Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 497: + 498 Anh Sơn, anh nghe em giải thích (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-18 13:58:05
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ba trò chuyện dùng chiều, đến bốn, năm giờ, Hạ Tầm Song nhận điện thoại của Lâm Vãn Niên, cô chào tạm biệt hai em Quý Lâm xách túi quà rời .

 

Quý Lâm thấy ánh mắt hai gần như dán chặt lên cô gái , liền trêu chọc, “Đừng nữa, .”

 

Chậc… như , còn thừa nhận là ý với , ma mới tin!

 

“Em hiểu về Hạ Tầm Song bao nhiêu?” Quý Cẩm Xuyên đột nhiên hỏi, cũng lười đính chính những suy nghĩ trong đầu Quý Lâm.

 

Có những chuyện càng giải thích càng khó hiểu.

 

Khóe miệng Quý Lâm cong lên một nụ tinh quái, “Anh hỏi về phương diện nào?”

 

Quý Cẩm Xuyên nâng cốc cà phê mặt lên, nhấp một ngụm nhỏ, đó mới chậm rãi thốt một câu, “Ví dụ như… cảnh gia đình cô .”

 

“Hoàn cảnh gia đình cô …” Quý Lâm lập tức nghĩ đến tờ giấy xét nghiệm DNA quan hệ cha con Hạ Tầm Song xé rách và vứt vẫn còn giữ, chuyện riêng tư như thế , sẽ lung tung, ngay cả đối phương là trai cũng , “Trước đây Giang Dã nhắc qua một chút, hình như nhà họ Hạ đối xử với cô .”

 

“Đồ ngốc!” Quý Cẩm Xuyên đột nhiên mắng một câu, “Cái còn cần em , mắt đều mà!”

 

Nếu đối xử với cô , nhà họ Hạ còn thể đuổi cô khỏi nhà ? Hạ Châu Ngữ còn cần tốn công tốn sức lớn đến , chỉ để vu oan cho cô ?

 

“Vậy hỏi cái gì?” Quý Lâm ngượng ngùng sờ mũi, cũng mới quen Hạ Tầm Song lâu thôi mà!

 

Những điều sâu xa hơn, ngoài !

 

Có lẽ… Giang Dã và Lâm Vãn Niên sẽ .

 

“Em con ruột của vợ chồng nhà họ Hạ ?” Quý Cẩm Xuyên hỏi một cách bình thản.

 

“Ối trời, chuyện ?” Vì quá kích động, Quý Lâm đột nhiên “bật” dậy khỏi chỗ .

 

vẫn còn mặc đồ cổ trang, động tĩnh hề nhỏ, khiến những khách hàng và nhân viên khác trong quán cà phê đều đổ dồn ánh mắt ngạc nhiên về phía .

 

“Xin , xin !” Quý Lâm xin xong, ngượng ngùng về chỗ cũ, “Anh thật cho em , chuyện .”

 

Cậu cứ nghĩ ngoài bản Hạ Tầm Song , chỉ và Tiểu Bạch thôi chứ!

 

À lẽ Lâm Vãn Niên cũng .

 

, chẳng lẽ điều tra lai lịch của ?

 

“Giang Dã lỡ lời , lúc đó Hạ Tầm Song cũng mặt.” Quý Cẩm Xuyên chậm rãi giải thích.

 

“Trời ơi, hóa là… hóa đều !” Quý Lâm như chịu một vạn điểm sát thương, đám rủ chơi cùng.

 

hai chuyện , nên Quý Lâm liền kể chuyện Tiểu Bạch nhặt giấy xét nghiệm DNA quan hệ cha con cho một cách chi tiết, “Đại khái chuyện là như đó, nhưng đám nhà họ Hạ thật sự thứ lành gì, dù chị Song quan hệ m.á.u mủ với họ, nhưng ít nhất cũng là sống cùng hai mươi mấy năm mà! Hạ Châu Ngữ cũng là một độc ác, cô chỉ độc ác với khác, mà còn độc ác với chính nữa.”

 

Quý Cẩm Xuyên thấy tình hình , là thể moi thêm tin tức hữu ích nào khác từ nữa, “Thôi , bây giờ đưa em về phim trường.”

 

“Em hiếm dịp trốn việc ngoài nghỉ ngơi một chút, về gấp gì, ăn tối cùng !” Quý Lâm nghiêng , một tay đặt lên lưng ghế sô pha, rõ ràng ý định dậy.

 

Sau đó, như nhớ điều gì đó, liền tiện miệng hỏi, “À , tìm tên hacker mà Hạ Châu Ngữ thuê ?”

 

Quý Cẩm Xuyên thấy , đành xuống trở , “Đã nơi trú ngụ, chắc ngày mai là thể đưa về .”

 

Quý Lâm gật đầu, “Lúc đó nhớ gọi em theo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-497-498-anh-son-anh-nghe-em-giai-thich-1.html.]

 

“Em bận đóng phim ?” Sau khi Quý Cẩm Xuyên về đến Nam Thành, việc đầu tiên là gọi điện cho .

 

Quý Lâm chuẩn quà, bảo đưa cho Hạ Tầm Song, nên lập tức xin nghỉ đạo diễn, bảo Quý Cẩm Xuyên lái xe đến phim trường đón .

 

“Haizz, chút thời gian em vẫn mà.” Quý Lâm nghĩ xong , lát nữa sẽ nhắn tin xin nghỉ với ông già đạo diễn thêm nữa.

 

 

Tốc độ lan truyền tin tức nhanh, Diệp Nhã Cầm đành đưa Hạ Châu Ngữ lén lút xuất viện về nhà.

 

Bên nhà họ Trần nhận tin tức, Trần tức đến mức phổi nổ tung, bà lôi Trần Cảnh Sơn đang ngủ giường dậy.

 

Trần Cảnh Sơn hiểu chuyện gì xảy , vội vàng vệ sinh cá nhân một chút, vẫn mặc quần áo hôm qua, thậm chí còn kịp đồ, Trần lôi lên xe.

 

Trên đường , Trần Cảnh Sơn mới họ đang đến nhà họ Hạ, liền hét lên với tài xế, “Dừng xe!”

 

Qua gương chiếu hậu, tài xế vẻ mặt khó xử Trần, lệnh của bà, dám dừng xe!

 

“Tiếp tục lái!” Sắc mặt Trần lúc vô cùng khó coi, bà ngóng hai con nhà họ Hạ xuất viện về nhà, nên bà qua đó tìm họ tính sổ.

 

“Mẹ, con đến nhà họ Hạ.” Trần Cảnh Sơn tỏ vô cùng phản kháng.

 

Anh thấy Hạ Châu Ngữ, sợ sẽ mất kiểm soát mà thịt cô .

 

“Tiểu Sơn, con từ sớm , nên hai ngày nay mới uống rượu kinh khủng như ?” Mẹ Trần đột nhiên với vẻ mặt nghiêm nghị.

 

Nghe thấy lời , Trần Cảnh Sơn trong lòng đột nhiên “thịch” một cái, chẳng lẽ cũng chuyện Hạ Châu Ngữ cắm sừng ?

 

Vì tối qua uống rượu, cộng thêm đầu óc bây giờ vẫn còn choáng váng, mặt Trần Cảnh Sơn trắng bệch còn chút máu, đầu , tránh ánh mắt của Trần ngoài cửa sổ.

 

Rõ ràng, trả lời câu hỏi .

 

Mẹ Trần thấy dáng vẻ của , liền đoán chắc chắn đúng, khiến sự chán ghét trong lòng đối với Hạ Châu Ngữ càng sâu thêm mấy phần.

 

Sau đó, trong xe chìm im lặng, cho đến khi xe dừng cổng sân nhà họ Hạ, tài xế xuống xe bấm chuông cửa.

 

Cùng lúc đó, Diệp Nhã Cầm qua màn hình giám sát bên trong, thấy là xe nhà họ Trần dừng bên ngoài, bà liền cảm thấy chuyện lớn , “Tiểu Ngữ, , bên nhà họ Trần đến .”

 

“Mẹ gì cơ?” Hạ Châu Ngữ bật dậy khỏi ghế sô pha, khiến trái tim vốn bất an của cô lúc càng thêm hoảng loạn, “Mẹ ơi, bây giờ, con bây giờ ạ?”

 

lo lắng trong phòng khách, đầu óc như đứt mạch, ngoài hoảng loạn , cô căn bản nghĩ cách giải quyết.

 

Trong lúc cấp bách, Diệp Nhã Cầm đột nhiên nghĩ một cách, “Mau, con mau về phòng xuống , sẽ đối phó với họ .”

 

“Ồ, !” Hạ Châu Ngữ gật đầu loạn xạ, đó cuống quýt chạy lên lầu.

 

Hiện tại hình như cũng chỉ cách thôi.

 

Chuông cửa liên tục reo ngừng, Diệp Nhã Cầm cuối cùng ngước lên lầu hai, thấy Hạ Châu Ngữ về phòng, bà mới hít một thật sâu, ngón tay run rẩy bấm nút mở cửa ngoài.

 

Bên ngoài.

 

Mẹ Trần thấy nhà họ Hạ mãi mở cửa, bà đợi đến mức chút mất kiên nhẫn.

 

 

Loading...