Đáy lòng Tiêu Triển giễu cợt Tô Yến Tinh. Nữ nhân đúng là ngây thơ, vọng tưởng thể cùng giang sơn so sánh nặng nhẹ.
Chu Văn Đống cũng là một gã nam nhân vô cảm, thể nào phân biệt yêu yêu. Hắn : "Thái Tử điện hạ, trong lịch sử, chuyện hồng nhan họa thủy . Nếu năm đó dùng an nguy của tiên Hoàng Hậu, uy h.i.ế.p với Hoàng Thượng —— "
Tiêu Triển chặt đứt giả thiết của Chu Văn Đống, "Giữa giang sơn và mỹ nhân, Hoàng Thượng nhất định sẽ chọn vế . Hoàng Thượng thích tiên Hoàng Hậu, nhưng mà, ông càng thích đế vị và giang sơn hơn."
Chu Văn Đống im bặt.
Tiêu Triển hỏi: "Mật thám chúng phái tới Mộ phủ đang ở ?"
"Chẳng ." Chu Văn Đống rõ là lành ít dữ nhiều.
Tiêu Triển nhỏ, "Quân cờ hủy ."
"Thái Tử điện hạ, chúng nên xử trí Tô Yến Tinh thế nào? Nàng vẫn cho rằng chúng là của sòng bạc trấn Nam Thành."
"Không cần bận tâm." Tiêu Triển nổi lên bực tức, "Nếu Mộ Cẩm thật sự là tên nam tử ngu ngốc trầm mê nữ sắc, thì xứng Tứ hoàng tử."
Một Hoàng Thượng hậu cung ba nghìn giai nhân, ngã một cái liền thành trượng phu thâm tình.
Mộ nhị công tử phong lưu thành tính, ăn một chén đậu phụ liền tình đậu sơ khai.
(*Tình đậu sơ khai: chỉ mới yêu)
Quả thực hoang đường.
Tiêu Triển trở về phòng, liếc mắt một cái liền thấy Lý Trác Thạch đang ghế. Đầu nàng hướng về một bên, mắt nhắm nghiền, khuôn mặt thanh thản.
Hắn bước nhanh tới, kéo tay nàng.
Ngón tay lạnh băng.
Trong nháy mắt, Tiêu Triển bỗng lạnh theo, lạnh từ ngón tay nàng truyền tới lòng bàn tay , lan tới cánh tay, tới tận lồng ngực. Tay run run, đặt lên mũi nàng.
Vẫn còn thở, là ấm.
Tiêu Triển bật . Vừa ? Nơi là Đông cung canh gác nghiêm ngặt, nàng thể nguy hiểm gì chứ. Người đang yên đang lành thì đương nhiên là còn thở .
Hắn nhẹ nhàng xoa đầu nàng.
Lý Trác Thạch lập tức tỉnh giấc, mở mắt thấy Tiêu Triển dịu dàng đang nhẹ. "Thái Tử điện hạ."
Hắn : "Lên giường ngủ ."
Nàng lắc đầu: "Không ngủ nữa, hết buồn ngủ ." Nàng xong, định dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-185-so-phan-nhi-thap.html.]
Hắn chặn tay lên tay vịn ghế, vây nàng bằng cao lớn.
Lý Trác Thạch nhíu mày, "Thái Tử điện hạ?
"Gần đây chính sự bận rộn, vắng vẻ nàng ." Tiêu Triển ý xin : "Hôm nay cùng nàng dạo một chút."
"Đi cơ?" Nàng : "Thái Tử điện hạ, cần ủy khuất chính như . Của hồi môn của chính là phủ tướng quân, cha một lời một gói vàng, sẽ nuốt lời ."
"Trác Thạch, trong lòng , nàng chỉ là một tòa phủ tướng quân." Hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn nàng.
Nàng thường , yêu nàng.
dù yêu, nàng vẫn lòng son sắt với như . Trên đời thể ngốc như .
Chu Văn Đống đúng, trong lịch sử là những vị vua ngu ngốc háo sắc, vì hồng nhan mà bỏ cả giang sơn.
Lời Tô Yến Tinh , tuy rằng hoang đường, nhưng thử một ?
Thử tên Mộ nhị công tử vô lễ tùy tiện , thực sự ngu xuẩn đến nỗi đặt nữ nhân lên đầu quả tim .
Mộ Cẩm .
Mấy Tiểu Lục chẳng chút nào. Từ khi Nhị công tử hưu Tô Yến Tinh, Tiểu Lục như hoa nở, "Từ nay ai ức h.i.ế.p chúng nữa ."
Mê Truyện Dịch
Tiểu Lục lo lắng sợ hãi về cuộc sống nữa, trở về những ngày tháng vô ưu vô lự.
Hai vị mỹ nhân mới tới thường ưỡn ẹo, tạo dáng ở bụi hoa.
Nhị Thập tránh mà gặp qua vài , nhớ đến bộ mặt tùy tiện của Nhị công tử, nàng về phòng đóng cửa sổ .
Mộ Cẩm giả trầm mê trong sắc của hai vị mỹ nhân, mỗi đêm chọn một . Đối với mấy Tiểu Lục, chỉ đùa giỡn vài câu.
Mộ Cẩm giả đội nón xanh cho Mộ nhị công tử, Nhị công tử sẽ nghĩ gì.
Ngày , Mộ Cẩm giả tới Hoa Uyển, tay cầm một chiếc quạt ngọc, nổi lên hứng thú, gọi mấy vị mỹ nhân cùng ăn cơm.
Nhị Thập đầu tiên thấy Mộ Cẩm giả, âm thầm kinh ngạc. Thì thuật dịch dung thể thần kỳ như , nếu qua sẽ thấy nam nhân giống y đúc Nhị công tử.
Có điều, khi quan sát kĩ, Nhị Thập phát hiện vết chai tay Mộ Cẩm giả càng dày hơn so với Mộ nhị công tử thật. Gan bàn tay một vết chai đậm màu hơn hẳn màu da, cứ giống như cắt qua, khi lột da thì vô cùng thô ráp.
"Ăn cơm ." Mộ Cẩm giả gắp thức ăn cho Đổng Tư Linh, "Ăn miếng cá ."
Nhị Thập phát hiện, khi Mộ Cẩm giả cố ý nhướng mày sẽ toát ngạo khí như Mộ nhị công tử.
Vẻ mặt của Mộ nhị công tử thể gọi là ngả ngớn. Mộ Cẩm giả thì thể gọi là bỉ ổi.