Nhị Thập bên cạnh , kính cẩn lễ phép mà cúi đầu, hai tay nắm váy thật chặt.
Tiêu Triển tiên Nhị Thập, phát hiện tay nàng khẽ run rẩy. Lại liếc sang Mộ Cẩm, , , chả khác gì một tên lưu manh ngoài đường. Tiêu Triển hỏi: "Vừa Mộ công tử , Mộ công tử hẳn là đến từ gia đình giàu ?"
Mộ Cẩm một tay gác mạn thuyền, vô cùng đắc ý: "Ta cũng giấu diếm, tiền trang của Mộ gia trải rộng khắp Đại Tễ, là núi vàng núi bạc cũng ngoa."
Tiêu Triển đột nhiên tỉnh ngộ: "Thì là công tử của tiền trang Mộ gia, đại danh công tử lâu. Hôm nay mới gặp mặt, quả là tướng mạo phi phàm."
Mộ Cẩm nhận lấy lời khen ngợi "tướng mạo phi phàm" , một câu cảm tạ cũng . "Lý cô nương là thiên kim của phường nhuộm Lý thị ở kinh thành, Triển công tử chắc hẳn cũng là gia thế tầm thường."
So với Mộ Cẩm, Tiêu Triển phần khiêm tốn hơn: "Không , là Triển mỗ trèo cao Lý cô nương."
Nghe , tay Nhị Thập càng run lên, chân vững, suýt nữa thì té ngã, nàng vội bám lấy mạn thuyền.
Mộ Cẩm lườm nàng một cái: "Không quy củ, lễ nghi ?"
Nhị Thập nhút nhát, sợ hãi mà cong .
Mộ Cẩm , giải thích với Tiêu Triển: "Tiểu nữ nhân hiểu sự đời, thấy khách đến kinh ngạc quá thôi."
Tiêu Triển : "Mộ công tử mang theo nàng xa như , chắc hẳn vô cùng yêu thương."
"Chậc." Mộ Cẩm khinh thường : "Cũng chẳng yêu thương gì. Có điều, về nữ nhân, thể một đống chuyện. Thốn Bôn, đem một vò rượu ngon lên. Vò rượu ngày hôm qua chúng mới mua ."
"Vâng." Thốn Bôn ở boong tàu lên tiếng.
"Nữ nhân ..." Mộ Cẩm tặc lưỡi quan sát Lý Trác Thạch: "Vốn dĩ chỉ là hiệp nữ cứu mỹ nhân, ngờ hiệp nữ xinh như hoa thế . Ta lẽ nên sớm gặp Lý cô nương mới đúng."
Mắt Tiêu Triển trầm xuống, dậy tới mặt Mộ Cẩm, dựa mạn thuyền mà thuận tiện che khuất ánh mắt đang hướng về phía Lý Trác Thạch của Mộ Cẩm.
Mộ Cẩm bĩu môi: " , Triển công tử thích uống rượu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-145-so-phan-nhi-thap.html.]
"Thi thoảng cũng uống hai ngụm, cho chút hương vị." Tiêu Triển nhạt, dáng như vẽ.
" , tri âm, tri âm." Mộ Cẩm : "Ta thấy Triển công tử tướng mạo tuấn tú, giống , nhất định cũng thích rượu ngon cùng giai nhân."
(*Tri âm: Bá Nha đánh đàn, khi đàn đến đoạn miêu tả núi cao, Chung Tử Kỳ bên cạnh : "Ôi núi cao như Thái Sơn", khi Bá Nha đàn đến khúc miêu tả nước chảy, Tử Kỳ liền : "Ôi nước chảy cuồn cuộn như sông". Sau khi Tử Kỳ chết, Bá Nha đàn nữa, ông cho rằng ai hiểu tiếng đàn của ông bằng Tử Kỳ. Sau chữ tri âm dùng để chỉ hiểu sở trường của .)
Thốn Bôn cực kỳ đúng lúc, dâng lên một bầu rượu cùng hai cái chén.
Chu Văn Đống thích kẻ địch mạnh, từ khi thấy khinh công của Thốn Bôn, mỗi Chu Văn Đống tới hộ vệ của Nhị công tử, liền bất giác mà nhấn mạnh. Tiêu Triển nhiều, cũng để ý tới Thốn Bôn. Hắn hỏi: "Tên tùy tùng của Mộ công tử, hình như là tập võ."
Mộ Cẩm kinh ngạc: "Không ngờ, Triển công tử thật con mắt hơn , chắc cũng là tập võ?"
"Cô nương nhà tập võ từ nhỏ, một chút." Tiêu Triển : "Người bước vững vàng, giống thường."
"Đây là nhặt ở đường." Mộ Cẩm Thốn Bôn một cái: "Năm đó nhỏ gầy, một đám trẻ con ăn xin đuổi đánh. Ta , thiện tâm, cứu một mạng. Ai ngờ là một kỳ tài luyện võ."
Mê Truyện Dịch
"Ồ?" Tiêu Triển còn thâm ý khác : "Vận khí của Mộ công tử thật quá ."
". Ở hiền gặp lành, đạo lý lĩnh hội . Mấy năm thu nhận một đám quốc binh xuất ngũ, lúc thích xem đánh đánh g.i.ế.c giết. Hắn cùng đám quốc binh đánh , diễn trò chọc . Cũng ngờ đến một ngày, võ nghệ của ngày càng giỏi." Nói tới đây, Mộ Cẩm chuyển chủ đề: "Nói những chuyện nam nhân thật vô vị."
Mộ Cẩm rót cho Tiêu Triển một chén rượu: "Cuộc đời yêu thích nhất, vẫn là nữ nhân và rượu ngon."
Tiêu Triển nhận lấy, lời cảm tạ.
"Ta mấy năm nay quen ít , nhưng vẫn tìm thấy một giống , cùng tài mạo xứng đôi như công tử." Mộ Cẩm một ngụm uống cạn: "Chuyện thành coi trọng môn đăng hộ đối, thật , tình bằng hữu cũng thế. Ta thưởng thức mỹ nữ, cũng thưởng thức mỹ nam." Mộ Cẩm Tiêu Triển thật kỹ.
Tiêu Triển thoáng lùi nửa tấc.
"Trong nhà tầm hai chục thị , là vất vả khổ sở, sưu tầm từ khắp Đại Tễ về. Thật sự mà , Triển công tử, thử hỏi thăm mà xem, thị của Mộ nhị công tử ở kinh thành tiếng tăm lừng lẫy, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành." Mộ Cẩm thở dài: "Về , vì chuyện ăn cưới thê tử. thiên kim tiểu thư danh phận thê tử mà đủ, đem hầu hết thị của đuổi ngoài. Hiện những còn ở , bộ sớm chơi chán . Hơn nữa còn đặc biệt ồn ào, cả ngày ríu rít yên. Phiền chết. Hiện tại mang theo đứa , cái yên tĩnh, nháo nhào, ầm ĩ. Người thì ngốc nghếch một chút, nhưng cũng đành chịu thôi, ai cũng thể thập thập mỹ ."