Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Số Phận Nhị Thập - Chương 197: Số Phận Nhị Thập

Cập nhật lúc: 2025-07-09 09:44:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một cái mắc câu , cực kỳ giống Hoàng Thượng. Tiêu Triển giật giật khóe miệng, ẩn hiện vẻ ghét bỏ, "Ta đoán sai, ngươi quả nhiên là đó." Người đó, cần rõ. Trong lòng hai bên đều rõ ràng.

lúc, tuấn mã Mộ Cẩm tung vó lên.

Tiếng ngựa hí như kèn lệnh.

Chu Văn Đống tiến lên, nửa chắn Tiêu Triển.

Thốn Bôn thẳng tắp ngựa, mặt biểu cảm, nhưng tay nắm chắc chuôi kiếm.

Tiêu Triển thể hiện uy nghiêm Thái tử: "Dám xâm phạm bãi săn hoàng thất, ngươi thật sự là to gan lớn mật."

"Người của ?" Mộ Cẩm hỏi.

Tô Yến Tinh thật sự đúng, nữ nhân câm chính là tiểu trong lòng Mộ Cẩm. Càng rõ chân tướng, sắc mặt Tiêu Triển càng trầm xuống, nhớ tới Lý Trác Thạch, vì nữ nhân câm mà chiến tranh lạnh với mấy ngày nay.

Chỉ là một nữ nhân, khiến Mộ Cẩm thất thủ, gì còn tí quyết đoán nào của nam nhân Tiêu gia. Đối thủ yếu ớt như , giờ Tiêu Triển đều khinh thường. Lúc , Tiêu Triển còn chuyện với Mộ Cẩm, lúc hứng nữa. Hắn nhẹ giọng với Chu Văn Đống: "Giết."

Chu Văn Đống rút kiếm, một đám thị vệ tháp tùng cũng bày tư thế nghênh chiến.

Trong nhất thời, tiếng vó ngựa nổi lên, hí dài ngớt.

Bên hơn mười hộ vệ của Mộ Cẩm, mỗi mặt biến sắc, mắt mở to đôi mắt vô cảm bình tĩnh quân thị vệ.

Chu Văn Đống động thủ , cùng với tiếng kêu thanh thúy của gươm kiếm, rừng lá hai bên rơi xuống vài chiếc lá xanh. Hắn lập tức bay lên, hướng thẳng đến mặt Mộ Cẩm.

Thốn Bôn xoay phi tới, dùng vỏ kiếm ngăn cản trường kiếm của Chu Văn Đống.

Chu Văn Đống hiếm khi biểu lộ cảm xúc, lúc chằm chằm hoa văn sói vỏ kiếm Thốn Bôn, gò má bỗng cử động, : "Thật dám giấu diếm, chờ thời khắc từ lâu ."

Thốn Bôn suy nghĩ đến ý tứ trong lời Chu Văn Đống, tung thanh kiếm lên. Kiếm sắc như hiểu ý chủ, nhẹ nhàng rời khỏi vỏ.

Chu Văn Đống như ý nguyện, cuối cùng thể cùng Thốn Bôn phân tranh cao thấp.

Mộ Cẩm quất roi ngựa, tuấn mã phóng nhanh về phía .

Vài tên thị vệ xuống ngựa, bước lên ngay ngắn, rút kiếm chặn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-197-so-phan-nhi-thap.html.]

Tuấn mã hí vang, nhảy qua đỉnh đầu đám cấm vệ quân.

lúc cấm vệ quân bảo vệ Thái Tử, nhóm hộ vệ vẫn án binh bất động cuối cũng cũng nhúc nhích, tiến lên tự chọn đối thủ của .

Mộ Cẩm cưỡi ngựa đến mặt Tiêu Triển.

Áo giáp săn của Tiêu Triển ánh mặt trời như phát ánh sáng chói lòa. Hắn còn ngụy trang vẻ nhã nhặn nữa mà lạnh lùng Mộ Cẩm: "Hôm nay ngươi chán sống ."

"Người của ?" Mộ Cẩm tiếp tục hỏi.

Tiêu Triển lạnh: "Ngươi thua ."

"Người của ?" Mộ Cẩm đến, chỉ hỏi đúng một câu .

"Lòng nữ nhân là điều tối kỵ." Tiêu Triển thương hại : "Tiêu Đạm, ngươi thua ."

Từ lúc nhận tin tức truyền đến, tinh thần Mộ Cẩm vẫn luôn bất , hỏi Tiêu Triển mấy câu liền, vẫn tin tức của Nhị Thập. Mộ Cẩm mất hết kiên nhẫn, trường phiến trong tay xoay thành vòng tròn, phi về phía Tiêu Triển.

Mê Truyện Dịch

Sau khi Tứ hoàng tử , Tiêu Triển bắt đầu luyện võ cùng thủ lĩnh cấm vệ quân. Hoàng Hậu lúc bấy giờ chỉ nếu Hoàng Thượng vẫn một mực chịu thoái vị, nếu chút công phu, Thái tử sẽ càng lợi lúc bức ngôi soán vị. Ngày thường ngoài cấm vệ quân, Tiêu Triển hiếm cơ hội đấu cùng khác, động tác so với Mộ Cẩm chút chậm. khi bình tĩnh , Tiêu Triển lập tức phản kích.

Mộ Cẩm hỏi: "Người của ?"

Tiêu Triển đáy lòng bỗng dâng lên một cơn tức giận. Điều Tô Yến Tinh trở thành sự thật, bao gồm cả những nghi vấn của Tiêu Triển. Năm đó quần thần khen ngợi Tứ hoàng tử đa mưu, hiện giờ chỉ vì một nữ nhân mà mất sự phán đoán.

Huynh hai , trong lòng đều tràn ngập lửa giận, quanh quẩn trong lòng tan.

Tiêu Triển dùng kiếm cắt ngang quạt ngọc của Mộ Cẩm, quát lớn : "Ngươi bộ dạng bây giờ của ngươi xem, chí lớn. Không khác gì đám hôn quân háo sắc ngu ."

Mộ Cẩm hờ hững, xoay tròn ám khí giữa quạt. Gai nhọn sắc bén suýt nữa xoẹt qua má Tiêu Triển.

Tiêu Triển ngửa đầu né tránh. Trong mắt càng thêm u ám. Đường đường là Tứ hoàng tử, thế mà sử dụng võ công như thích khách, nham hiểm xảo trá. Lửa giận của Tiêu Triển càng lớn: "Ngươi trầm luân đến như , càng xứng với phận Tứ hoàng tử."

Nói thì buồn , nhưng lời giống như hận rèn sắt thành thép.

(*Hận rèn sắt thành thép: việc yêu cầu nghiêm khắc đối với khác, mong họ hơn)

Thấy Thái Tử vẻ mặt phẫn nộ, liên tiếp lùi về phía , Chu Văn Đống đang tranh đấu kịch liệt với Thốn Bôn cho rằng Thái Tử địch thế tấn công của Mộ Cẩm, đang thoát , lưỡi kiếm Thốn Bôn ngăn .

Loading...