Mộ Cẩm kéo tay nàng, mười ngón đan , : "Chỉ thấy, cần chịu đựng."
Nhị công tử như , nàng thả lỏng hàm, tiếng oanh kêu ngừng.
Thời khắc cao trào, Mộ Cẩm liên tục dùng lực, : "Ngươi là của ."
Nàng theo tiếng: "Ưm..."
"Của ."
"Ưm..."
Thốn Bôn với Dương Đào chỗ để , đành ở một khách điếm hẻo lánh uống .
Một đôi nam nữ vẻ ngoài hơn , chưởng quầy, tiểu nhị qua, đều tránh mà ngoái vài .
Hai thờ ơ, cũng chuyện, chỉ uống của chính .
Chưởng quầy khách điếm tặng hai một đĩa đậu phộng rang, cả hai đều động tới.
Tiểu nhị qua châm , cúi hỏi: "Khách quan, là đậu phộng hợp khẩu vị ?"
Thốn Bôn cùng Dương Đào gì, mỗi gắp một hạt đậu phộng.
"Ngon." Thốn Bôn xong cũng ăn thêm hạt nào nữa.
Mặt trời đỏ lặn xuống phía tây, ráng chiều bao phủ cả Tiên Thành.
Thốn Bôn để bạc bàn, rời khỏi chỗ ngoài.
Dương Đào tiếng nào mà ở phía .
Hai xa , chưởng quầy khách điếm mới : "Ban đầu còn tưởng là phu thê, lúc cảm thấy như kẻ thù. Đi mới , hóa là chủ tớ."
Đến hiệu thuốc.
Thốn Bôn đưa mắt Dương Đào. Nàng dù cũng là cô nương gia, một mua thuốc tránh thai cũng thích hợp. Hắn : "Ngươi chờ ở đây."
"Vâng." Hộ vệ cũng giai cấp. Dương Đào chỉ là một ám vệ. Nói cách khác, Thốn Bôn chính là chủ tử của nàng.
Thốn Bôn bốc thuốc, đầy một lát . Hắn đưa cho Dương Đào, "Trở về khách điếm sắc cho Nhị Thập cô nương."
Dương Đào cung kính nhận lấy: "Vâng."
Nhị công tử tạm thời định con nối dõi. Huyết mạch hoàng thất càng thận trọng. Trước khi , Nhị công tử đặc biệt dặn dò Thốn Bôn, đừng quên mua canh tránh thai cho Nhị Thập.
Bên , Mộ Cẩm cùng Nhị Thập đang ở giường nghỉ ngơi một chút.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng từ bên ngoài truyền đến tai Mộ Cẩm. Hắn xuống giường, mặc xiêm y khỏi phòng. Hắn với Dương Đào: "Đi phòng bếp của khách điếm nấu thuốc, hầu hạ nàng uống."
"Vâng." Chỉ lúc chuyện với Nhị Thập, Dương Đào mới giống một nha thoải mái bình thường. Ngày thường, nàng chính là một ám vệ nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-115-so-phan-nhi-thap.html.]
Non sông Lĩnh Châu tươi , Mộ Cẩm hứng thú. "Thốn Bôn, thu xếp một con thuyền, sáng mai Hướng Dương Thành."
"Vâng." Thốn Bôn lĩnh mệnh .
Sau một hồi vất vả, Nhị Thập mệt buồn ngủ, kịch .
Mộ Cẩm ở trong phòng nàng, vòng qua nàng giống như ôm một con mèo. "Ngươi chỉ cái thể là ." Bởi vì yếu đuối, bởi vì mong manh. Hắn mỗi khi ở cùng nàng đều khắc chế, cực kì khó nhịn.
Mê Truyện Dịch
Nhị Thập mệt rã rời, vùi trong lồng n.g.ự.c .
Hắn nhớ tới cái gì, đột nhiên cảm thán, "Tâm đúng là quá lương thiện."
Nghe xong lời , mí mắt Nhị Thập cũng lười nhấc lên. Chuyện mây mưa tuy rằng tuyệt diệu, thế nhưng, nếu hao phí thể lực thế thì sẽ càng tuyệt hơn.
Mộ Cẩm tinh thần, vỗ vỗ lưng nàng , "Cho ngươi một cơ hội ôm ngủ."
Không ? Chắc là . Nhị Thập vòng tay qua. Đang chìm giấc ngủ vỗ tỉnh.
"Ôm chặt một chút." Ôm lỏng lẻo như , giống như cưỡng bách nàng ôm .
Thế là nàng hung hăng ôm lấy .
Mộ Cẩm : "Ngươi mỹ nhân khuynh thành. Ta thương ngươi như , ngươi nên tạ ơn mới ."
Nàng gật đầu cảm tạ, mơ mơ màng màng.
Hắn lúc mới lòng, "Ngủ ."
Những lời Thốn Bôn hôm nay đều lý.
Đương kim Hoàng Hậu là nữ nhi của Thái Phó, trong triều căn cơ thâm hậu. Tiêu Triển lên Thái Tử, của Chiêm Sự Phủ cũng trở thành của bà .
Đương kim Hoàng Hậu trong lòng luôn bất mãn. Khi bà còn là Quý Phi, xưng là Hiền phi.
Bà hiền thì .
Tiên Hoàng Hậu qua đời, Hoàng Thượng trong lòng đối với Hiền phi cách, tuy rằng lập bà hậu, chậm chạp lập Thái Tử.
Mấy năm nay, Tiêu Triển cố gắng mượn sức của quần thần. Tới tuổi thành niên, trăm thần khuyên ngăn. Hoàng Thượng mới sắc phong Thái Tử.
Hoàng Thượng đa nghi, Tiêu Triển cũng , ở giữa hai cha con nhiều nghi kỵ. Nếu như Tiêu Triển Tứ hoàng tử vẫn còn sống. Chỉ sợ, sẽ nổi lên một trận sóng gió.
Mộ Cẩm sớm quên mất diện mạo của Tiêu Triển, hai xưa nay hợp. Mộ Cẩm khi nhỏ tuổi qua Quỷ Môn Quan, thể nhờ đến quỷ kế của Hiền phi.
Tình cảm trong hoàng thất, còn bằng tình cảm giữa Mộ Cẩm với Mộ Chiêu. Mộ Cẩm quý trọng cuộc sống của "Mộ nhị công tử".
Mộ Cẩm vỗ nhẹ lưng của Nhị Thập. Hắn nhớ rõ, mẫu ru ngủ như .
Thiên hạ thái bình, sủng nàng thì sủng.