Trước đây, Nhị Thập cùng Thập Nhất Nam Hỉ miếu, thẳng về thẳng, rẽ . Hôm nay cùng Nhị công tử dạo, nơi một chút, ngắm chỗ một chút.
Nhị công tử hỏi: "Ngươi thiếu cái gì ?"
Thiếu tiền. Đôi mắt của Nhị Thập mong chờ .
Hắn vô tình cự tuyệt, "Không cửa ."
Tới một đầu đường nhỏ ở phố Nam, các cửa tiệm mái xám gạch đỏ chỗ to chỗ nhỏ, đường phố thì chỗ rộng chỗ hẹp. Mộ Cẩm đây là xóm nhỏ tự phát.
Lúc tới đây, hai qua một tiệm tào phớ.
Trước cửa tiệm hai tên thanh niên, nam tử áo thô xám xanh ở sát bàn, thanh niên áo trắng cao lớn đang dựng bạt.
Trên biển hiệu quán tào phớ ba chữ "Tây Phụ Quan".
Mộ Cẩm hỏi Nhị Thập: "Tào phớ ở Tây Phụ Quan các ngươi gì đặc biệt ?"
Nhị Thập lắc đầu. Không gì đặc biệt, tào phớ của Giang Nam mới là tươi non ngon miệng.
Mê Truyện Dịch
Thanh niên áo xám xanh thấy hai dừng bước thì vội vàng mời chào: "Tào phớ thơm ngọt đây." Hắn với Nhị Thập, lộ một hàm răng trắng, "Cô nương, ăn tào phớ ?"
Vị thanh niên khẩu âm của Tây Phụ Quan, Nhị Thập bỗng thấy quen, .
Trên trán nam tử buộc một cái khăn cùng màu với y phục. Nhìn rõ ngũ quan Nhị Thập, lộ vẻ kinh ngạc, nàng chằm chằm rời.
Mộ Cẩm tiến lên nửa bước, nghiêng chặn tầm mắt của thanh niên áo xám xanh.
Thanh niên áo xám xanh chớp chớp mắt: "Cô nương, cô..."
Ánh mắt Mộ Cẩm sắc như dao.
Thanh niên áo xám xanh im miệng, vỗ vỗ thanh niên áo trắng, "Ca, cô nương lớn lên trông quen a."
Thanh niên áo trắng dựng lều xong, nhảy khỏi ghế gỗ, sang, "Ơ?" Hắn hết sức kinh ngạc, chút chần chừ: "Từ A Man? Nàng là Từ A Man ?"
Nhị Thập giật .
Thanh niên áo xám xanh rộ lên: "Ta cũng cảm thấy nàng lớn lên giống... Từ A Man."
Hai thanh niên mắt, Nhị Thập thể nhớ nổi. đối phương nhận nàng, còn giọng Tây Phụ Quan, nhất định là đồng hương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-168-so-phan-nhi-thap.html.]
Thanh niên áo trắng vỗ vỗ n.g.ự.c : "Ta là Đại Đông, là Tiểu Đông. Còn nhớ ? Chúng ở cùng một con phố, khi nhỏ thường cùng chơi trốn tìm."
Biết tên họ, Nhị Thập nhớ . Đã nhiều năm trôi qua, ba đều lớn lên, nàng nhận họ cũng là bình thường.
Thanh niên áo xám xanh, cũng chính là Tiểu Đông, bước lên : "Muội lớn lên giống , mới thấy thật quen mắt..." mà, nam nhân bên cạnh nàng vẫn luôn lạnh như băng mà chằm chằm hai họ, kỳ quái dọa .
Gặp bạn hồi nhỏ, Nhị Thập mừng sợ, nàng chuyện, nhưng thể .
Tiểu Đông hỏi: "Cha tìm khắp nơi, thuê ở Giang Nam ?"
Nghe tin tức của nhà, Nhị Thập càng luống cuống tay chân, chỉ chỉ cổ họng , nắm tay đưa lên miệng, học Lâm Quý Đồng ho khụ khụ vài cái.
Đại Đông lấy khăn lau mặt, hỏi: "Muội đang phong hàn, cổ họng thoải mái?"
Nhị Thập gật đầu.
"À." Đại Đông tin, hỏi : "Muội đến kinh thành từ bao giờ thế?"
Nàng đến kinh thành nhiều năm lắm . Nàng giơ tay ký hiệu.
"Trời." Tiểu Đông rộ lên: "Chúng đến đây hơn một năm , từng gặp , hôm nay gặp thật là trùng hợp."
là trùng hợp, nếu là cùng Nhị công tử, Nhị Thập căn bản bao giờ qua con đường . Nàng một chút chuyện về nhà... Thế nhưng, Nhị công tử ý phơi phới, ánh mắt chẳng ấm áp chút nào. Nếu Đại Đông, Tiểu Đông mở quán tào phớ ở đây, hôm khác nàng một hỏi thăm cũng , hôm nay đành theo Nhị công tử .
Lúc , một bà cô trung niên , một khăn vắt vai, bà bốn quán, : "Đại Đông, Tiểu Đông, mau chào đón khách ."
"Nương." Tiểu Đông đầu : "Nương, chúng con gặp Từ A Man ."
"Từ... A Man?" Nữ tử trung niên chăm chú đánh giá Nhị Thập: "Thật đúng nha, lớn lên giống y như A Lệ."
A Lệ đúng là tên của mẫu Nhị Thập, bà cô trung niên tên là Trương Thúy Hoa, miệng liên tục hết câu đến câu khác: "Thật là, là cô nương trưởng thành , quần áo xinh . Cha ngươi tìm nhiều năm ."
Nghe tin tức cha , Nhị Thập kích động thôi.
"Kìa kìa, mau trong ." Trương Thúy Hoa nhiệt tình tiếp đón, "Ngồi , ăn một chén tào phớ ."
Nhị công tử nào thèm ăn món tào phớ , Nhị Thập thầm nghĩ.
Mộ Cẩm thế mà .
Thấy một tiên y, vải dệt tơ lụa, Trương Thúy Hoa nhanh tay lấy khăn tay của lau lau cái ghế: "Ngồi , ." Rồi bà đầu gọi: "Đại Đông, Tiểu Đông, mau mang hai bát tào phớ lên. Lấy bát to ."