Diệp Nhã Cầm từ chỗ bác sĩ Chu trở về, thấy một đám vây quanh cửa phòng bệnh của Hạ Châu Ngữ xì xào bàn tán, còn ghé đầu qua tấm kính cửa trong, bà cau mày, vô cùng hài lòng hỏi, “Mấy tụ tập ở đây gì?”
“Hạ phu nhân, cuối cùng bà cũng về .” Một cô y tá thấy bà về, lập tức chỉ trong phòng bệnh , “Không con gái bà , ở trong đó nổi cơn thịnh nộ lớn, đập phá hết tất cả thứ, nãy một đồng nghiệp của chúng xem tình hình, kết quả con gái bà đập trúng đầu thương, bà mau xem !”
Sáng sớm , là kẻ mắt nào chọc giận con gái bà nữa đây?
Diệp Nhã Cầm gật đầu, đó chút thiếu kiên nhẫn với cô y tá, “Được , , cô bảo những đang vây ở cửa giải tán .”
Mọi nhường đường cho bà, Diệp Nhã Cầm mới miễn cưỡng chen phòng, bà căn phòng bệnh hỗn độn, ánh mắt cuối cùng dừng Hạ Châu Ngữ, “Tiểu Ngữ, con , là ai chọc giận con ?”
“Mẹ, giúp con , mau giúp con ?”
Hạ Châu Ngữ lóc t.h.ả.m thiết, cô đưa tay nắm chặt lấy tay Diệp Nhã Cầm, như thể nắm cọng rơm cứu mạng.
“Được , giúp con, nhưng con cũng cho rốt cuộc xảy chuyện gì chứ!” Diệp Nhã Cầm thở dài, xoa đầu cô an ủi.
“Mẹ, con tiện nhân Hạ Tầm Song dùng cách gì, khôi phục đoạn video con cho xóa đêm hôm tiệc, còn cho tài khoản chính thức của Sở Cảnh sát Nam Thành đăng tải lên nữa, và ba quen rộng , xem thể nhờ bên Sở Cảnh sát mặt giải thích, đoạn video đó là giả ?” Hạ Châu Ngữ thút thít .
Hiện tại, cô chỉ nghĩ cách .
“Con nha đầu tiện nhân đó, bản lĩnh ?” Sắc mặt Diệp Nhã Cầm lập tức chùng xuống, “Con đừng lo lắng, sẽ bàn với ba con ngay.”
“Vâng, cảm ơn .” Hạ Châu Ngữ thấy hy vọng, cả cũng còn quá đau khổ nữa.
—
Khoảng chừng buổi chiều, Hạ Tầm Song nhận điện thoại của Quý Lâm, là mời cô uống chiều.
Lâm Vãn Niên ngoài việc, còn cô vốn dĩ cũng nhận một hợp đồng quảng cáo, nhưng do sự kiện đêm tiệc nên hợp đồng bàn bạc xong cũng bay mất, vì cô đang rảnh rỗi ở nhà tập thể dục.
Trong biệt thự của Lâm Vãn Niên, riêng một phòng tập gym, bên trong đủ các loại thiết .
Hạ Tầm Song tắt máy chạy bộ, cô dùng khăn lau mồ hôi mặt, thông qua tai Bluetooth dây trả lời Quý Lâm, “Gửi địa chỉ cho , tắm qua ngay.”
Có mời uống chiều, là dại mà!
Hạ Tầm Song khỏi phòng gym, rõ tình hình cho Lâm Vãn Niên, cô thẳng về phòng tắm rửa.
…
Khoảng năm mươi phút , một chiếc xe thể thao màu hồng trắng dừng một quán cà phê cao cấp trong thành phố.
Hạ Tầm Song xuống xe thẳng quán cà phê, cô bước cửa, từ xa thấy Quý Lâm với bộ trang phục cổ trang đang vẫy tay gọi .
Rõ ràng, là thẳng từ phim trường qua đây!
Khóe miệng Hạ Tầm Song giật mạnh một cái, đó bước về phía , đến gần mới phát hiện, Quý Cẩm Xuyên cũng mặt ở đó, vì vị trí vặn một bức tường giả bằng gỗ che khuất, nên Hạ Tầm Song quán thấy .
“Chị Song, đây !” Quý Lâm vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh .
So với hai em , Hạ Tầm Song quen với Quý Lâm hơn, nên cô hề nghĩ ngợi, trực tiếp xuống bên phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-495-496-me-toi-tang-cho-co-5.html.]
“Hạ tiểu thư, chúng gặp .” Quý Cẩm Xuyên mỉm chào hỏi cô.
Hạ Tầm Song gật đầu với , coi như đáp .
Cô xuống lâu, một nhân viên mang đến cho cô một cốc sữa, Quý Lâm cô uống cà phê, nên đặc biệt gọi cho cô.
Ngoài sữa, còn pudding, bánh quy, kem, tiramisu và một vài món tráng miệng nhỏ khác.
“ cô thích món tráng miệng nào, nên mỗi loại gọi một phần, cô thể xem còn ăn gì nữa .” Nói xong, Quý Lâm đưa thực đơn cho cô.
“Cảm ơn, ở đây quá nhiều , gọi thêm nữa sẽ ăn hết .” Hạ Tầm Song nhận lấy thực đơn, trực tiếp đặt lên khay của phục vụ, bảo cô mang .
Sữa còn nóng, Hạ Tầm Song uống một ngụm liền nhíu mày, vì đây là sữa tươi nguyên chất, ngoài mùi tanh của sữa thì vị gì, cô thích uống thứ .
Nhìn thấy trong chiếc đĩa nhỏ bàn đặt một gói nhỏ đường trắng, dùng cho khách thêm cà phê, Hạ Tầm Song trực tiếp lấy hai gói đổ cốc sữa.
Quý Cẩm Xuyên hành động của cô, suýt chút nữa kìm sự tim đập mạnh trong lòng, vì mấy trong nhà họ Quý đều thích uống sữa tươi nguyên chất, ngay cả khẩu vị cũng giống đến .
“Xin nhé! cô uống sữa tươi, là gọi cho cô một cốc nước trái cây khác?” Vẻ mặt Quý Lâm chút ngượng nghịng, như thể sai chuyện gì.
Hạ Tầm Song dùng thìa khuấy cốc sữa nóng, đường tan nhanh hơn, “Không , sữa tươi cho thêm đường, chẳng thành sữa ngọt ! Sữa ngọt thì uống mà!”
Để giải tỏa sự lúng túng, Quý Lâm trực tiếp lấy chiếc túi bên cạnh , đưa cho cô, “À , cái là dặn dò chúng , nhất định đưa cho chị.”
Hạ Tầm Song thấy , cô nhướng mày, nhưng đưa tay nhận, “Tại tặng quà cho ?”
Thảo nào đột nhiên hẹn cô uống chiều!
“Mẹ cảm ơn chị cứu mạng , nên đặc biệt bày tỏ lòng ơn.” Quý Lâm mở lời giải thích.
Hạ Tầm Song thở dài, “Cảm ơn thì nhận , còn quà cáp thì cần , và là bạn bè, cứu chỉ là tiện tay thôi, thật sự cần khách sáo như .”
Ai đó cứu cô !
Cô sợ nhất là mấy cảnh .
Quý Lâm thấy , lập tức đưa ánh mắt cầu cứu về phía Quý Cẩm Xuyên.
Cảnh tượng chút bế tắc, Quý Cẩm Xuyên đành , “Hạ tiểu thư, đây là chút lòng thành của , nếu cô nhận món quà , bà sẽ buồn đấy, vốn dĩ thứ bà đích tặng cho cô, nhưng gần đây rời Kinh thành , đành nhờ mang qua.”
“ đúng ! Nếu chị nhận, chúng về cũng khó ăn , theo tính cách của , bà sẽ cho nhà mất.” Quý Lâm phụ họa theo.
Lời thốt , Quý Cẩm Xuyên lập tức nhướng mày , vẻ mặt như thể đang , ‘Cậu đoán đúng !’
Hạ Tầm Song chút khó xử, đành nhận lấy món quà, “Vậy thì phiền cảm ơn Quý phu nhân.”
“Mẹ còn , đợi khi nào cô đến Kinh thành, nhất định mời cô đến nhà chúng chơi, thể thấy bà thích cô.” Quý Cẩm Xuyên cô gái mặt, càng càng cảm thấy thiết.
Hạ Tầm Song gượng gạo một câu, “Cảm ơn!”