Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 523: + 524 Mau Cút Mang Rác Rưởi Của Bà Đi (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:20:16
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tối hôm qua ba con cũng chuyện với nhiều, cho dù con quan hệ huyết thống với chúng , nhưng dù chúng cũng nuôi dưỡng con hai mươi mấy năm, tình cảm bấy lâu nay vẫn còn đó. Khoảng thời gian chúng cũng tự kiểm điểm sâu sắc, đúng là nhiều lúc chúng chăm sóc cho con.”

 

“Về cái tuyên bố cắt đứt quan hệ , ba con cũng cho gỡ bỏ , bây giờ chỉ còn chờ con về nhà thôi!” Diệp Nhã Cầm lấy tay lau khóe mắt, thốt một đoạn phát biểu đầy cảm động.

 

Hạ Tầm Song lặng lẽ diễn, ánh mắt lướt qua mấy túi đồ , cô mới chậc một tiếng, mỉa mai, “Hạ thái thái, bà đóng kịch thì ít nhất cũng diễn cho tới nơi tới chốn chứ! Mang mấy món đồ mà Hạ Châu Ngữ dùng để bám bụi đến đây là ý gì? Lòng thành của bà chỉ thế thôi ?”

 

Cái con tiện nhân , mấy thứ đều là đồ Tiểu Ngữ cần chứ?

 

Trong phút chốc, khí phòng khách như ngưng đọng , Diệp Nhã Cầm ấp úng mãi một lúc lâu, bà mới tìm giọng của , “Làm thể, con nhầm chăng? Mấy thứ đều là hôm nay mới mua về đấy, con xem… cái mác còn nguyên đây !”

 

Như thể để chứng minh lời là thật, Diệp Nhã Cầm tùy tiện lấy một chiếc túi xách màu hồng từ trong túi.

 

Hạ Tầm Song liếc bà một cái, mới thong thả , “Nếu nhớ lầm, chiếc túi là của thương hiệu L mắt hai năm , hơn nữa vì màu sắc và kiểu dáng đều quê mùa hết sức, nên doanh . Ban đầu Hạ Châu Ngữ mua về nhà đăng lên mạng khoe khoang, kết quả cư dân mạng chê gu thẩm mỹ kém, vì thế cô tức giận ném chiếc túi , dì Trần cất nó phòng chứa đồ.”

 

Sắc mặt Diệp Nhã Cầm trắng bệch, hề chuyện chứ?

 

“Vậy nên… bà mang những thứ rác rưởi đến mặt ý gì?” Lần , Hạ Tầm Song chất vấn.

 

“Mẹ… chỉ một món là lấy từ nhà, còn những thứ khác đều là mới mua.” Diệp Nhã Cầm vẫn cố gắng ngụy biện.

 

Hạ Tầm Song ý định tiếp, “Cảm ơn, cần. Hạ thái thái nếu còn chuyện gì khác thì xin mời về cho. Bạn trai và dùng bữa .”

 

“Cô… Hạ Tầm Song, cô thật sự dồn ép đến mức ? Dù gì nhà họ Hạ cũng nuôi cô hai mươi mấy năm, kết quả là nuôi một đồ vô ơn như ?”

 

Diệp Nhã Cầm giận dữ buông lời c.h.ử.i rủa, khác hẳn với vẻ cố ý lấy lòng cô ban nãy, đúng là hai bộ mặt.

 

mắng, Hạ Tầm Song vẫn giữ thái độ quan tâm, thậm chí mặt còn treo một nụ cợt nhả, “Lời thừa thãi nhiều, video sẽ xóa, càng sẽ về nhà họ Hạ. Bà thời gian đến chỗ giở trò ngang ngược, chi bằng nghĩ cách mới thể giữ cuộc hôn nhân liên hôn giữa con gái bà và nhà họ Trần .”

 

“Được, Hạ Tầm Song, nhất cô nên nhớ kỹ lời , nếu đàn ông ruồng bỏ, đừng đến mặt chúng lóc.”

 

Diệp Nhã Cầm giận đùng đùng định , nhưng vài bước, bà đầu mắng thêm một câu, “Đồ vong ơn phụ nghĩa, nhà họ Hạ nuôi cô bao năm, kết quả cuối cùng cô c.ắ.n ngược một phát, sợ trời phạt , xem cô còn gặp may mắn đến bao giờ!”

 

Diệp Nhã Cầm c.h.ử.i rủa bước khỏi biệt thự, chị Ngưu mặt mày đen sạm theo , chờ bà khỏi cổng sân, chị Ngưu liền “Rầm” một tiếng đóng sập cánh cửa .

 

Diệp Nhã Cầm tiếng đóng cửa phía dọa cho giật , miệng tiếp tục ngừng mắng chửi, “Quả nhiên chủ nào tớ nấy, loại ch.ó săn bằng nửa con mắt.”

 

mắng xong định rời , thì thấy bên trong cửa vọng một giọng .

 

— “Khoan .”

 

Diệp Nhã Cầm , tưởng rằng Hạ Tầm Song nghĩ thông suốt, chuẩn theo về, trong lòng còn chút đắc ý, “Biết thế thì ngay từ đầu? hạ tới mời cô về, còn tưởng mặt mũi to lớn lắm ? Cũng xem cô là cái thá gì, dám lớn tiếng với .”

 

Giây tiếp theo, Hạ Tầm Song từ bên trong đẩy cánh cổng sắt , cô dốc hết mấy túi đồ đang xách tay, bộ quăng thẳng Diệp Nhã Cầm, “Mau mang rác rưởi của bà nhanh , chỗ chúng bãi rác, đừng để đây chướng mắt vướng víu.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-523-524-mau-cut-mang-rac-ruoi-cua-ba-di-2.html.]

Mấy góc túi quà còn khá nhọn, một món đồ cũng trọng lượng, nên khi quăng , Diệp Nhã Cầm đập khá đau.

 

“Hạ Tầm Song!!!” Diệp Nhã Cầm tức giận điên cuồng tại chỗ.

 

Hạ Tầm Song lạnh với bà một tiếng, để một câu cô đóng sập cánh cửa nữa, “Đi thong thả, tiễn!”

 

“Đồ vô giáo dục, đáng đời sinh ai cần, cứ chờ xem cô sẽ kết cục gì.” Diệp Nhã Cầm mắng vọng phía trong.

 

Cả hai đứa đều giáo dưỡng, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, lớn đến mời cũng thôi , đến cả một ngụm nước cũng cho uống, rõ ràng đến giờ ăn cơm, đợi bên ngoài mấy tiếng đồng hồ, cũng chẳng mời bà ăn một bữa hãy .

 

Giới trẻ bây giờ thật là lễ nghi gì hết!

 

Diệp Nhã Cầm những món đồ vương vãi đất, bà vốn bận tâm, nhưng kịp vài bước, một cặp con ngang qua thấy.

 

“Ai mà vô ý thức thế, đồ rơi mà cũng nhặt , nãy còn thấy ở đây lớn tiếng la lối, tưởng đây là chợ ?”

 

“Hơn nữa mấy thứ đều là kiểu hai năm , ai mà gu thẩm mỹ tệ thế, mua mấy thứ quê mùa về nhà. Mẹ ơi, mấy thứ sẽ dùng nhỉ?”

 

“Đừng x.úc p.hạ.m , con gu thẩm mỹ lắm nhé! Mấy thứ căn bản lọt mắt .”

 

Nghe cuộc đối thoại của hai con, sắc mặt Diệp Nhã Cầm đổi liên tục, thể ở đây đều là những giàu hoặc quyền quý, phụ nữ lớn tuổi đây bà từng gặp ở một buổi tiệc, hình như là phu nhân của một vị lãnh đạo nào đó.

 

Nếu là bình thường, Diệp Nhã Cầm chắc chắn sẽ bước tới để nịnh bợ một phen, nhưng khi lời của họ, Diệp Nhã Cầm thậm chí còn dùng túi xách che mặt , cúi xuống, nhặt từng món đồ đất lên, đó mới mặt mày xám xịt lên xe rời .

 

 

Biệt thự bên cạnh, Giang Dã thấy tiếng động, dụi đôi mắt ngái ngủ bước tới, “Chị Song, xảy chuyện gì , hình như em thấy gọi tên chị.”

 

Đêm qua thức trắng đêm chơi game, nếu tiếng động bên ngoài tỉnh giấc, chắc còn ngủ tiếp .

 

“Chậc… đến trễ , bỏ lỡ một màn kịch .” Hạ Tầm Song trưng vẻ mặt tiếc nuối.

 

Phải chi tên nhóc ở đây lúc nãy thì , chắc chắn sẽ chọc cho Diệp Nhã Cầm ngay cả ruột cũng nhận , tiếc quá mất.

 

Giang Dã , cơn buồn ngủ lập tức tan một nửa, “Kịch gì cơ? Sao chị gọi điện thoại cho em một tiếng.”

 

Hạ Tầm Song nhún vai, “Mẹ của Hạ Châu Ngữ đến.”

 

“Người phụ nữ đó đến đây gì? Bảo chị xóa video ?”

 

“Đại khái là ý đó.”

 

“Khốn kiếp, con gái bà hổ như thế, đáng lẽ để cả thế giới thấy rõ ràng, xóa cái gì mà xóa.” Giang Dã bực bội .

 

 

Loading...