Mọi chuyện vẫn đến hồi kết, Nhị Thập cũng từng nghĩ chính sẽ như ngọn cỏ chiều nào theo chiều nấy.
Giả sử, một ngày tinh thần sa sút, chán nản, khuôn mặt phai tàn nhan sắc... Nàng mới nghĩ một nửa ngừng . Nàng dám nghĩ, cũng đành nghĩ.
Nàng thể sống tới bây giờ, thể thấy tuy Nhị công tử tính tình xa, nhưng là đặc biệt . Dù cũng là chủ tử của , Nhị Thập hy vọng Nhị công tử thể tung hoành cả đời, hung hăng càn quấy đến cùng.
Có điều, những lời từ đáy lòng của Nhị Thập, nàng cho Nhị công tử. Dù cũng tự tin ngông cuồng, nàng thêm một câu, nàng ít một câu, cũng chẳng cả. Hắn cũng vì một nô tỳ nhỏ bé như nàng mà thể đả kích.
Nhị Thập nhắm mắt hưởng thụ sự vuốt ve của Mộ Cẩm, thoải mái dựa tay . Đầu cũng còn đau, mơ màng ngủ.
Mộ Cẩm tức giận chỗ phát : "Ngươi đây là cam chịu ngọn cỏ đầu tường ?"
Nhị Thập mở mắt, trả lời.
Hắn nâng cằm nàng lên: "Nhìn ."
Nàng giương mắt .
"Nói ngươi ngọn cỏ đầu tường." Đáy lòng vạn phần khẳng định nàng là loại ham sống sợ chết, nhưng , mỗi khi tình thế biến, liền nghi ngờ lòng trung thành của nàng, đồng thời cũng nàng thề thốt, cho dù chỉ là lời dối, cũng để cho một chút yên tâm.
Nhị Thập như mong của , khua tay: "Ta ."
"Vì lời nào?" Tay trượt xuống , mân mê cổ nàng.
"Người câm an hơn." Nhị Thập cố gắng giả một chuyện gì, ít thì ít lộ. Ngộ nhỡ Thái Tử nàng giả câm, chắc chắn sẽ nghi ngờ nàng.
"Ngươi chính là đối nghịch với đúng ?" Tay dừng xương quai xanh của nàng. Cũng chỉ là xương, mà phẳng .
Nhị Thập lắc đầu: "Ta lấy đại cục trọng."
Mê Truyện Dịch
"Ngươi thì cái gì mà đại cục? Ngốc c.h.ế.t thôi." Đổi là nữ nhân khác, im miệng thì im miệng, mở miệng thì mở miệng. Chỉ nàng, ngoài miệng thì những lời ngoan ngoãn, nhưng chẳng việc nào khiến hài lòng. Cho nàng bậc thang, nàng cũng xuống. Loại nữ nhân ngu ngốc , cả đời câm luôn . "Lúc ngươi bày tỏ lòng trung thành trông chẳng khác gì cái hũ nút."
Nàng biểu hiện bao nhiêu, cũng chẳng thấy để trong lòng. Nhị Thập cứ như , trong lòng nổi lên nghi vấn: Nhị công tử với Thái Tử là , nhưng lớn lên giống . Nhị công tử , mẫu là nữ nhân xinh nhất đời. Vậy đây là thừa kế vẻ của mẫu ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-150-so-phan-nhi-thap.html.]
Mộ Cẩm thấy Nhị Thập chớp mắt, trông thật ngốc, đang búng trán nàng mắng nàng ngốc. Lời sắp khỏi miệng, bỗng dưng nhớ tới cái gì đó, , đổ về phía .
Khuôn mặt tuấn tú phóng đại ngay mắt, lúc Nhị Thập mới chớp mắt.
Hắn nâng mặt nàng lên, hỏi: "Có cảm thấy phong hoa nguyệt đại ? Nhìn đến ngây cả ."
Nhị thật nhắm mắt hồi lâu, khoa tay múa chân : "Nhị công tử, lớn lên so với Thái Tử giống ."
"Khi còn nhỏ, sư phụ từng đẩy cốt thuật cho , sửa dáng xương. Có lẽ chút giống mẫu , mà cũng giống lắm."
Sư phụ của Mộ Cẩm chính là Lâm Ý Trí. Năm đó, Lâm Ý Trí sẽ để cho Mộ Cẩm một chút đặc điểm của Hoàng Hậu, đổi dáng xương của . Còn về thần thái mặt mày của Mộ Cẩm, đó là do trời sinh tính tình kiêu ngạo giống Hoàng Thượng. Lâm Ý Trí sửa xương, nhưng sửa tâm tướng của Mộ Cẩm.
Nhị Thập : "Nhị công tử lớn lên như , thì là chỉnh sửa."
"Phải nền tảng thì mới sửa , còn như ngươi, sửa thế nào cũng chẳng cứu vãn nổi."
Ngoài miệng thì trôi chảy là thế. Mộ Cẩm cẩn thận đánh giá Nhị Thập, nàng chợt qua thì cũng bình thường, càng kỹ càng thấy mị lực. Mặt mày nhỏ bé, chóp mũi thanh tú, ngũ quan nếu xét riêng mà thì thấy gì đặc sắc, nhưng khi hợp với thì tạo nên ý vị sâu xa.
Chắc là... Đây cũng coi là thuộc dạng dễ . Trước thì bình thường gì, nếu kiên nhẫn quan sát đến bây giờ, phát hiện bản lĩnh của nàng.
Hóa , dễ là như .
- ---
Ngày thứ hai, trời tạnh mưa.
Cơn mưa đêm qua qua , nước sông Thặng Giang dâng cao, ngập cả hai bên bờ sông. Cửa Đông thành ngập càng thêm trầm trọng.
Thốn Bôn thi triển khinh công, băng qua các mái nhà ngói để về Mộ phủ. Sau khi rõ tình hình, theo đường cũ trở khách điếm.
"Nhị công tử." Thốn Bôn : "Lục cô nương, Thập cô nương, Thập Tứ cô nương thương nhẹ, nghỉ ngơi là khỏi. Thập Ngũ cô nương phần tay và eo bỏng tương đối nghiêm trọng. Đại phu , hao tổn da thịt cần trị liệu trong thời gian dài."