguyện lớn nhất của là về nước. Tương lai Tiêu Triển xưng đế, Ngũ hoàng tử còn mòn mắt ngóng trông một đạo thánh chỉ về nước của Đại Tễ." Mộ Cẩm : "Giả sử như thuyết phục Ngũ hoàng tử gia nhập phe cánh, cũng yên tâm. Giữa các hoàng tử với mà , là địch là bạn, câu chuyện của và Ngũ hoàng tử cũng chỉ dừng ở lợi ích đôi bên mà thôi. Kế hoạch đây là tạm thời phân tán lực chú ý của Tiêu Triển, để và Ngũ hoàng tử đấu đá một phen, chúng ngư ông đắc lợi. Thế nhưng, mặc kệ cái lợi nhận thì việc xảy tranh đấu với Tiêu Triển cũng chỉ là chuyện sớm muộn."
Nhị Thập cau mày. Nghe Nhị công tử ... Hoàng Thượng, các hoàng tử như một trận gió tanh mưa máu.
Mộ Cẩm hỏi: "Những khác trong Mộ phủ thu xếp thế nào ?"
Thốn Bôn đáp: "Mã tổng quản, phó quản gia Trần đều cải trang thành từng nhóm trốn trong các thôn xóm ở ngoại ô kinh thành. Tạm thời vẫn an ."
"Việc bàn bạc kỹ hơn." Nói tới đây, Mộ Cẩm bỗng nhiên nở nụ , liếc mắt về phía Nhị Thập. "Hiện tại nghĩ , hành thích cực kỳ vui sướng. Thái Tử còn đăng cơ, một kiếm của c.h.é.m xuống, Hoàng Thượng một bên kiềm chế, Tiêu Triển hẳn càng hận thấu xương."
"Đời chắc chỉ một cơ hội lưu một lỗ thủng thôi." Nhị công tử cong mày, nở nụ nham hiểm. "Đâm , đ.â.m cực kỳ tay.
Nhị công tử tỉnh là chuyện .
Có điều, Nhị Thập nhớ tới lúc hai hằng ngày trộm gà, ngược chút hổ.
"Nhị Thập cô nương." Thốn Bôn đến bên ngoài phòng bếp, "Nhị công tử cho mời."
Nhị Thập xoa xoa hai tay ướt đẫm váy, chần chờ hỏi: "Chân và mắt của Nhị công tử..."
"Tâm pháp chỉ thể chữa tâm mạch, còn những cái khác, chỉ thể chờ Lâm thần y đến. Nhị thập cô nương, cô cần quá lo lắng, Nhị công tử chân thể , mắt cũng ." Thốn Bôn nở một nụ hiếm thấy, "Lúc mười tuổi theo Nhị công tử, vẫn còn nhớ Lâm thần y từng với , trừ phi tự trói , còn thì ai thể trói Nhị công tử."
Nhị Thập nhẹ nhàng thở , đến phòng Mộ Cẩm. Nàng còn gõ cửa, bên trong truyền đến tiếng : "Vào ."
Nàng đẩy cửa .
Mộ Cẩm vẫn đang xe lăn, đằng đặt một ly . Hai mắt về phía nàng.
"Nhị công tử." Nhị Thập cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-218-so-phan-nhi-thap.html.]
"Ừ." Mộ Cẩm chỉ đáp một tiếng.
Ánh mắt nàng loạn khắp nơi. Nhớ lúc khi Mộ Cẩm rời phủ, hai xong một trận bổ củi kịch liệt, đó Nhị công tử mới rời .
Lúc đến nhà gỗ, Nhị công tử cứ kỳ quái, nàng cũng kỳ quái theo. Nếu Nhị công tử cứ mất trí nhớ... thì quá.
Mộ Cẩm mất trí nhớ, nhưng giả vờ mất trí nhớ, hỏi: "Sao ngươi tới đây?"
Trên mặt Nhị công tử hề chút hổ, thể thấy, cũng nhớ rõ bản trải qua những chuyện ngu ngốc gì, những lời ngu xuẩn nào. "Hồi bẩm Nhị công tử." Nhị Thập cung kính đáp: " Là Thốn Bôn dẫn nô tỳ tới."
"Ừm." Mộ Cẩm lãnh đạm: "Nghe ngươi gầy ít?"
Nhị Thập thật: "Đói bụng hơn mười ngày nên thành như ."
Hắn : "Qua đây."
Nàng đến phía .
Mộ Cẩm nâng tay lên, giữa chừng còn sức buông xuống.
Nhị Thập duỗi tay nắm lấy tay , ngoan ngoãn Nhị công tử.
Mê Truyện Dịch
"Lúc với ngươi cái gì? Không chạy lung tung." Mộ Cẩm buông lỏng tay nàng , nhẹ nhàng đánh lòng bàn tay nàng.
Sau đó, hai đều sửng sốt, hẹn mà cùng nghĩ đến cảnh ăn trộm gà hôm đó, nàng cũng đánh lòng bàn tay .
Nhị Thập nghi ngờ... Có Nhị công tử nhớ gì .
Mộ Cẩm lời nào.
Hai bỗng trầm mặc.
Nhị Thập nghĩ, Nhị công tử gọi nàng tới, hẳn là chuyện . Nàng chờ mở miệng.