Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Số Phận Nhị Thập - Chương 200: Số Phận Nhị Thập

Cập nhật lúc: 2025-07-09 09:44:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thấy những tiếng non nớt , Nhị Thập dường như ngăn cách với bên ngoài.

Nàng lén chúng vui đùa ầm ĩ, tìm chút tin tức hữu ích nào. Cũng đúng, chỉ là một đám con nít mười mấy tuổi, thảo luận chuyện quốc gia đại sự, trêu đùa chuyện vặt trong nhà.

Lý Trác Thạch vẫn tin tức.

Cứ gặm rễ cây cũng là cách. Không dầu, muối, chỉ ăn rễ cây uống nước giếng.

Nhị Thập ở Mộ phủ nuôi cái cằm tròn tròn, bây giờ nhọn hoắt.

Hôm nay, nàng quyết định ngoài thăm dò chút tin tức. Nàng đào một ít bùn gốc cây, bôi lên mặt, quần áo cũng lăn một vòng bùn đất, bẩn hình dạng gì. Sau đó lôi lôi kéo kéo đầu tóc cho rối tung lên, còn đem đám tóc trán xõa , che khuất nửa con mắt.

Nàng lợi dụng nước giếng soi bóng . Vừa bẩn.

Ngoài cửa im ắng, động tĩnh. Nhị Thập nhẹ nhàng kéo then cửa, mở một nửa cánh cửa, thò đầu ngó trái ngó .

Trên mặt đất đống bùn lũ trẻ con chơi đùa, hai bên chất đầy lá rụng, quét dọn, hẻm nhỏ giống như bãi đất hoang, khó trách ai qua .

Nhị Thập vội vàng khóa cửa, cầm tay nắm tro bụi, bôi thêm lên khóa cửa.

Nàng cúi đầu, chỉ dùng khóe mắt liếc dò xét qua đường.

Nhìn thấy một quán bánh bao, hai mắt nàng sáng lên.

Ông chủ bán bánh bao nhíu mày, xua tay, "Đi, ngay, đừng ở đây."

Càng thèm, bụng kêu tiếng "Ọt ọt ọt ọt" càng lớn. Nhị Thập chìa mấy đồng tiền .

Ông chủ quán bánh bao thấy mặt mũi bẩn thỉu, thật sự cho rằng nàng là ăn mày. "Đầu năm nay đúng là thể tưởng tượng , ăn mày cũng tiền." Lão nhận tiền, dùng lá sen gói cho nàng ba cái bánh bao, "Đi , ." Nhận tiền lão cũng lớn tiếng chuyện nữa, cằn nhằn : "Vô cùng bẩn tưởi, bao nhiêu ngày tắm hả? Đừng cản trở việc buôn bán của ."

Nhị Thập bước nhanh tới góc đường, dùng bàn tay đầy bùn đất mở lá sen , ăn như hổ đói hết cả một cái bánh bao.

Có hai bộ dạng khác nàng là bao, chỉ là còn lôi thôi và bốc mùi hơn cả nàng. Giày của áo xám chỉ còn lủng lẳng dính 2 sợi dây, lúc bước , cảm giác như sắp đứt đến nơi, hỏi: "Ngươi ở chui ?"

Nhị Thập giương mắt, rụt về phía .

Người áo xám tiếp tục hỏi: "Có giao phí bảo hộ ?"

Mê Truyện Dịch

Nàng hiểu gì, lắc đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-200-so-phan-nhi-thap.html.]

"Không giao phí bảo hộ mà dám ở đây ăn bánh bao?" Người áo xám trừng đôi mắt nhỏ tí của , "Mới đến đúng ?"

Một áo đen cũng bước tới, so với áo xám còn gầy và lớn tuổi hơn. Hắn thèm nhỏ dãi bánh bao gói trong lá sen, "Tiểu , thể chia cho một nửa ? Ta... một ngày một đêm ăn ."

Để tranh phiền phức, Nhị Thập gói bánh bao , đưa tới.

"Biết điều đấy." Người áo xám : "Chúng ăn mày phố đều do Trương lão tam quản, ngươi tìm nộp phí bảo hộ. Nếu , ngươi ăn xin phố ."

Nhị Thập đem cái bánh bao còn đưa nốt cho tên áo xám đang thao thao bất tuyệt chạy .

Hóa ăn mày cũng là một nghề ăn?

Nàng đổi bộ quần áo nào đó thuận tiện để ngoài mới .

Sau đó, Nhị Thập đến cửa hàng quần áo cửa hàng son phấn.

Mở cửa ăn, tiền liền thành thượng đế. Không cần Nhị Thập lôi thôi đến , chỉ cần xòe tiền , mấy ông bà chủ bán hàng đều mặt mày vui vẻ.

Lúc về, gặp một đám quan binh. Nhị Thập dọa tới mức ngược , buộc một vòng thật lớn mới trở phòng cũ.

Xế chiều ngày hôm .

Nhị Thập mặc bộ váy vải thô mới mua, trang điểm trông tiều tụy, vẽ hai chiếc lông mày to dài, trán dùng phấn vẽ thêm hai hàng nếp nhăn sâu, đó điểm một cái nốt ruồi đen to đùng lên khóe miệng. Cuối cùng búi cho kiểu tóc của nữ nhân chồng.

Cầm lấy gương đồng nhỏ mới mua soi lên, bộ dạng quả nhiên như một đại thẩm trung niên.

Thập Ngũ từng bảo, Nhị Thập trang điểm đơn giản.

Nhị Thập cho hơn, nhưng để hơn thì vô cùng tự nhiên.

Nàng nghĩ, nếu còn ở Mộ phủ, thì đến Bách Tùy một thời gian. Nàng phận mới, chỉ cần hắc y nhân đuổi đến nữa, quan bình lẽ thể tra nàng.

Nhị Thập một khách điếm, cố ý đè thấp giọng, "Tiểu nhị." Thật lâu chuyện, cổ họng như nghẹn một chút, khô chát.

"Đến đây." Tiểu nhị ân cần hỏi: "Đại thẩm, ăn gì?"

Được gọi là đại thẩm Nhị Thập an tâm hơn chút. "Mang lên một con gà, một phần thịt bò, một con cá rán, một đĩa rau, hai, ... ba chén cơm."

Đại thẩm gầy nhom sức ăn kinh đến . Tiểu nhị đáp: "Vâng, xin chờ một lát."

Loading...