Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Số Phận Nhị Thập - Chương 215: Số Phận Nhị Thập

Cập nhật lúc: 2025-07-09 09:45:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn nhẹ nhàng nắm lấy, mặt nở một nụ , "Trác Thạch, nhờ nàng ngày đêm vất vả, nghỉ ngơi mà săn sóc, mới thể khôi phục nhanh đến . Cảm tạ."

Nàng đáp: "Là Thái Tử điện hạ cát nhân trời cao giúp đỡ."

Đây cũng là lời của Lâm Ý Trí.

Tiêu Triển gặp may, vết thương tránh chỗ hiểm ở khoang bụng. Nếu , chỉ thể xuống gặp Diêm Vương.

Tiêu Triển nàng trìu mến: "Khoảnh khắc một kiếm của Mộ Cẩm đ.â.m tới, cho rằng con đường đế vương của kết thúc. Ai ngờ, phong hồi lộ chuyển."

Lý Trác Thạch loáng thoáng ẩn ý trong lời của , "Ý điện hạ là... thương lượng với Hoàng Thượng?"

"Hoàng Thượng cùng ở chỗ hàn huyên một canh giờ. Nói cũng thật buồn , cha con chúng cùng sống trong hoàng cung, thể ở đây trong một canh giờ với vài câu thật lòng. Có điều cũng chỉ là vài câu mà thôi."

Tiêu Triển cùng Hoàng Thượng tranh đấu nhiều năm như , toan tính chính là đối phương thất ý, nhưng c.h.ế.t như . Tranh đấu chính là tiếng kèn thể thối thui thâm nhập tận xương của hoàng đế.

Mê Truyện Dịch

Hoàng Thượng đến tuổi , từng hiểu rõ ràng buộc của nam nhân Tiêu gia, địch chính là bạn. Tiêu Triển cũng thế. Nếu như là tính toán lẫn . Nếu là đối thủ, Tiêu Triển thương, Hoàng Thượng lo lắng.

Tiêu Triển lên tiếng: "Thanh Lưu."

"Có mặt." Thanh Lưu khom tới.

"Dọn bàn cờ ."

"Vâng." Thanh Lưu tiến lên dọn dẹp bàn cờ, bày một chiếc ghế cho Lý Trác Thạch.

Lý Trác Thạch liếc mắt Thanh Lưu. Nàng đường đường là Thái Tử Phi ở Đông cung nhưng khác coi thường, lệnh của Tiêu Triển, Thanh Lưu từng dọn ghế bao giờ. Hôm nay là đầu tiên.

Nàng cũng khách khí mà xuống.

Tiêu Triển kéo tay nàng bỏ, "Trác Thạch, vị trí thiên tử cuối cùng cũng là của ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-215-so-phan-nhi-thap.html.]

Gương mặt ốm yếu như lưu dấu ấn sa trường. Nam nhân dù còn một thở thoi thóp, cũng lúc nào từ bỏ đế vị. Lý Trác Thạch : "Chúc mừng Thái Tử như ý nguyện."

"Thái Tử Phi tương lai chính là Hoàng Hậu nương nương." Tiêu Triển nhẹ .

Bốn chữ "Hoàng Hậu nương nương" trong miệng , mỗi , Lý Trác Thạch đều cảm thấy cách với vô cùng xa xôi. Hiện giờ nàng là Thái Tử Phi, nhưng vẫn chỉ là một bình thường hơn, nào uy nghiêm cầm quyền chốn hậu cung.

"Chờ vết thương lành , Hoàng Thượng sẽ thoái vị để đăng cơ thiên hạ." Nói tới đây, Tiêu Triển cảm thấy nực , "Ta ở trong triều bố trí lâu như , cũng ít nhiều mượn sức sức ngựa của Hoàng Thượng, từng nghĩ đến, thể cùng Hoàng Thượng động đến binh đao mà vẫn đoạt đế vị."

Lý Trác Thạch nở nụ . Nói như , binh mã của phủ tướng quân cũng còn đất dụng võ nữa.

Tiêu Triển xoa miệng vết thương bụng, "Trước thường cậy mạnh hiếu thắng, dù gian nan vất vả cũng từng suy sụp tinh thần. Lúc ngoài ý tạo nên khổ nhục kế, khiến Hoàng Thượng động lòng trắc ẩn. Cũng coi như trong họa phúc."

Lý Trác Thạch an tĩnh lắng .

"Hôm qua, Lâm Ý Trí cầu xin cho phép lão rời cung. Dưới sự uy h.i.ế.p của , lão tiết lộ nguyên nhân. Ngày đó, Mộ Cẩm tẩu hỏa nhập ma." Tiêu Triển : "Thời gian càng kéo dài, gân mạch Mộ Cẩm sẽ càng đứt đoạn, võ công tiêu tán. Hiện giờ đôi mắt cũng mù. Lâm Ý Trí sốt ruột xuất cung để chữa trị cho ."

"Thái Tử điện hạ đáp ứng ?" Lý Trác Thạch nghĩ, lúc Nhị Thập chắc rời khỏi kinh thành .

"Tiêu Triển sống một đời, duy chỉ trọng thương khắc cốt ghi tâm. Lúc , phát hiện Mộ Cẩm bình thường, cũng nghi ngờ xảy vấn đề gì đó, nhưng đoán , thế mà vì một nữ nhân uất hận tới mức tẩu hỏa nhập ma. Nữ nhân trong thiên hạ, chẳng qua chỉ là một quân cờ mà thôi." Tiêu Triển cởi xuống vài lớp ngụy trang, lời cũng buột miệng thốt . Hắn quên mất Lý Trác Thạch mắt cũng là một nữ nhân.

Lý Trác Thạch nâng khóe miệng. Thái Tử điện hạ luôn giả bộ thâm tình, lúc mới lộ bộ mặt thật sự, nàng thật may mắn. Hắn ngụy trang quá lâu , nàng cũng thấy mệt .

Tiêu Triển kịp thời ngậm miệng, nàng tươi , bổ sung một câu: "Ngoại trừ nàng."

Nàng xán lạn, gì.

Hắn nhận thấy nàng khác thường, nhẹ nhàng che miệng vết thương, thở dốc.

Nàng đỡ , thấp giọng hỏi: "Miệng vết thương còn đau ?"

"Thỉnh thoảng." Tiêu Triển tựa lên vai nàng, "Lúc ngàn cân treo sợi tóc, thấy nàng. Thấy nàng , liền liều sống liều c.h.ế.t mà trở về từ Quỷ Môn Quan. Trác Thạch, nhờ nàng, mới vượt qua cửa ải khó khăn ."

Loading...