Nhị Thập vỗ vỗ lưng Thập Ngũ. Tuy Nhị công tử cho phép nàng mở miệng, nhưng Tiêu Triển xuất hiện nàng lo sợ bất an, dám lời nào.
"Thập Ngũ, ngươi đừng sợ. Bọn nhất định sẽ chăm sóc ngươi." Tiểu Thập : "Nếu ngươi kêu lên, chúng chắc chắn sẽ thoát nổi, ngươi là ân nhân cứu mạng của bọn , bọn chắc chắn sẽ bỏ rơi ngươi . Nếu Nhị công tử cần ngươi, cùng lắm thì bọn lén đem ngươi giấu ——"
"Có bản lĩnh đấy." Thanh âm nhẹ nhàng của Mộ Cẩm vang lên: "Đã kết bè kết phái tính kế ."
Mặt Tiểu Thập trắng bệch, vội vàng quỳ xuống: "Nhị công tử, là tiểu nữ lỡ lời, tiểu nữ sai ." Nàng thầm trách, Nhị công tử tiếng động chứ.
Thập Tứ cũng quỳ theo, : "Cầu Nhị công tử khai ân."
Nhị Thập đè Thập Ngũ cũng xuống giường dập đầu, chính quỳ xuống.
"Có phiền , suốt ngày chỉ quỳ." Mộ Cẩm lạnh giọng lệnh: "Đứng lên."
Ba lúc mới dám lên.
Hắn tới bên giường, cúi đầu Thập Ngũ.
Vết thương của Thập Ngũ đang bôi thuốc, màu thuốc trắng bợt, giống như dán thêm một lớp tro ở đáy nồi. Thuốc mỡ mỏng che những vết sẹo. nàng run run mà , cầu xin tha: "Nhị công tử... Tiểu Thập nàng chỉ bậy... Người đừng ——"
Mộ Cẩm ngắt lời nàng, nhàn nhạt một câu, "An tâm dưỡng thương."
Thập Ngũ sửng sốt, nước mắt tự nhiên rơi, "Đa tạ đại ân đại đức của Nhị công tử."
Mộ Cẩm từng tự đa tình, xoay rời .
Đi qua cửa Trạch Lâu, Tô Yến Tinh nhu nhược đáng thương, gọi một tiếng: "Tướng công."
Tâm tỏa sự độc ác. Nhị công tử thất đông đảo, đây là đầu tiên xảy mâu thuẫn.
Tô Yến Tinh bước nhanh về phía , nhào lồng n.g.ự.c .
Hắn lùi hai bước.
Tô Yến Tinh cố gắng định bước chân, ai oán kêu lên, "Tướng công, quan huyện khi định tội còn cho phép biện minh, còn giải thích, một phong hưu thư liền cắt đứt tình nghĩa phu thê chúng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-161-so-phan-nhi-thap.html.]
Mộ Cẩm bĩu môi, quỷ mới tình với nàng. mà, Trạch Lâu, để xem Tô Yến Tinh định diễn màn tuồng vui như thế nào.
Ngân Hạnh châm cho , đó lui xuống cùng Tiếu ma ma.
Tô Yến Tinh lau khóe mắt, "Tướng công, hiểu lầm . Chuyện Yểm Nhật Lâu cháy liên quan đến ." Nói xong, nàng nắm lấy tay Mộ Cẩm.
Mộ Cẩm nghịch nghịch cây quạt của .
Cây quạt xoay phần phật, Tô Yến Tinh đành rút tay về.
Vẻ mặt lạnh nhạt, "À, đêm đó, một nô bộc thấy nha của nàng lén lút bên cạnh Yểm Nhật Lâu."
"Tướng công, lừa gạt ." Tô Yến Tinh ho nhẹ, giống như cố lấy dũng khí, : "Trong phủ gian tế."
Mê Truyện Dịch
Mộ Cẩm nhướng mày.
"Tên gian tế theo từ Trấn Nam Thành đến. Chàng đến Trấn Nam Thành gây sự ở một sòng bạc, hỏng việc của bọn chúng. Bọn chúng ghi hận trong lòng, phái ẩn phủ báo thù. Ta... Tên gian tế uy h.i.ế.p , hãm hại . Ta đồng ý, liền gây tai nạn , giá họa cho ..." Tô Yến Tinh nghẹn ngào thôi, khàn giọng thở dài một tiếng, : "Mà ... Vậy mà lừa."
Mộ Cẩm lạnh lùng, lãnh đạm.
"Quãng thời gian ở đây, lúc nào thôi lo lắng, sợ hãi. trong phủ , ai thể tin, ai đáng nghi ngờ, chỉ thể chờ về rõ. Đêm đó, tinh thần tập trung, Ngân Hạnh đành tới phòng bếp nấu một nồi canh an thần. Nửa đường Ngân Hạnh gặp một bóng thoáng qua. Ngân Hạnh để ý, nọ đúng là đến Yểm Nhật Lâu. Khi trở về đem chuyện cho , lập tức phân phó Ngân Hạnh tới Yểm Nhật Lâu mật báo, ai ngờ..."Tô Yến Tinh nhắm mắt : "Đã muộn."
Mộ Cẩm đến buồn ngủ, "Đừng bộ như nữa. Nữ nhân những trò vặt vãnh gì, đều rõ. Dám chơi đùa với , ngươi thật sự lượng sức ." Có một nữ nhân lúc xướng tuồng trông sống động, mà Tô Yến Tinh thì vô cùng chướng mắt. "Niệm tình chuyện ăn hai nhà Mộ - Tô, thèm động tay chân với ngươi." Hãm hại khác nhiều cách, đối với Tô Yến Tinh, càng nghiêng về dùng những cách thấy máu.
Hắn thực sự mệt mỏi, dậy rời .
Tô Yến Tinh đuổi theo, giữ chặt góc áo , "Tướng công..."
"Hừ." Mộ Cẩm đầu , một ngón tay đặt lên môi nàng , nhẹ giọng : "Cách xưng hô còn là thứ để ngươi dùng nữa. Trước , cho ngươi danh phận chính thê. Vinh hoa phú quý hưởng mãi hết. Là ngươi quý trọng. Hưu thư gửi, ngươi thu dọn đồ đạc sớm cút ."
"Tướng công..."
Ánh mắt Mộ Cẩm hờ hững, thờ ơ.
Tô Yến Tinh cố gắng trấn định, "Ta gả cho , vắng vẻ đến tận bây giờ, nhẫn tâm ?"