Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Số Phận Nhị Thập - Chương 167: Số Phận Nhị Thập

Cập nhật lúc: 2025-07-09 09:43:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mùa hè ngươi còn sợ lạnh?" Mộ Cẩm chải mái tóc dài của nàng, chút để ý hỏi: "Chốn kinh thành , ngươi nhiều ?"

Nhị Thập lắc đầu, mấy, chỉ thi thoảng Nam Hỉ miếu. Mộ phủ bắt cấm túc, điều, một ngày ba bữa phòng bếp đưa cơm đúng giờ, nếu bỏ lỡ thì đành đến xin phòng bếp. Nàng nào cũng vội về để ăn cơm.

như Mộ Cẩm dự đoán, nàng tầm hạn hẹp, kiến thức nông cạn. "Ngày mai đưa ngươi dạo chơi kinh thành một chút, nơi cũng kịch lâu, quán . À, còn sòng bạc, nhưng mà sòng bạc ở đây giống Lĩnh Châu, quá nhiều quy củ, thích ."

Nhị Thập gật đầu. Cũng , gì nàng đều gật đầu. Cả câu hỏi của cũng thế.

Mộ Cẩm rõ, nàng tám phần là buồn ngủ . Hắn vỗ vỗ nàng, "Ngày mai chơi?"

Nhị Thập mở mắt , khua tay : "Xin quẻ."

"Xin quẻ gì?"

"Bùa bình an."

"Xin cho ai?" Đây mới là chuyện Mộ Cẩm quan tâm.

Nhị Thập thành thật trả lời: "Nhị công tử." Nhị công tử bình an, nữ nhân các nàng mới thể vô ưu vô lo. Thế mới gọi là bắt giặc bắt vua , cầu bình an đương nhiên cũng cầu cho chủ tử .

Mộ Cẩm đang định mở miệng châm chọc tin quẻ bói, nhưng lời đến miệng như rẽ sang chỗ khác. Lối như cong cả mặt , đáy lòng . Trong lòng ngứa ngáy như đuôi nhỏ quét qua, ngứa đến ngủ .

Có lẽ bởi vì đêm nay mới chỉ một , vẫn hết hứng thú, cho nên một cỗ xúc động, cùng nàng bay ngoài cửa sổ, ngắm hoa ngắm trăng, ngâm thơ tác đối.

nhớ nàng đến một chữ cũng , thôi. Hắn ôm chặt nàng: "Ngủ ."

- ---

Ngày hôm , Nhị Thập đổi một chiếc váy xanh lục dài đẽ. Đai áo ôm sát eo nhỏ của nàng, mềm mại như cành liễu lay động.

Mê Truyện Dịch

Đây chính là bộ y phục Mộ Cẩm bảo phòng may vá gấp. Đỏ tía là sắc màu tươi , màu xanh lục cũng bắt mắt, thợ may liền dùng cả hai màu.

Nhị công tử thấy nàng, mặt hiện lên một chút hứng thú. Hắn hoài nghi nhan sắc của nàng như đang ngấm ngầm hại .

Nhị Thập ngẩng đầu , màu xanh lục da nàng càng thêm trắng như ngọc.

Hắn hỏi: "Hai ngày nay, quà mới thêu xong ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-167-so-phan-nhi-thap.html.]

Nhị Thập khoa tay múa chân giải thích: "Bận chăm sóc Thập Ngũ nên ." Đây là nguyên nhân thứ nhất, nguyên nhân thứ hai là lười. Đương nhiên, nguyên nhân thể cho Nhị công tử.

Mộ Cẩm nhếch miệng. Đường đường là Nhị công tử, năm bảy lượt đến chỗ cô nương gia đòi quà, thật sự là quá mất mặt. Hắn kiềm chế, nhẫn nại, nghĩ đến chuyện sắp bùa bình an, cũng bớt sự vui vì chiếm túi thơm.

Ra khỏi cửa lớn Mộ phủ.

Con đường cửa Mộ phủ một bên đường chính, bên tới ngõ cụt. Phần lớn là ngươi trong phủ . Đi lên đường chính, Nam Hỉ miếu ở bên .

mà, Mộ công tử chân dài bước nhanh, rẽ ngoặt sang bên trái.

Nhị Thập chạy vội hai bước đuổi theo, nàng qua đường xung quanh, giấu ngón tay tay áo, nhẹ nhàng kéo góc áo .

Mộ Cẩm nghiêng đầu.

Nàng chỉ: "Xin quẻ là ở bên ."

"Mang ngươi ăn bánh bao ở Đông phố ." Mộ Cẩm bắt lấy tay nàng, mười ngón tay đan chặt . Có điều, nơi đây là kinh thành, nắm một chút liền buông . "Đông Ninh , nước chấm của tiệm , nhà bếp Mộ phủ giống ."

Nhị Thập nhẹ nhàng thở , nàng cho rằng Nhị công tử thoải mái, phạt cho nàng ăn sáng. Nàng bước chậm , giữ vững cách ba thước với .

Hai một một , tới tiệm bánh bao, đến chỗ góc khuất xuống.

Mộ Cẩm quan sát Nhị Thập đối diện. Ngày hôm qua cẩn thận quan sát Hỗ Doanh Doanh, vẫn là quốc sắc thiên hương như cũ. Nữ nhân mắt lẽ là một kiểu mới mẻ khác. Vậy như thế nghĩa là gu thẩm mỹ của hề thụt lùi, mà là tiến bộ.

Nhị Thập cắn một miếng bánh bao, mùi nước chấm lan khắp miệng, vô cùng thơm ngon. Nàng há miệng, nâng mắt thì thấy hai mắt Nhị công tử sáng ngời đẽ, nàng chằm chằm.

Nàng cụp mắt, vội vàng đem bánh bao trong miệng nuốt xuống.

Mộ Cẩm , lấy cái khăn lụa nàng tặng , nhẹ nhàng lau miệng cho nàng, "Hôm nay hiểu giá trị chiếc khăn của ngươi ."

Không nàng đưa... Mà là cưỡng ép, còn thèm. Nhị Thập tự nhận lấy khăn lau miệng, đó gấp khua tay : "Nhị công tử, sẽ giặt sạch sẽ trả cho ."

"Ừ." Mộ Cẩm nhắc nhở: "Nhớ kỹ, nhất định trả."

Khăn vốn dĩ chính Nhị công tử cần. Đương nhiên Nhị Thập cũng dám , liên tục gật đầu đáp ứng.

Loading...