Cùng lúc đó.
Dương Hựu Tinh đang trong văn phòng mới của tại Giải trí Mộc Dung. Vì trong tay cô chỉ đúng mỗi một nghệ sĩ là Hạ Tầm Song nên nhân lúc rảnh rỗi việc gì, cô liền lén xem livestream của Phép Tắc Rừng Rậm để g.i.ế.c thời gian.
Khi thấy dòng bình luận:
【Hahahaha, chẳng mạng đồn dưa Dã T.ử ca đang yêu đương cuồng nhiệt ? nếu bạn gái thấy cảnh , liệu ôm đồ chạy trốn trong đêm đây. Cười c.h.ế.t mất. jpg】
sắc mặt cô khỏi đỏ bừng.
Ban đầu cô giải thích rằng bạn gái của Giang Dã… nhưng cảm thấy như thế nào cũng biện minh nổi.
Giờ cư dân mạng đều mặc định cô và Giang Dã là một đôi . Không điều đó ảnh hưởng đến sự nghiệp của nữa. Dù Giang Dã xuất thần tượng, fan yêu thích hầu hết đều là nữ.
Aiizz, lúc đó rốt cuộc cô nghĩ cái gì trời! Trước mặt thì tỏ tình đành, còn hôn bao nhiêu !!
Dương Hựu Tinh bực bội vò lấy mái tóc, biến kiểu tóc đang gọn gàng thành rối tung rối mù.
“Haizz, nghĩ nữa, nghĩ nữa! Chuyện tiếp theo xử lý , đợi về tính!” Cô vỗ vỗ hai bên má, cố ném hết những suy nghĩ hỗn loạn khỏi đầu.
——
“Cái vòng tròn to tướng treo ở miệng mấy cô gái là dùng để gì thế? Hình như còn môi bọc nữa.” Hồ Tuệ Quân nhảy hỏi.
“Bộ tộc chắc là Mursi, còn gọi là ‘tộc đĩa môi’. Phụ nữ của bộ tộc , khi mười tuổi sẽ bắt đầu nhổ bỏ răng hàm , xuyên thủng môi dùng đĩa đất sét để nới rộng môi. Môi sẽ kéo căng đến lớn, hình thành cảnh tượng miệng như cái đĩa. Vì họ mới gọi là tộc đĩa môi.”
Dừng một chút, Hạ Tầm Song thêm:
“Không chỉ môi , tai họ cũng . Và theo thời gian, các cô gái sẽ đĩa môi ngày càng lớn hơn. Với họ, môi càng biến dạng càng . Phụ nữ đĩa môi thì khó tìm chồng như ý.”
“Kia chẳng khác gì tục bó chân phụ nữ thời cổ của nước !” Kỳ Mạt cũng xen .
“Nghe mà thấy tàn nhẫn quá! Mười tuổi vẫn còn là trẻ con mà.” Hồ Tuệ Quân hai cô bé mười mấy tuổi cạnh với ánh mắt xót xa.
Cô là của hai đứa con gái, nên khi về tập tục , lòng càng khó chịu hơn.
【Sợ quá! May sinh ở Hoa Hạ hiện đại.】
【Những cô bé thật đáng thương, thôi thấy đau .】
【Bà nội sinh thời bó chân. Khi đó bà là tiểu thư nhà giàu, tuy giờ chân bà vẫn , nhưng chỉ cần bà tháo giày thì tưởng tượng đôi chân từng hành hạ thế nào. Không dễ dàng chút nào!】
【Đây mới chỉ là phần nổi của tảng băng thôi. Một nơi còn tục cắt âm vật tàn nhẫn…】
Kết thúc điệu múa, hai phiên dịch viên mà chương trình sắp đặt bước tới, giới thiệu cho về lịch sử, phong tục của bộ tộc , và cả tù trưởng của họ.
Tù trưởng năm mươi đến sáu mươi tuổi, đội một chiếc mũ trang trí bằng lông chim , sống mũi xuyên một cái nanh động vật dài nhọn, mặt còn vẽ mấy hoa văn totem.
Cộng thêm vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, qua đúng là rợn !
“Xin chào, xin chào, chúng là bạn bè đến từ Hoa Hạ, phiền !” Lúc tộc trưởng Triệu phát huy vai trò của , bước lên bắt tay giao lưu với tù trưởng.
Phiên dịch bên cạnh hỗ trợ hai chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-872-873-toi-trong-giong-ma-lam-a-3.html.]
“Tù trưởng , các bạn đường xa đến đây, tối nay cứ ở bộ tộc ! Họ chuẩn sẵn cho các bạn một căn nhà tranh.”
“Cảm ơn, cảm ơn! Vậy phiền .” Tộc trưởng Triệu chắp tay trán, liên tục bày tỏ ơn.
Có lẽ vì đầu thấy nhiều từ chủng tộc khác đến thế, nên khi nhảy múa xong, dân trong bộ lạc thì xuống đất, thì tụ từng nhóm nhỏ, tò mò quan sát các thành viên của gia tộc rừng rậm.
Dù cũng là minh tinh, trải qua nhiều sân khấu lớn, dù vây xem, ai nấy vẫn bình tĩnh hề xao động.
Bộ lạc Mursi cộng tất cả sáu, bảy mươi , tính là khá lớn.
Phụ nữ ở đây chỉ dùng một tấm vải giống như ga giường quấn quanh , đàn ông cũng chỉ quấn vải hoặc da thú quanh hông.
Hơn chục căn nhà bằng gỗ và tranh dựng rải rác trong bộ lạc. Do trong bộ lạc sinh hoạt chủ yếu tại đây nên đất bùn xung quanh giẫm cho bằng nhẵn.
“Trời cũng còn sớm nữa, đường cả ngày chắc mệt . Giờ nghỉ thôi!” Lúc đạo diễn cầm loa hô to.
Tù trưởng phái hai đàn ông lực lưỡng dẫn các khách mời đến một cái lán tường, chỉ mái che.
Chắc do quen với điều kiện đơn sơ của các mùa , nên ai nấy đều vui vẻ chấp nhận, còn lịch sự cảm ơn hai dẫn đường.
May là ai cũng lanh lẹ, ăn phần cơm máy bay ngon từ .
“Kỳ Mạt, cái cho chị.” Hạ Tầm Song lấy một ổ bánh mì từ trong túi, đưa cho cô.
Cả đám chỉ Hồ Tuệ Quân là say xe nặng nhất, ăn gì bụng thì tối chắc ngủ nổi.
“Cảm ơn lòng của em, nhưng chị khẩu vị, em ăn .” Hồ Tuệ Quân rõ sự quan tâm của cô.
chị là chị cả trong nhà, lẽ chăm sóc mấy đứa nhỏ, để em gái lo cho ?
“Em ăn no máy bay .” Hạ Tầm Song lập tức nhét ổ bánh tay chị, “Còn chị… bây giờ còn bảy, tám tiếng nữa trời mới sáng. Chị ăn chống đói, khi tối mơ đuổi heo chạy đầy đồng đấy.”
Hồ Tuệ Quân đỏ cả mặt, tiện từ chối nữa: “Vậy… cảm ơn em nha!”
【Hồng hồng hỏa hỏa hoảng hoảng hốt hốt! Chị Song chị chuyện nhiều chút , em thích lắm!】
【Mơ đuổi heo, học câu !】
【ấm lòng quá trời luôn~~】
【Chị Song đúng là cái áo bông nhỏ tri kỷ! Nhà họ Hạ chắc não úng nước nên mới đuổi cô khỏi nhà.】
【Đừng nhắc nhà họ Hạ nữa chị em ơi, thứ xui xẻo. Giờ Hạ gia ở Nam Thành sụp . Chị Song một sống cũng rực rỡ. Không đúng… còn Niên thần mà! Tiểu thiếu gia nhà họ Lâm ở Kinh thành thơm hơn ? Cần gì Hạ gia nữa hí hí~】
“Ban đêm chắc lạnh lắm, đốt lửa mới .” Tộc trưởng Triệu cảm nhận rõ cái lạnh khi trời gần mười một giờ đêm.
Nói đến châu Phi, nhiều tưởng là vùng nóng. Thực đó là hiểu lầm lớn. Da họ đen hề liên quan đến thời tiết, mà là sắc tố tự nhiên.
Trái , khí hậu nơi đây quanh năm mát mẻ, biên độ nhiệt lớn, nhưng ban đêm tương đối lạnh.
Có nơi chênh lệch nhiệt độ lớn, ban ngày hai mươi mấy độ, đến tối lập tức lao xuống chỉ còn vài độ, như chớp mắt chuyển sang mùa đông.