Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 850: + 851 Em đang trốn anh à? (8)

Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:50:10
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Tầm Song hờ hững nâng tay phủi phủi ống tay áo:

“Gặp là phúc khí của cô đấy!”

 

Phúc cái con gì!

Gặp cô là phúc của á? Phúc cho cô đó, cô ?!

 

Tưởng Thiến tức mà dám , đôi mắt tròn vo trừng lớn, cả gương mặt đầy nét phục, chẳng còn chút dáng vẻ kiêu ngạo ban đầu.

 

Hạ Tầm Song lười nhác dựa khung cửa, giọng chậm rãi:

“Về chỗ của cô . Đừng bắt thứ hai, hiểu ý chứ?”

 

Tưởng Thiến sợ đến mức cả run lẩy bẩy, một luồng sợ hãi từ sâu trong đáy lòng dâng lên. Cô vội vàng bò dậy khỏi mặt đất, như chạy trốn mà lao khỏi nhà vệ sinh.

 

Đến đồ để ở chỗ Hạ Tầm Song cũng chẳng kịp lấy, cô hấp tấp chạy về khoang phổ thông, ngoan ngoãn chỗ của , dám động đậy.

 

Tưởng Thiến từ đến nay quen hạng nhất. Mỗi gặp cảnh hết chỗ, cô liền dùng thói ngang ngược quen thuộc để chiếm chỗ của khác, đó dùng tiền để đuổi . Không ngờ đá tấm sắt.

 

Ép động tay động chân, đúng là loại kỳ lạ!

 

Hạ Tầm Song bóng dáng phụ nữ , "Hừm" một tiếng, hai tay ôm ngực, thong dong bước khỏi nhà vệ sinh.

 

“Không chứ?” Lâm Vãn Niên lo lắng hỏi.

 

Hạ Tầm Song khẽ vén lọn tóc trán:

“Không , xử lý xong .”

 

“Vừa nãy xảy chuyện—” Chưa để Quý Cẩm Xuyên hết câu, mấy tiếp viên nam nữ lập tức hiểu ý mà lên tiếng:

“Xin ngài yên tâm, chúng cái gì cũng thấy, nơi cũng chẳng chuyện gì xảy .”

 

là sức mạnh của đồng tiền!

 

“Những thứ , đem trả cho cô gái .” Hạ Tầm Song dùng cằm hiệu về đống đồ bàn nhỏ.

 

Đó là mỹ phẩm, điện thoại và túi xách Tưởng Thiến để quên.

 

“Vâng, xin cô chờ chút.” Một nữ tiếp viên nháy mắt hiệu cho đồng nghiệp. Một thu dọn đồ, một cẩn thận dùng khăn khử trùng lau sạch mặt bàn:

“Xong ạ.”

 

“Cảm ơn.” Hạ Tầm Song xuống, liền phát hiện những còn vẫn đơ trong lối .

“Sao đấy, ngẩn gì? Về chỗ nhanh!”

 

Dáng vẻ ngoan ngoãn vô hại hiện tại của cô đối lập với hình tượng hung hãn lúc nãy.

 

Quý Cẩm Xuyên, Quý Lâm: Sau tuyệt đối trêu tức Song Song. Nếu , kết cục của phụ nữ thể sẽ xảy với .

 

Lâm Vãn Niên định xuống bên cạnh Hạ Tầm Song, còn kịp đặt m.ô.n.g xuống ghế thì Quý Lâm phắt một cái đẩy .

 

Lâm Vãn Niên: “???”

 

“Song Song, để ba với em nhé?” Quý Lâm chiếm luôn chỗ của , hỏi với vẻ cưng chiều.

 

Hạ Tầm Song theo phản xạ ngẩng đầu Lâm Vãn Niên. Gương mặt đàn ông đầy vẻ nghiến răng nghiến lợi. Cô cố nhịn :

“Được chứ!”

 

“Cậu còn đó gì?” Quý Lâm cố ý hỏi, giọng lộ rõ ý khiêu khích:

“Cản đường đấy. Mau đằng , đừng ảnh hưởng việc.”

 

Lâm Vãn Niên: Tốt lắm. Nắm đ.ấ.m ngứa quá!

 

Nhìn cô gái nhỏ đang gian xảo, đành nhận mệnh phía , cạnh Quý Cẩm Xuyên.

 

Lâm Vãn Niên nhích , đằng Giang Dã cũng động đậy, sang với cô gái bên cạnh:

“Em bên trong .”

 

Dương Hựu Tình ngước mắt liếc , ngại ngùng cúi đầu cảm ơn, tiếp đó nhanh chóng bên trong sát cửa sổ.

 

Trợ lý Từ và Tiểu Bạch thì khổ để cho hết, cùng hàng với Tưởng Thiến ở khoang phổ thông.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-850-851-em-dang-tron-anh-a-8.html.]

Suốt chuyến bay, Tưởng Thiến gần như từ đầu tới cuối. Lúc thì lau nước mắt, lúc thì xì mũi, hai họ khổ sở nhét nút tai để giảm đau khổ tinh thần.

 

——

 

Ba tiếng , máy bay hạ cánh xuống sân bay Nam Thành.

 

Từ cái lạnh âm mười mấy độ ở Kinh Thành, chuyển sang thời tiết tầm mười mấy hai mươi độ ở Nam Thành, ngay khi xuống máy bay, họ lập tức cảm nhận nhiệt độ ấm áp xộc đến.

 

Ra khỏi sân bay, Quý Lâm thoải mái vươn vai:

“Ahhh… vẫn là thời tiết bên dễ chịu! Không như Kinh Thành, bước cửa là lạnh đến c.h.ế.t.”

 

lúc , Tưởng Thiến xách túi hàng hiệu, vênh váo ngang qua. Cả đời cô từng chịu nhục như thế, tức đến mức giơ tay chỉ thẳng Hạ Tầm Song, nghiến răng:

“Cô… cô cứ chờ mà xem! Chuyện hôm nay xong !”

 

Hạ Tầm Song chỉ khẽ nhếch môi, “Hừm” một tiếng. Thế mà cô sợ đến mức cụp đuôi chạy mất dép, quên để câu cuối:

sẽ với !”

 

“Cô yếu, nhát, thích gây sự, còn não, đúng là kỳ lạ.” Quý Lâm nhịn khẩy.

 

Trong thời gian Lâm Vãn Niên ở đây, Ninh Trạch nghỉ phép chơi bời thỏa thích. Nhận tin họ về Nam Thành hôm nay, chạy xe đến sân bay từ sớm.

 

Vừa hạ cánh, Lâm Vãn Niên nhắn tin cho . Vì khi họ bước , Ninh Trạch lái xe đến ngay.

 

Bên phía Quý Cẩm Xuyên, trợ lý Từ cũng sắp xếp tài xế công ty tới đón.

 

Khi chuẩn lên xe, Giang Dã đột nhiên mở miệng:

“Anh Niên, chị Song, đưa Tình Tình về nhé!”

 

Dương Hựu Tình: “!!”

 

“Không… cần , tự bắt taxi cũng …” Cô sợ đến mức lắp.

 

Giang Dã chẳng cho cô cơ hội từ chối, một tay xách túi của , tay còn kéo vali của cô đường bắt taxi.

 

Dương Hựu Tình Hạ Tầm Song, mặt đỏ như tôm luộc:

“Vậy… Song Song, tớ nhé!”

 

“Cái cho cô.” Lâm Vãn Niên đưa cô một túi lớn.

 

“Cho á?” Dương Hựu Tình tròn mắt ngạc nhiên.

 

Anh gật đầu:

“Ông nội chuẩn ít đặc sản Kinh Thành, bảo đem về cho cô.”

 

Là đồ do Lâm lão gia t.ử chuẩn , còn mang từ Kinh Thành xa xôi về, cô tiện từ chối:

“Vậy… giúp cảm ơn ông!”

 

“Không cần khách sáo.”

 

“Đi mau ! Để Giang Dã đợi lâu phiền.” Hạ Tầm Song gian.

 

Trời ơi, đúng là xem náo nhiệt sợ lớn chuyện! Nghĩ đến việc xe riêng với Giang Dã, tim cô sắp nổ tung !

 

Dương Hựu Tình trừng cô một cái, líu ríu chạy về phía Giang Dã.

 

Đợi xe họ rời , Hạ Tầm Song cũng chào tạm biệt hai em nhà họ Quý, mỗi lên xe rời .

 

“Chị Song, lâu quá gặp.” Ninh Trạch nhiệt tình chào cô.

 

“Ừ, cũng lâu thật. Gần quên luôn là ai .”

 

Ninh Trạch: “…”

 

“Chị Song, tự nhiên thấy bất an quá …” Trong lòng Ninh Trạch nước mắt. Chẳng lẽ sắp đuổi việc ?

 

Hạ Tầm Song bật :

“Đừng sợ, đùa thôi. Thiếu ai cũng , nhưng tuyệt đối thể thiếu !”

 

 

Loading...