Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 443: + 444Con ơi, mau cứu con tôi (5)

Cập nhật lúc: 2025-10-17 15:36:10
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiếng kêu thất thanh vang lên, bộ ánh mắt trong sảnh tiệc đồng loạt đổ dồn về phía Hạ Châu Ngữ.

 

Cơ thể cô lăn nhanh bậc thang, “bịch” một tiếng nặng nề, ngã nhào xuống nền gạch ở tầng một.

 

Trong đám đông, cô gái yếu bóng vía tận mắt chứng kiến cảnh tượng liền sợ đến ngây , vội đưa tay che miệng, hoảng hốt hét lên:

“Á… cô … cô chảy nhiều m.á.u quá!”

 

Mọi , kỹ thì quả nhiên thấy m.á.u tươi đang tràn từ giữa hai chân Hạ Châu Ngữ.

 

mặc một chiếc váy hội màu trắng, mà lúc , màu đỏ thẫm của m.á.u loang nền vải trắng khiến chỉ thôi cũng thấy rùng .

 

“Đứa bé… cứu con của với…”

 

Sắc mặt Hạ Châu Ngữ trắng bệch như tuyết, cô ôm bụng , giọng yếu ớt cầu xin đám đông:

“Xin các … cứu lấy con , cứu lấy đứa bé trong bụng …”

 

“Gọi xe cấp cứu , mau lên! Hạ Châu Ngữ m.a.n.g t.h.a.i đấy, tình hình vẻ nguy hiểm!”

 

“Chuyện gì ? Nếu nhầm thì… hình như cô đẩy xuống đó?”

 

“Tiểu Trần tổng ? Không đến cùng Hạ Châu Ngữ ? Giờ ?”

 

“Ngã nặng như thế , đứa bé chắc khó mà giữ … thật là nghiệp chướng mà!”

 

Giữa tiếng bàn tán xôn xao, mấy bạn của Hạ Châu Ngữ chen qua đám đông chạy tới.

Người đầu chính là tiểu thư nhà họ Ngô — Ngô Thanh Oánh.

 

“Trời ơi, Tiểu Ngữ! Xảy chuyện gì ? Cậu ?” — Ngô Thanh Oánh lo lắng hỏi dồn.

 

“Oánh Oánh… con … xin , cứu con với, ?”

 

Hạ Châu Ngữ rên đau, cả yếu ớt đến mức tưởng chừng sắp ngất.

 

Ngô Thanh Oánh quỳ xuống bên cạnh, dám chạm , chỉ cố trấn an:

“Đừng sợ, bọn gọi xe cấp cứu , sẽ đến ngay thôi.”

 

An ủi xong, cô ngẩng đầu, ánh mắt giận dữ lên tầng hai — nơi Hạ Tầm Song đang , lạnh nhạt dõi xuống.

 

Ngô Thanh Oánh nghiến răng, lớn tiếng chất vấn:

“Hạ Tầm Song! Cô đúng là độc ác đến mức còn tính ! Tiểu Ngữ là em gái cô đấy! Cô rõ nó mang thai, mà vẫn cố tình đẩy nó xuống cầu thang!

hận đứa bé trong bụng nó đến mức nào mới tay tàn nhẫn như thế hả?”

 

Nghe , đôi mắt của Hạ Tầm Song khẽ nheo , ánh trở nên sắc lạnh, nguy hiểm vô cùng.

 

Đến lúc … cô còn gì mà hiểu nữa?

 

Từ giây phút phục vụ rượu dụ cô lên tầng hai, cô vô tình bước cái bẫy Hạ Châu Ngữ tỉ mỉ giăng sẵn.

 

Dù Hạ Tầm Song đoán giở trò, nhưng ngờ Hạ Châu Ngữ độc ác đến mức vì hãm hại mà dám đ.á.n.h đổi cả đứa con trong bụng.

 

Người phụ nữ … thật sự tàn nhẫn đến ghê tởm.

 

tính toán đến mức ngay cả m.á.u mủ của chính cũng dám hy sinh.

 

Hạ Tầm Song bật khẽ, một lời, trong mắt ánh lên một tia sáng lạnh lẽo, ma mị.

 

“Thế nào? Cô cứng họng ?”

 

Ngô Thanh Oánh thấy cô im lặng, liền thể, tiếp tục ép hỏi.

 

Những vị khách xung quanh thấy cũng nhao nhao phụ họa, lời chỉ trích vang lên khắp sảnh:

 

“Con bé Hạ Tầm Song đúng là đáng sợ thật, chẳng trách cha đuổi khỏi nhà — hóa lý do cả.”

 

đấy, đến cả em gái m.a.n.g t.h.a.i mà còn nhẫn tâm hạ độc thủ, thế chẳng là cầm thú ?”

 

“Trời ơi! Cô chút lương tâm nào ? Sao còn thể đó mà chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-443-444con-oi-mau-cuu-con-toi-5.html.]

 

“Tuổi còn trẻ mà lòng độc ác thế … loại như ném xuống sông, ngâm cho c.h.ế.t xuống mười tám tầng địa ngục, mãi mãi siêu sinh!”

 

Trong lúc những lời mắng nhiếc dồn dập vang lên, Trần Cảnh Sơn mới vội vã xuất hiện.

Vừa thấy Hạ Châu Ngữ trong vũng máu, sắc mặt liền trắng bệch, đầu óc như nổ tung một tiếng “ong”, suýt nữa ngã quỵ.

 

“Tiểu Ngữ! Em… em thế ?”

Giọng của Trần Cảnh Sơn run rẩy, hoảng loạn đến cực điểm.

 

Anh quỳ mặt đất, ôm lấy nửa của Hạ Châu Ngữ trong lòng.

 

Chưa đợi Hạ Châu Ngữ kịp mở miệng, Ngô Thanh Oánh căm phẫn lên tiếng:

“Còn thể là chuyện gì nữa chứ? Tất cả đều là trò của Hạ Tầm Song! Mọi đều tận mắt thấy cô đẩy Tiểu Ngữ xuống lầu!”

 

“Cái gì… là Song Song ?” – Trần Cảnh Sơn liền sững , khó tin về phía Hạ Tầm Song vẫn đang ở đầu cầu thang tầng hai.

 

Anh còn kịp rằng lẽ ở đây hiểu lầm gì đó, thì trong lòng yếu ớt cất tiếng:

“Anh Sơn… bụng em đau quá… con của chúng chuyện gì thể… cứu con… cứu nó ?”

 

Trần Cảnh Sơn cúi đầu khuôn mặt trắng bệch còn chút m.á.u của cô, trong lòng dâng lên vô nỗi thương xót:

“Đừng sợ, xe cứu thương sắp đến , em và con nhất định sẽ .”

 

Máu chảy nhiều như , đứa bé chắc chắn khó mà giữ nổi, nhưng để trấn an cô, Trần Cảnh Sơn chỉ thể lảng tránh, qua loa cho cô yên lòng.

 

“Đừng… đừng trách chị em… là em cẩn thận… tự ngã xuống cầu thang thôi… chuyện liên quan đến chị… đừng hiểu lầm chị …” – Hạ Châu Ngữ dùng bàn tay dính đầy máu, chậm rãi nắm lấy tay áo Trần Cảnh Sơn.

 

Dòng m.á.u đỏ chói khiến ai nấy mặt đều thắt chặt tim .

 

Đứng tầng hai, Hạ Tầm Song lạnh lùng quan sát tất cả.

Những ánh mắt phẫn nộ và lên án đổ dồn về phía cô, nhưng cô chẳng mảy may để tâm.

 

Nếu khác gài bẫy, lẽ cô cũng nghi ngờ rằng bản thật sự điều tội ác tày trời gì đó.

 

Không hổ là diễn viên – Hạ Châu Ngữ diễn màn thật hảo.

 

Vài câu nhẹ nhàng thôi mà thể hiện phẩm hạnh cao quý của , khéo léo đẩy khác xuống vực thẳm.

 

“Hừ, thật là xanh thượng hạng!” – Hạ Tầm Song bật khẽ, chậm rãi bước xuống cầu thang.

Cô phớt lờ đám đang phẫn nộ, những kẻ chỉ xé xác cô, lạnh nhạt :

“Diễn xuất của cô, Oscar còn nợ cô cả đống tượng vàng đấy.”

 

“Tiểu Ngữ, cô thấy rõ ? Cô còn bảo vệ Hạ Tầm Song, nhưng căn bản coi cô gì!

Loại kẻ g.i.ế.c như cô , đáng tống tù mới đúng!”

 

Ngô Thanh Oánh vẫn tức giận thôi, mắng lớn.

 

Kỳ Mạt vốn cũng trong đám đông. Khi thấy Hạ Tầm Song xuống, cô lặng lẽ bước đến bên cạnh cô, khẽ kéo nhẹ tay cô, ánh mắt đầy lo lắng.

 

Khi sự việc xảy , cô rõ, chỉ thấy một tiếng hét chói tai, Hạ Châu Ngữ lăn từ lầu xuống.

 

Nghe xung quanh c.h.ử.i rủa và lên án Hạ Tầm Song, Kỳ Mạt chẳng hề tin cô là tàn nhẫn như .

 

Hai họ tuy thiết lắm, nhưng Kỳ Mạt tin trực giác của — ánh mắt của một sẽ dối.

 

Hạ Tầm Song trao cho cô một ánh “yên tâm ”, lạnh nhạt :

.”

 

Câu hờ hững như chẳng chuyện gì xảy khiến đám đông càng phẫn nộ tột cùng.

 

“Hạ Tầm Song, cô tim ? Cô xem Hạ Châu Ngữ cô hại thành thế nào !

Nếu đứa bé trong bụng cô còn, cô chính là kẻ g.i.ế.c ! Mau !”

 

“Thật ngờ loại như còn bạn bè, đúng là nực ! Không sợ ngày hại luôn ?”

 

“Có câu đúng: vật họp theo loài, phân theo nhóm! Cái cô Kỳ Mạt chắc cũng chẳng gì!

Nhìn là loại lạnh lùng đến tận xương tủy, còn bày đặt giả vờ mỹ nhân cao lãnh… phì!”

 

 

Loading...