Ban đầu, khi Hạ Tầm Song tham gia "Phép Tắc Của Rừng Rậm", cô khinh thường, thậm chí còn chút hả hê. Nào ngờ, một ngôi đỉnh lưu như Lâm Vãn Niên cũng đến.
Hơn nữa, khi chương trình lên sóng, tổ sản xuất hé lộ bất cứ thông tin nào.
Khi Lâm Vãn Niên xuất hiện tại trường , đều tưởng hoa mắt. Giờ đây, chắc hẳn nhiều cũng giống cô , hối hận đến mức ruột gan cồn cào.
Hạ Tầm Song và Lương Tư Tư hai đúng là chó ngáp ruồi.
Nếu cô thể thế Hạ Tầm Song thì quá, hợp tác với Lâm Vãn Niên, giá trị bản thể tăng gấp mấy .
Nghĩ đến đây, đôi mắt Hạ Châu Ngữ ánh lên một tia sắc lạnh.
"Tiểu Ngữ, con ?" Giọng Hạ Vĩ Tài vọng tới từ phòng khách.
Hạ Châu Ngữ lập tức đổi vẻ mặt hiểm độc lúc nãy, nở nụ nhẹ nhàng bước phòng khách, "Mẹ chơi với bạn , tối nay sẽ về muộn, bảo con và bố cần đợi về ăn cơm."
Khi bắt đầu , tổ sản xuất chỉ cung cấp hai con d.a.o và một cái nồi. Theo quy định sinh tồn nơi hoang dã, thứ còn như ăn, uống, vệ sinh, tất cả đều do các thành viên trong "Gia đình rừng xanh" tự lo liệu.
Hạ Tầm Song và Lâm Vãn Niên rơi xuống hố may mắn chỉ thương ngoài da.
Bác sĩ cùng đoàn xử lý vết thương cho họ, đó hai tiếp tục trở tham gia ghi hình.
Vừa trở nơi ghi hình, họ thấy Giang Dã và Trình Vạn Thanh đang chổng m.ô.n.g quỳ đất, đầu chạm đầu đang gì!
Cảnh tượng trông khá buồn .
Hạ Tầm Song bật , nhịn hỏi, "Hai gì thế?"
"Tránh , thấy chúng đang cọ gỗ lấy lửa ?" Giang Dã lúc mệt đến mức mồ hôi đầm đìa, hai lòng bàn tay gần như rách da, nhưng vẫn thấy một tia lửa nào. Giọng điệu ít nhiều cũng chút cáu kỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-6-co-go-lay-lua-2.html.]
Dưới cái nắng hè gay gắt, đầu óc vốn cuồng.
Lâm Vãn Niên thấy , lắc đầu, rừng, tiện thể chặt cây cùng tộc trưởng Triệu.
Hạ Tầm Song liếc một cái thu ánh mắt, đó đến một gốc cây, dựa lưng cây xuống.
Người phụ nữ trong ống kính vẻ ngoài kiêu ngạo và phóng khoáng, nhưng đôi mắt lười biếng, thỉnh thoảng còn pha lẫn chút lạnh lùng.
【Mọi đều đang việc, chỉ Hạ Tầm Song một lười biếng, thật là đỉnh của chóp】
【Tay Dã sắp cọ khói kìa, xót quá thôi】
【Hạ Tầm Song chỉ thương ở đầu thôi mà, tay chân cũng tàn phế luôn ?】
【Cô chỉ cái mặt xinh thôi】
Không qua bao lâu, Giang Dã và Trình Vạn Thanh dần kiệt sức, nhưng lửa vẫn bùng lên.
" chịu nổi nữa, cái khó quá." Giang Dã mệt đến thở hổn hển, ngã bệt xuống đất, bắt đầu nghi ngờ nhân sinh, " cảm thấy mấy bài học khi đến đều vô ích, chẳng tích sự gì..."
【Anh Dã ơi dậy , là đàn ông mà, đàn ông 】
"Cố gắng thêm chút nữa, tin là thể lấy lửa." Trình Vạn Thanh tiếp sức, que gỗ trong tay xoay nhanh như chong chóng, cơ bắp luyện tập vô ích.
"Tay chắc sắp tàn phế ." Giang Dã rưng rưng nước mắt giơ đôi tay bỏng rát lên, lòng bàn tay đỏ ửng như sắp bốc khói.
Lúc đó, cứ đòi theo Lâm Vãn Niên tham gia chương trình sinh tồn hoang dã , xem quá vội vàng !
Giờ hỏi, lăn lộn một vòng bỏ chạy liệu còn kịp ?
Khi Giang Dã đang bẹp đất thì đột nhiên ngửi thấy mùi khói, lập tức như tiêm adrenaline bật dậy, "Nhanh lên, ngửi thấy mùi khói , sắp lửa !"