Mộ Cẩm nắm tay nàng, chế trụ cổ tay mảnh mai. Nữ nhân gầy. Cái cổ tay cầm mắt còn gầy hơn, chẳng khác nào da bọc xương. Hắn từ cổ tay nàng sờ đến khuỷu tay, cánh tay, đến bả vai nàng. Dọc theo bả vai lên tới cổ, vân vê viền tai, phác họa gò má, cuối cùng bóp chặt cằm của nàng.
Nữ nhân ăn ngon ngủ ngon, cái cằm mượt mà. Cái cằm bé nhọn như , nàng.
Hắn g.i.ế.c nàng. Lại chợt một mùi hương tự nhiên thanh nhã, tựa như hương thơm ngào ngạt của tiên nữ.
Nhị Thập ngừng thở, vẫn nhúc nhích.
Hắn buông lỏng tay, bước dài về phía , chóp mũi vẫn thoang thoảng mùi hương, : "Dám cả gan giả mạo nữ nhân , hôm nay là chính ngày c.h.ế.t của ngươi."
Lúc , một hộ vệ khác lập tức tiến lên.
Thốn Bôn dặn, nếu Nhị Thập c.h.ế.t ở chỗ , Nhị công tử liền hết hi vọng cứu chữa.
Tên hộ vệ nhanh chóng ngăn cánh tay Mộ Cẩm đang đánh úp về phía Nhị Thập.
Nàng trốn trong rừng trúc.
Nàng che hai lỗ tai, tiếng Mộ Cẩm và tên hộ vệ giao thủ. Dù hai chung giường nhiều đêm, hiện giờ nàng câm, Nhị công tử liền nhận nàng.
Nhị Thập túm lấy một cây trúc, dùng sức lắc lắc, đồng thời hô to: "A..."
Phát một tiếng như , nàng nặng nề thở dài. Nhị công tử sinh bệnh , trách .
Một lát , một gã hộ vệ tiến tới: "Nhị Thập cô nương, Nhị công tử cho mời." Thấy nàng ngờ vực, gã : "Nhị công tử ăn xong bát mì , gặp cô."
Mắt Nhị Thập sáng rực, Nhị công tử nếm tay nghề của nàng từ bát mì đó .
Nàng bước chân nhẹ nhàng, tới gõ cửa phòng, cất giọng lấy lòng gọi: "Nhị công tử."
Hai tên hộ vệ lo lắng theo sát phía . Chủ tử thỉnh thoảng nổi điên, bọn họ theo phập phồng lo lắng.
Mộ Cẩm tiếng nàng, ngẩng đầu lên. Trên mặt vẫn bình thản, giống cái kẻ hung thần sát ác một khắc lấy mạng nàng là một khác.
Trong một ngày, Nhị công tử nhất thời nửa khắc thanh tỉnh, nhưng phần lớn thời gian đều mê.
Mộ Cẩm hỏi: "Bát mì là ngươi nấu?"
"Vâng." Nhìn đôi mắt tiêu cự của Nhị công tử, Nhị Thập đem sự thất lạc nuốt trong bụng. Nhị công tử đang lâm hiểm cảnh, nàng thể lúc nào cũng ủ rũ mà phá hoại tâm tình . Càng khó khăn, càng lóc khiến ông trời xem thường.
"Giống hương vị mẫu ." Lúc , Nhị công tử giống như một bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-206-so-phan-nhi-thap.html.]
"Nhị công tử thích là ." Nhị Thập hai hộ vệ phía .
Một gã hộ vệ gật đầu.
Nàng lúc mới chậm rãi tới gần Nhị công tử.
Mộ Cẩm nhíu mày, duỗi tay sờ phía , "Trời tối như , vì đốt đèn?"
Xem Nhị công tử cũng tỉnh táo, Nhị Thập trả lời: "Ngày mai sẽ xuống núi mua thêm đuốc đèn về."
Mộ Cẩm giơ tay lên.
Bước chân nàng dừng , ngửa về phía , nàng sợ bàn tay sẽ chặt đứt luôn cái mạng của nàng.
Thế nhưng, Nhị công tử chỉ đỡ đỡ trán , "Ngày mai cũng một bát ăn mì thế ."
Nhị Thập , "Đươc, chắc chắn sẽ nấu cho Nhị công tử."
Mê Truyện Dịch
Mộ Cẩm hỏi: "Vì ngủ giường lâu như , cũng thấy tý sức lực nào?"
Nhị Thập tay trái vặn tay , đến mức móng nàng ghim lòng bàn tay. Trên mặt vẫn dịu dàng: "Ngày mai sẽ nấu hai bát mì cho Nhị công tử, ăn no ..." Nàng cắn cắn môi, dùng sức chớp mắt mấy cái, nước mắt sắp trào khỏi khóe mi, "Nhị công tử ăn no , thể bước như bay."
Mộ Cẩm ngẩng đầu hỏi: "Ngươi mỹ nhân ?"
Dù Nhị công tử cũng thấy, nàng tự cho là như . Nàng trả lời khẳng định: "Có."
"Nếu ngươi là một kẻ xí, nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t . Nếu là mỹ nhân, giữ nấu mì cho ."
"Tạ ơn Nhị công tử."
Tuy rằng đêm tối lấy một ánh đèn, nhưng Mộ Cẩm vẫn chuẩn xác bắt cổ tay nàng.
Hai gã hộ vệ vô cùng khẩn trương, liếc mắt , đang tiến lên thấy Nhị công tử kéo Nhị Thập đến bên mép giường. "Ngồi."
Nhị Thập lời xuống.
Hắn gối cằm lên vai nàng, chôn đầu cổ nàng ngửi ngửi. Mấy ngày nay vẫn luôn tìm kiếm mùi hương .
Đồ đại lừa đảo thường xuyên dùng "Nhị Thập cô nương" lừa gạt , mang theo nhiều túi thơm đến đây. Nào là hoa nhài, mẫu đơn, hải đường, khiến bực bội chịu nổi. Thuốc uống hôi đắng, còn dám là giúp an thần dễ ngủ, đúng là vớ vẩn.
Hắn vuốt nhẹ mái tóc dài của nữ tử bên cạnh, sợi tóc luồn qua đầu ngón tay trấn an sự hoảng loạn trong tâm trí lâu. Hắn nhắm đôi mắt, hai tay ôm lấy eo nàng, yên tĩnh xao động. Từng trận chân khí hỗn tán như phá tan kinh mạch trong thể cũng dần lặng xuống.