Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 472: + 473 Tôi muốn cho cô ta ngồi tù mọt gông (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-18 05:53:44
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh thể đáp rằng chị gái ở tiệm t.h.u.ố.c nhổ lông dê chứ? Ôi … cũng hẳn là nhổ lông dê, dù thì nghìn bạc lẻ, đối với , chỉ là một cái lẻ nhỏ xíu.
Lâm Vãn Niên chút ngượng nghịu đáp lời, thậm chí còn dám cầm thứ đó tới.
“Sao thế?” Hạ Tầm Song thấy im lìm ở đó, đôi chân mang tất của cô trực tiếp giẫm xuống sàn, chạy nhanh tới chỗ .
Lâm Vãn Niên giật , chút gượng gạo giấu cái túi phía , “Không gì, em cần tới đây.”
Chủ yếu là đầu tiên mua thứ đồ , ít nhiều cũng chút ngại.
“Có câu là gì nhỉ, càng giấu càng cho em xem, em càng hứng thú.” Hạ Tầm Song cũng lười phí lời với , trực tiếp tay cướp.
Sau mấy hiệp trốn cướp, Hạ Tầm Song cuối cùng cũng toại nguyện, giành cái túi đồ từ tay .
“Hô, nhiều b.ăn.g v.ệ si.nh thế , cũng chu đáo ghê ha.”
Hạ Tầm Song cất lời trêu chọc, cô gạt đống b.ăn.g v.ệ si.nh đặt phía , thấy bên là từng hộp nhỏ đóng gói tinh xảo.
Sau đó, Hạ Tầm Song định nhấc lên xem, chút thắc mắc hỏi, “Mấy thứ là gì nữa?”
Cô cầm một hộp lên, còn kịp rõ đó là cái gì, cổ tay cô một lực nắm lấy.
“Thôi, mấy thứ đó cần xem .” Lâm Vãn Niên nắm lấy tay cô, vẻ mặt chút tự nhiên.
Hạ Tầm Song nhướng mày “Ồ” một tiếng.
Ngay lúc Lâm Vãn Niên chuẩn thở phào nhẹ nhõm, Hạ Tầm Song nhân lúc chú ý, phản tay thoát khỏi tay , cầm hộp đồ lên xem, “Bao… Bao cao su?”
Cô thề, khi thấy chữ hộp, cô thực sự đó là thứ gì.
Hạ Tầm Song cúi đầu một cách máy móc, những chiếc hộp nhỏ phủ đầy đáy túi, ít nhất cũng hơn mười hộp chứ?
Thì … lý do Lâm Vãn Niên gượng gạo cho cô xem, là vì thứ ?
“Cái … cũng cần mua nhiều đến mức chứ?” Hạ Tầm Song theo bản năng nuốt nước bọt.
“Chị gái ở tiệm t.h.u.ố.c đưa đó.” Lâm Vãn Niên mặt đỏ giải thích, đó lấy một hộp đồ từ trong túi đưa cho cô, “Còn cái , em về phòng khách , rót cho em cốc nước ấm.”
Nói xong, Lâm Vãn Niên chạy trốn như bay.
Nhìn bóng lưng , Hạ Tầm Song khỏi thấy buồn , cô lẩm bẩm nhỏ giọng, “Mua thì mua thôi, một đại nam nhân ngại cái gì chứ, thật là…”
Hổ, cô mới là hổ!
Bệnh viện.
Hạ Châu Ngữ giường bệnh lướt điện thoại, cô thấy cư dân mạng c.h.ử.i bới, mắng nhiếc Hạ Tầm Song đủ kiểu, trong lòng cô vui tả xiết.
“Mẹ, Hạ Tầm Song dù lật cũng khó .” Hạ Châu Ngữ một cách u ám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-472-473-toi-muon-cho-co-ta-ngoi-tu-mot-gong-1.html.]
Từ tối qua đến giờ gần hai mươi tiếng đồng hồ, Hạ Tầm Song hề bất kỳ động tĩnh nào, thậm chí còn trong lúc lướt Weibo, lướt Weibo cũng , cô còn tiện tay nhấn thích bài đăng của fan couple.
Điều vô hình trung tăng thêm một tầng thắng lợi cho cô, là, dù hiện tại tâm trạng Hạ Tầm Song đổi lớn, nhưng đầu óc cô dường như càng ngày càng ngu .
Cái kiểu tự đào hố chôn ngu xuẩn của cô , đến Hạ Châu Ngữ thấy còn thán phục.
Đồng thời, Diệp Nhã Cầm đang bên giường bệnh cầm gương nhỏ dặm son môi , khỏi cảm thán, “Tiểu Ngữ của quả nhiên thông minh nhất, vẫn là con cách trị cái con tiện nhân nhỏ .”
Trong thời gian , Diệp Nhã Cầm ít chịu ấm ức từ Hạ Tầm Song, bà sớm trị cái con tiện nhân nhỏ , nhưng Hạ Tầm Song hiện tại đúng là một kẻ điên, ngay cả vệ sĩ cũng gì cô .
May mắn là cô con gái bảo bối của bà đủ thông minh, chỉ cần một chút mánh khóe nhỏ, thể đè Hạ Tầm Song xuống đất chà xát, cuối cùng cũng giúp bà hả cơn giận.
Hạ Châu Ngữ nhớ cảnh tượng Hạ Tầm Song cho kinh diễm đêm qua, trong lòng cô như hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm, khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đột nhiên, Hạ Châu Ngữ hừ lạnh một tiếng, “Mặt cô đến thì chứ, từ nhỏ đến lớn vẫn là bại tướng tay ?”
Điểm , Diệp Nhã Cầm cũng đồng tình, thậm chí đây khi Hạ Châu Ngữ bắt nạt Hạ Tầm Song, bà cũng âm thầm tiếp sức phía , “Tiểu Ngữ, tiếp theo con còn kế hoạch gì ?”
“Đương nhiên là… Con cho cô tù mọt gông.” Nói xong, trong mắt Hạ Châu Ngữ lóe lên một tia độc ác, “Nhà họ Trần chẳng gây áp lực lên cục , theo tính cách của bà già đó, chắc cũng sẽ dễ dàng bỏ qua cho Hạ Tầm Song, chỉ cần gắn tội danh thật lớn cho cô , ít nhất cũng kết án mười năm, đợi cô tù, và con còn gì để so sánh nữa?”
Cái kết khi tù, cũng chỉ càng t.h.ả.m hơn mà thôi. Hơn nữa, Trần phu nhân nổi tiếng là trọng thể diện, đêm qua Hạ Tầm Song còn công khai đối đầu với bà , khiến Trần phu nhân vốn tức giận càng thêm nổi cơn thịnh nộ.
“Con đúng, bà già đó tinh ranh lắm, trong tay cũng chút quan hệ, chỉ cần Hạ Tầm Song bằng chứng trong tay, tù là sớm muộn, chúng vội!” Diệp Nhã Cầm cũng hùa theo.
“Mẹ, khi nào con mới thể xuất viện đây? Ở đây con sắp chán c.h.ế.t .” Hạ Châu Ngữ với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.
Diệp Nhã Cầm , trừng mắt cô , “Gấp cái gì, mới là ngày đầu tiên thôi! Diễn kịch diễn cho trót, nhỡ lộ thì ?”
lúc , bên ngoài cửa phòng bệnh vang lên tiếng gõ cửa, tiếp đó, mở cửa bước là Trần Cảnh Sơn và Trần phu nhân.
Diệp Nhã Cầm thấy , liếc Hạ Châu Ngữ, hai lập tức hiểu ý ngậm miệng .
“Tiểu Ngữ, cô em tỉnh , bây giờ em thấy trong thế nào?” Trần Cảnh Sơn xách theo hai hộp giữ nhiệt bước .
Tối qua Hạ Châu Ngữ diễn kịch mãi ngủ thật, Trần Cảnh Sơn cũng thức canh cô một đêm trong phòng bệnh, cho đến sáng sớm chịu nổi nữa mới Diệp Nhã Cầm thúc giục về ngủ.
“Sơn ca ca, em xin , là em vô dụng, là em bảo vệ con của chúng , mới khiến con còn kịp thấy thế giới rời .” Vừa , Hạ Châu Ngữ đau lòng rơi nước mắt.
Cảnh lọt mắt Diệp Nhã Cầm, bà khỏi cảm thán trong lòng, ‘Quả nhiên là diễn viên, diễn xuất tới là tới.’
Vẻ t.h.ả.m thương khiến thương tâm, thấy rơi lệ.
Nếu nãy Hạ Châu Ngữ còn đang cằn nhằn với bà về việc ở bệnh viện chán c.h.ế.t, Diệp Nhã Cầm suýt nữa tin .
Trần Cảnh Sơn đầy vẻ xót xa lau nước mắt cho cô , “Ngốc ạ, thể trách em chứ? Rõ ràng là vấn đề của , tối qua nên canh chừng em rời nửa bước, như sẽ xảy chuyện ngoài ý , là với em.”
“Tiểu Ngữ con yên tâm, Hạ Tầm Song dám đẩy con xuống lầu, cô sẽ dám bắt cô trả cái giá thích đáng.” Trần phu nhân lúc cũng hùa theo.
Đứa cháu trai của bà , thể cứ thế mà mất mạng vô ích .