Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Số Phận Nhị Thập - Chương 107: Số Phận Nhị Thập

Cập nhật lúc: 2025-07-09 09:40:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn cẩn thận đánh giá Nhị Thập. Nàng lời nào, chỉ khoa tay múa chân với một vị nam tử tuấn.

Tục tằng nam tử hứng thú mà nhếch môi, chẳng lẽ nữ tử điếc hoặc câm?

Dáng xương, mảnh khảnh đáng thương. Nhu nhược, mềm mại như , nếu ở giường, thể thỏa mãn ham chinh phục cực đại của nam nhân.

Chỉ nghĩ đến như , tục tằng nam tử nổi lên một cổ tà hỏa, ngón cái với ngón trỏ của bàn tay trái đặt ngón giữa ngừng xoay tròn chà xát. Hắn liếc hướng Dương Đào, Nhị Thập.

Bàn đồ ăn sơn hào hải vị, trắng nõn giống như đậu hũ khiến khác thèm thuồng. Đêm nay, tiên đem nữ tử câm điếc trở thành mục tiêu.

Miệng thể , chẳng là cả câu "Cứu mạng" cũng kêu . Chỉ cần tưởng tượng đến bộ dáng bất lực của Nhị Thập khi áp chế, tâm tình của tục tằng nam tử liền ngứa ngáy, khó nhịn.

Hắn đem rượu một uống cạn, một phát tiếng dâm loạn.

- ---

Ăn cơm tối xong, nghỉ tạm một lát.

Chưởng quầy khách điếm cho khiêng mấy thùng lớn tới.

Lĩnh Châu nổi tiếng nhờ sương mù như tiên cảnh. Rất nhiều tại , đến vì tu tiên.

Chưởng quầy khách điếm gặp qua nhiều loại khách nhân. Hiện nay chút thanh bần, ngày phú quý. Xuất chút hiển hách, gia đình sa sút. Nói ngắn gọn, ai cũng dám đắc tội, ai cũng hầu hạ. Phú nghèo, quý tiện, đều tiếp đón. Giàu thì chiêu đãi nồng hậu, nghèo tiện, tiền ít cũng thể ngủ ở phòng chứa củi.

Mộ Cẩm chính là ở phòng thượng đẳng cho khách, chưởng quầy khách điếm đến cả mấy thùng lớn để tắm gội cũng thu xếp thỏa đáng.

Khách điếm kẻ đến , Mộ Cẩm chung quy yên tâm. Vì thế bốn phiên tắm gội.

Nhị Thập là cuối cùng.

Nàng thoát y, bồn tắm, thoải mái mà thở một tiếng.

Nhị Thập tắm gội, vốn dĩ là Dương Đào ở trong viện chờ đợi.

Mộ nhị công tử ăn no, rảnh rỗi chuyện gì , ở ghế dài trong viện mà nhẹ nhàng phẩy ngọc phiến, ngắm hoa thưởng cảnh, nhưng thưởng cũng chẳng thấy trăng sáng cùng tinh tú trời đêm.

Dương Đào thức thời, lui về phòng.

Thốn Bôn ở trong phòng bước ngoài.

Màn đêm ở Lĩnh Châu trong trẻo như bầu trời ở kinh thành, vạn vật đều mờ mịt.

Bên tai Mộ Cẩm tiếng nước đang nhẹ nhàng chảy xuống trong phòng Nhị Thập. Bọt nước chắc là từ chiếc vai trắng nõn mà rơi xuống...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-107-so-phan-nhi-thap.html.]

Đang lúc miên man ngừng, một thứ chợt lóe qua mất hứng. Ánh mắt đột biến.

Thốn Bôn đang trong phòng nghỉ ngơi bỗng chốc từ giường nhảy dựng lên.

Dương Đào sức lực bằng Mộ Cẩm cùng Thốn Bôn, thấy.

Mộ Cẩm cẩn thận động tĩnh của tới. Người nọ am hiểu khinh công, tốc độ cực kỳ mau lẹ. Đến từ phía đông, dừng mái nhà.

Mộ Cẩm thu thở, quét tới ánh mắt sắc lạnh.

Trên mái nhà một nam tử mặc hắc y. Hắn phát hiện tàng cây , hăng hái về phía , chính là tòa sân mà Mộ Cẩm đang .

Người chính là tục tằng nam tử. Hắn hỏi thăm tiểu nhị của khách điếm, một bàn khách nhân xuất chúng đang ở viện , đêm nay, chắc chắn sẽ nữ tử tắm gội.

Tưởng tượng xa xôi bằng rình coi tới hưng phấn. Tục tằng nam tử dừng mái ngói phòng Nhị Thập. Nằm bò xuống, định nhấc mái ngói lên.

Mộ Cẩm sát khí lập tức bốc lên, kêu: "Thốn Bôn."

Thốn Bôn lên tiếng, bịt kín mặt, nhảy khỏi hốc cây, bay đến nóc nhà.

Tục tằng nam tử tự nhận khinh công lợi hại, thể thấy động tĩnh của , đối phương hẳn là cao thủ.

Trốn là thượng sách. Tục tằng nam tử bước chân nhẹ nhàng, nhảy xuống, chạy như bay về phía đông.

Thốn Bôn đuổi theo.

Tục tằng nam vô cùng quen thuộc địa hình Lĩnh Châu, khỏi khách điếm, liền nhảy qua vài toà lầu cao, thẳng đến phía đông thành. Phía đông thành sương mù phủ kín, khiến các tòa lầu nhỏ như giấu trong sương mù dày đặc. Hắn mượn thứ cắt đuôi Thốn Bôn.

mà, Thốn Bôn đuổi sát bỏ.

Tục tằng nam tử khinh công tuy tồi, thế nhưng rốt cuộc cũng thua Thốn Bôn một đoạn. Thời điểm sắp bay qua hẻm nhỏ, Thốn Bôn một chân đá xuống. Tục tằng nam tử quăng ngã ở trong vũng bùn, phát một tiếng kêu đau đớn. Hắn hổn hển thở dốc, đó chằm chằm Thốn Bôn phía .

Sương mù đêm bao trùm, che khuôn mặt rùng mà tàn khốc của Thốn Bôn.

Tục tằng nam tử giống như con cá chép lộn , lên. Hắn cũng che mặt, lộ cái trán cao rộng cùng mày rậm thon dài. ánh mắt do dự.

Hắn định chạy trốn nữa.

Mê Truyện Dịch

Thốn Bôn đá bay.

Tục tằng nam tử nặng nề mà đập tường con hẻm, kêu đau so còn lớn hơn, ho càng thêm gay gắt. Hắn vì chạy trốn mà chủ ý luyện khinh công, nội lực đủ, ăn hai chưởng, thương đến lục phủ ngã tạng, ho đến suýt đứt . Hắn xin tha , "Đại hiệp tha mạng, đại hiệp tha mạng."

Loading...