Rất… bất ngờ…
Khóe miệng của Hạ Tầm Song giật mạnh, “Sao hai cũng ở đây? Là về Nam Thành … tiễn ai ?”
“Đương nhiên là bọn về Nam Thành ! Không sắp .” Vừa , Quý Lâm liền khoác tay lên vai Quý Cẩm Xuyên.
Ngay giây tiếp theo, Quý Cẩm Xuyên khó chịu đẩy tay xuống.
“Anh em ruột mà, cho mượn cái vai thì chứ? là nhỏ mọn…” Quý Lâm lẩm bẩm đầy bất mãn.
“Không tự lượng sức.” Giang Dã khẩy một tiếng, “Cậu trong mắt khác là cái đồ ai cũng ghét ?”
Cậu mới là ai cũng ghét, cả nhà đều là ai cũng ghét.
Quý Lâm đảo mắt, lập tức phản pháo, “Trùng hợp ghê, trong mắt , cũng là cái đồ ai cũng ghét.”
Hai câu câu liền cãi , những khác dần lảng xa.
Những còn : Đừng là quen họ, mất mặt lắm!
“Song Song, Lâm thần và Giang Dã quan hệ ? Sao cứ gặp là cãi ?” Dương Hựu Tình nhỏ giọng hỏi bên tai Hạ Tầm Song.
Hạ Tầm Song nhướng mày, “Cậu từ hoan hỉ oan gia ? Hai đó thuộc kiểu thấy mặt là cãi , gặp là nhớ.”
“ mới thèm nhớ cái tên !” Quý Lâm và Giang Dã đồng loạt đầu .
“Cậu học chuyện gì?” Đồng thanh ×2.
Lâm Vãn Niên day trán. Anh chỉ mong ném hai tên ngốc ngoài gian. Càng xa càng !
Chỉ cần hai họ mặt, đầu ong ong, tai cũng chẳng yên nổi.
“Thấy ? Cái ăn ý là cãi mà đấy.” Hạ Tầm Song nhàn nhạt thêm.
Dương Hựu Tình nhịn đến mức đưa tay lên che miệng.
lúc , loa thông báo của sân bay vang lên, nhắc nhở lên máy bay.
Mọi đều đặt ghế hạng nhất. Hạ Tầm Song thích cạnh cửa sổ, nên mỗi Lâm Vãn Niên đều đặt cho cô chỗ sát cửa.
lên máy bay, cô thấy chỗ của khác mất.
“Cô gì ơi, chắc cô nhầm chỗ ?” Hạ Tầm Song lịch sự nhắc nhở.
Không ngờ, phụ nữ chỉ lo soi gương dặm phấn, coi lời cô như gió thoảng.
Hạ Tầm Song liền nhíu mày, thèm nhắc nữa. Cô gõ nhẹ lên bàn gấp nơi để đồ.
Hành động khiến đối phương khó chịu.
“Gõ cái gì mà gõ? Ghế ghi tên cô chắc? thích đây đó, cô chỗ khác mà .” Tưởng Thiến tức giận cạch mạnh hộp cushion , vẻ chanh chua thể hiện rõ mồn một.
Đôi mắt Hạ Tầm Song lập tức nheo , “ lặp nữa, đây là chỗ của .”
Đôi mắt lạnh nhạt, cảm xúc, nhưng khiến vô thức run sợ.
Tưởng Thiến lúc mới nhận ánh mắt đối phương dọa đến sững . Tức quá hóa giận, cô quát lên: “ cũng nữa, thấy thích ghế .”
Tiếp viên hai cãi , vội chạy đến hòa giải.
“Hai cô, xảy chuyện gì ạ?”
“Ghế của chiếm.” Hạ Tầm Song đưa thẳng thẻ lên máy bay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-848-849-em-dang-tranh-anh-sao-6.html.]
Tiếp viên xin cô , đó kiên nhẫn sang khuyên Tưởng Thiến, “Cô ơi, thật sự xin . Cô thể về đúng vị trí của ? Ghế là của Hạ tiểu thư.”
Tưởng Thiến vẫn hề nhượng bộ: “ say máy bay, ghế . Máy bay nhiều ghế thế, đổi cho cô cái khác ?”
“Xin cô, hãng hàng quy định tự ý đổi chỗ.” Tiếp viên toát mồ hôi — đây là khoang hạng nhất, đắc tội bên nào cũng xong.
“Quy định cái rắm! Đổi ngay!” Tưởng Thiến trợn mắt họ, “Còn cô! Biết là ai mà dám lên giọng với ?”
“Con nó cô là ai, liên quan quái gì đến ?” Hạ Tầm Song lạnh, “Cho dù bố cô là Thiên Vương Lão Tử, hôm nay vẫn tránh cho .”
Lâm Vãn Niên lên máy bay thấy Hạ Tầm Song đang tranh cãi với một đàn bà chanh chua.
“Có chuyện gì ?” Anh cau mày hỏi.
Tưởng Thiến thấy mặt Lâm Vãn Niên liền choáng. Trời ơi… rời Hoa Hạ mấy năm mà giờ xuất hiện loại đàn ông như tạc tượng thế ?
Và cả mấy phía nữa… ai cũng đến mức cô xỉu tại chỗ.
Đang mơ mộng thì cô :
“Không , đang dạy một đứa thiểu năng cách .”
Thiểu… năng?
Cô ?
“Ê con tiện nhân! Mày c.h.ử.i tao đấy ?” Tưởng Thiến tức đến bật dậy, giơ tay định tát cô.
tay chạm mặt Hạ Tầm Song thì cô bắt ngược , trực tiếp lôi nhà vệ sinh.
Trên đường, tiếng hét t.h.ả.m của Tưởng Thiến vang lên liên tục:
“Aaaa!!! Đồ đàn bà thối tha! Mày gì? Aaaa!! Tao g.i.ế.c mày!!”
Hạ Tầm Song mở vòi nước, dí đầu cô bồn rửa. Cô vùng vẫy thế nào cũng thoát khỏi tay cô.
Tiếp viên định chạy tới nhưng Quý Lâm dang tay chặn :
“Ê cô gái, cô dùng loại kem nền gì ? Nhìn mịn ghê~”
Tiếp viên khác đến Quý Cẩm Xuyên liếc một cái — lập tức hình, dám nhúc nhích.
Không cách nào, ai bảo hãng hàng là do tập đoàn Quý thị sở hữu.
Không thể trêu thể trêu …
“Liệu xảy chuyện gì ?” Dương Hựu Tình lo lắng hỏi.
Quý Lâm ho một tiếng, “Không , chị Song chừng mực.”
Khoảng một phút , Hạ Tầm Song kéo Tưởng Thiến từ bồn rửa lên, lạnh nhạt hỏi:
“Bình tĩnh ?”
“Cô… cô… đồ tiện nhân… khụ khụ… ọe…” vì thiếu oxy, Tưởng Thiến ho sặc sụa, thở hổn hển.
Nước còn nhỏ giọt mặt, tóc thì bết , cô trông t.h.ả.m hại đến nỡ .
Ánh mắt Hạ Tầm Song sắc như dao, khí thế đè ép: “Sao? Còn tỉnh? Muốn nữa?”
“Đừng… đừng mà…” Tưởng Thiến lắc đầu. Cô rốt cuộc trêu chọc ma quỷ gì ?
“Con , tính tình .” Hạ Tầm Song lạnh giọng. “Hôm nay nếu gặp khác tính tình hơn, khi cô còn sức mà .”