Cả nhóm lấy xong hành lý, bước khỏi cổng thì thấy một hàng dài các phim vác máy theo đang chờ đón bên ngoài.
“Bắt đầu luôn hả?” Người đầu tiên là Giang Dã, dang hai tay hỏi.
Vừa đặt chân xuống bắt đầu , chẳng nghĩa là lập tức trạng thái việc luôn ?
Tên đạo diễn c.h.ế.t tiệt , đúng là cho một để nghỉ ngơi!
Lúc , những khán giả canh chờ trong phòng livestream từ lâu, thấy Giang Dã xuất hiện, bình luận liền lập tức điên cuồng trôi như lũ.
Lượng xem cũng trong nháy mắt từ mấy chục triệu tăng vọt lên cả trăm triệu, trong đó còn ít khán giả nước ngoài!
【Aaaaaaaaa là Dã kìaaaa!】
【Hu hu hu~ đợi đến hoa tàn , cuối cùng tập 4 cũng ! Niềm vui của trở về !】
【CP Song Niên mặt, giương cờ hò hét!!】
【Trời đất ơi! thấy cái gì ? Lâm Thần?? hoa mắt chứ?】
【Vãi chưởng, vị Lâm thần mà mong nhớ bấy lâu trở ! Mấy la đến mức nào ? Mẹ phát điên , đuổi khỏi nhà luôn!】
【Chị Song đúng là nhan sắc đúc bằng sắt đó, đến mức choáng váng luôn~ thơm cái. jpg】
【Chẳng lẽ gần mực thì đen gần đèn thì sáng? Sao thấy chị Mạt càng ngày càng giống phong cách của chị Song ! Hahahaha】
Trong sảnh sân bay, năm nam ba nữ khách mời thành một hàng máy . Đạo diễn ống kính cầm loa :
“Xin chào các khán giả đang trực tiếp xem livestream, chào mừng đến với tập 4 của 《Phép Tắc Rừng Rậm》. Tiếp theo, mời các vị khách mời chào khán giả một tiếng nào!”
“Hello , chúng là Gia đình Phép Tắc Rừng Rậm!”
Tám đồng loạt vẫy tay về phía ống kính, giọng tất cả đồng thanh.
“ tin cũng chú ý … Tập của chúng một bạn cũ trở . Nào… Chúng chào mừng bằng một tràng pháo tay.”
Lâm Vãn Niên, Giang Dã: Bọn thì hoan nghênh lắm !
Hai vỗ tay mà chẳng tí chân thành nào.
“Xin chào , là Quý Lâm, trở về ! Mong chiếu cố nhiều hơn.”
【Lâm thần dạo phim gầy một vòng luôn, đến chắc nghỉ ngơi cho nhé! Theo chị Song thì bảo đảm ăn sung mặc sướng!】
【Lâm thần cứ thỉnh thoảng liếc chị Song, ánh mắt là yêu thương chiều chuộng, thấy… hình như lạ lạ?】
【Bạn bên !! Không chỉ bạn , cũng thấy!】
【Xong xong , Niên chắc phòng cháy phòng trộm phòng cả em luôn! Cứu …】
“Được , tiếp theo chúng công bố sắp xếp của chương trình…” Giọng đạo diễn vang lên.
Đường bên ở châu Phi khó , rời khỏi khu trung tâm là gần như bộ đường đất lồi lõm, xe lắc lư như lật, dày bọn họ suýt nữa xóc cho bật ngoài.
Cả nhóm xóc nảy suốt gần hai tiếng mới đến một bộ tộc nguyên thủy hẻo lánh.
Giờ là tối khuya, mà trong bộ tộc vẫn ngủ. Có vẻ như họ đang chờ nhóm bọn họ đến, quanh những căn nhà tranh đều đốt lên những bó đuốc cháy rực.
“Lần xuất hiện mấy cảnh phù hợp trẻ em nữa chứ?” Giang Dã đột nhiên nhớ cảnh tượng đầu đến bộ tộc rừng, cái cú sốc khi đó đúng là hết nổi…
Trình Vạn Thanh: Đừng nhắc nữa. Nghĩ lúc rừng bắt cóc, đến giờ vẫn như in mắt.
【Ấy, nhắc mới nhớ… còn nhớ cái A Dụ – ch.ó sói nhỏ đó!】
【 đúng, lúc đó còn ship chị Song với ch.ó sói nhỏ nữa kìa… ps: mong Niên đừng đ.á.n.h .】
“Chương trình sắp xếp , yên tâm! Sẽ xuất hiện mấy tình huống .” Đạo diễn vội vàng giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-870-871-toi-trong-giong-ma-lam-a-1.html.]
Lần chương trình cơ quan liên quan cảnh cáo , dạo mới sống yên chút, ông tuyệt đối đóng show!
Dừng một chút, ông cầm loa thúc giục:
“Được , mời mang hành lý xuống xe.”
Đường thì khó , xe suốt mấy tiếng; đặc biệt là những lớn tuổi như tộc trưởng Triệu, cảm giác cả đau nhức, dậy thôi mà xương như sắp rã .
“Để giúp bác cầm cho!” Trình Vạn Thanh xung phong mang hành lý.
Tộc trưởng Triệu cũng khách khí, một tay chống lưng, gật đầu cảm ơn: “Cảm ơn nhé!”
Các thành viên Gia đình Phép Tắc Rừng Rậm lượt cúi bước xuống xe.
“Không , , oẹ…”
Vừa chạm chân xuống đất, Hồ Tuệ Quân liền ôm miệng chạy sang một bên nôn thốc nôn tháo. Cô say xe, lúc còn xe cố nhịn lâu.
Kỳ Mạt thấy liền bước lên vỗ nhẹ lưng, lục trong một gói khăn giấy, rút hai tờ đưa cho cô.
【Không còn cách nào, nơi đó quá lạc hậu, đường đất bùn, chịu khổ .】
【Kỳ Mạt đúng là cô gái ấm áp, yêu quá luôn.】
Người trong bộ tộc đều là da đen, vóc dáng cao lớn. Giờ phút , già trẻ lớn bé đang vây quanh đống lửa ca hát nhảy múa, giống như đang nhiệt liệt chào đón họ.
Cho dù xóc nảy suốt đường dài, Hạ Tầm Song và Lâm Vãn Niên trông vẫn như chuyện gì, thậm chí còn tinh thần sảng khoái.
Quý Lâm vốn cũng nôn, nhưng liếc Lâm Vãn Niên một cái, đành cưỡng ép đè nén cảm giác khó chịu xuống.
Không , tuyệt đối để Lâm Vãn Niên nghĩ yếu hơn .
Hạ Tầm Song thấy sắc mặt , liền quan tâm hỏi:
“Anh ba, chứ?”
“Anh , !”
Quý Lâm gượng ép nhếch môi, nặn một nụ .
Hừ, đúng là vịt c.h.ế.t còn cứng mỏ.
Lâm Vãn Niên thấu nhưng .
【Toàn từ xuống chỗ cứng nhất là cái miệng, hahahaha xỉu với Lâm thần mất!】
【Rõ ràng mới nãy nôn lắm , thấy Niên cái là cố nhịn, tội thì tội mà buồn chịu nổi!】
【Tôn trọng chút ! nhé hahahaha】
“Viu~”
Giang Dã vui vẻ huýt sáo một tiếng, lập tức mấy cô gái trong bộ tộc kéo họ cùng nhảy múa.
Hồ Tuệ Quân đỡ hơn một chút cũng kéo ngay.
Dù chẳng ai hiểu họ hát gì, nhưng tất cả đều cảm nhận niềm vui rộn ràng , hòa nhịp chân của họ, cùng nhảy bên đống lửa.
“Ô hô~”
Giang Dã vốn là kiểu hướng ngoại, nhanh chóng hòa nhập với bản địa, tương tác với lứa tuổi. Vì cố tình tạo những tư thế kỳ lạ, khiến ít cô gái trẻ ngượng ngùng lấy tay che miệng lén.
【Đây chính là cái gọi là hội chứng giao tiếp cấp max !】
【Anh Dã, nhớ vẫn là idol chứ? Không dám luôn. jpg】
【Hahahaha tin đồn là Dã đang yêu đương thật đó… bạn gái mà thấy cảnh xong chạy trốn trong đêm . Cười c.h.ế.t mất. jpg】