Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 411: + 412 Giới thiệu một chút, đây là bạn gái tôi (11)
Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:42:20
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưa đợi cô hết lời, Diệp Nhã Cầm mở miệng cắt ngang:
“Tiểu Ngữ, chuyện con thì hơn, mau nghỉ ngơi sớm ! Mẹ xem ba con một chút, ông tức giận nhẹ .”
Nhìn theo bóng lưng vội vã rời của Diệp Nhã Cầm, móng tay Hạ Châu Ngữ siết chặt đến mức sắp gãy.
Phản ứng của ba khác thường đến , chẳng lẽ phận của con tiện nhân Hạ Tầm Song gì ghê gớm ?
Nghĩ đến đây, Hạ Châu Ngữ nhanh chóng tự phủ định ý nghĩ .
Không thể nào!
Nếu Hạ Tầm Song thật sự phận gì đặc biệt, thì cô chẳng sống trong nhà họ Hạ bao nhiêu năm như thế .
Thôi , nếu ba đều chịu , thì cô sẽ tự tìm câu trả lời.
Tầng .
Sau khi trở về phòng, Diệp Nhã Cầm liền thấy Hạ Vĩ Tài đang ở mép giường, sắc mặt u ám khó dò. Bước chân bà khựng một chút, mới chậm rãi tiến lên:
“Ông xã, ông xem… con nha đầu c.h.ế.t tiệt Hạ Tầm Song con ruột của chúng , liệu gây chuyện gì ?”
Trong lòng bà cứ thấy bất an vô cùng.
Nghe xong, ánh mắt sắc lạnh của Hạ Vĩ Tài lập tức lia sang phía bà:
“Đừng suốt ngày nghĩ mấy chuyện vớ vẩn đó! Trước đây bảo bà đóng vai mặt Hạ Tầm Song, bà chẳng chịu . Đừng tưởng mấy chuyện bà và Tiểu Ngữ lưng. Nếu hai chịu bình thường một chút, thì con bé nghi ngờ thế của chứ?”
Bị mắng, Diệp Nhã Cầm chẳng tỏ chút hối hận nào:
“ cố hết sức , nhưng thật sự thể nào thích nổi con bé đó! thể gì đây?”
Bà tức giận xuống cạnh ông, lưng , thèm .
Vừa khi tận tai Hạ Tầm Song câu “vốn dĩ chẳng quan hệ huyết thống”, Diệp Nhã Cầm suýt chút nữa hồn vía lên mây. Bà vẫn tưởng hai vợ chồng che giấu khéo, ngờ con bé đó sớm con ruột, mà còn giả vờ như chẳng gì, tiếp tục ở nhà họ Hạ.
“Vậy tiếp theo đây?” Diệp Nhã Cầm yếu ớt hỏi.
Nghe , Hạ Vĩ Tài nổi giận:
“Còn thể gì nữa? Người chúng đuổi , chỉ mong nó đừng gây thêm sóng gió gì là nhất. Bằng … bên đó khó mà ăn !”
Chỉ trách Hạ Tầm Song chịu trong tầm kiểm soát, còn quá gây chuyện. Nếu đuổi cô khỏi nhà, e rằng mười cái nhà họ Hạ cũng đủ để cô loạn. Vì thế, ông chỉ đành dùng đến hạ sách .
Diệp Nhã Cầm dường như nhớ điều gì, tiếp:
“Bên đó bao nhiêu năm nay chẳng còn liên lạc với chúng , chắc họ sớm quên chuyện . Mình đừng tự hù dọa bản nữa.”
Giang Dã là một cú đêm chính hiệu. Anh khi Lâm Vãn Niên thoát khỏi trò chơi thì liền tìm Hạ Tầm Song.
Lúc , thấy động tĩnh từ sân bên cạnh, lập tức bật dậy khỏi sofa, định sang hỏi xem chuyện gì.
Kết quả, khi đến biệt thự của Lâm Vãn Niên, thì thấy đang xách hai chiếc vali, bên cạnh là Hạ Tầm Song.
“Anh Niên, chị Song, hai đây là…”
“Là như thấy đấy, đuổi khỏi nhà chứ !” – Hạ Tầm Song nhún vai, sang Lâm Vãn Niên, giọng pha chút vui vẻ: “Cũng may là lo cho , thì tối nay chắc ngủ ngoài đường mất .”
Bị đuổi khỏi nhà? Nghiêm trọng đến ?
Giang Dã cau mày, dang tay định ôm cô an ủi một chút, ai ngờ Lâm Vãn Niên chặn , thậm chí còn đẩy xa vài bước.
“Anh Niên, gì thế! Cho với chị Song vài câu cũng ?”
Giang Dã đúng là kẻ mắt , vẫn cứ hăng hái tiến gần:
“Chị Song, chị đừng buồn nữa, bọn em ở đây ! Tuyệt đối sẽ để chị ngủ ngoài đường . Nếu chị ở chỗ Niên thấy thoải mái, thì thể dọn sang chỗ em ở cũng .”
Hừ, dọn sang chỗ ở ??!
Còn dám mơ tưởng đến thế !
Sắc mặt Lâm Vãn Niên lạnh như băng, ánh mắt quét về phía Giang Dã, răng gần như nghiến đến vỡ.
Hạ Tầm Song phía , khẽ gật đầu:
“Ừ, buồn mà!”
Có trai ở bên cạnh, cô buồn cái gì chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-411-412-gioi-thieu-mot-chut-day-la-ban-gai-toi-11.html.]
Giang Dã tưởng cô đang cố tỏ mạnh mẽ:
“Chị Song, nếu chị thấy khó chịu , thì cứ thoải mái ! Khóc sẽ dễ chịu hơn nhiều, bọn em sẽ chị .”
“…… thật sự khó chịu mà!” Hạ Tầm Song chớp mắt , hiểu nổi — thấy chỗ nào giống cô đang buồn ?
“Chị Song, chị đáng thương thế chứ! Bị dân mạng c.h.ử.i thì thôi , giờ còn nhà đuổi khỏi nhà nữa, mấy đó đầu óc vấn đề ?”
Giang Dã “oa” một tiếng òa lên, thẳng tay đẩy Lâm Vãn Niên , ôm chặt lấy Hạ Tầm Song mà nức nở thôi.
Lâm Vãn Niên: “……??!”
Hạ Tầm Song: “……??!”
Hai , đều ngớ cảnh tượng .
Hạ Tầm Song cạn lời:
“ còn , cái gì?”
“Chị Song, mặt bọn em chị cần gồng .” Trán Giang Dã tựa lên vai cô, đến thương tâm vô cùng.
“Chị yên tâm, bọn em nhất định sẽ đối xử với chị. Nhà họ Hạ trân trọng chị thì thôi, ở chỗ bọn em chị chính là ‘bảo bối của cả nhóm’. Họ cần chị, bọn em cần.”
“Ừ… , .” Hạ Tầm Song gượng, nét mặt đầy bất đắc dĩ, giơ tay vỗ nhẹ lên lưng .
Giờ cô thật sự chẳng phân biệt nổi — rốt cuộc ai mới là đuổi khỏi nhà nữa đây?
Lâm Vãn Niên cảnh đó, mí mắt giật liên hồi, cuối cùng nhịn nổi nữa, trực tiếp “xách” Giang Dã một bên:
“Cậu đủ đấy!”
Tên dám ăn đậu hũ bạn gái — đúng là chán sống !
“Anh Niên, lạnh lùng thế! Giờ là lúc cần an ủi, an ủi thì thôi, còn ngăn cản em nữa là ?”
Giang Dã tỏ vẻ bất mãn mặt.
Lâm Vãn Niên: “!!”
Trong khoảnh khắc , thật sự ý đập c.h.ế.t .
Hạ Tầm Song buồn bất lực:
“Thôi , thật sự cả, buồn, cũng chẳng đau lòng gì hết. Trái … còn thấy khá vui nữa là.”
“Thật chứ?” Giang Dã cẩn thận quan sát cô, thấy đúng là cô vẻ gì buồn bã, nước mắt cố gắng vắt lập tức ép trở .
Ồ… thì là giả !
Giang Dã ngừng , ngẩng đầu lên, đưa tay quệt chút ướt nơi khóe mắt. ngay đó, họ một tin như sét đ.á.n.h ngang tai.
là diễn viên xuất sắc…
“Thật còn hơn cả ngọc trai .”
Hạ Tầm Song khoanh tay ngực, bất lực hai , nhẹ nhàng giải thích:
“ vốn dĩ chẳng quan hệ huyết thống gì với nhà họ Hạ cả. Nếu vì …”
Vì giúp nguyên chủ của rõ bí mật đằng thế, thì ngày nhận kết quả giám định DNA, cô sớm rời .
Giờ tấm màn xé toạc, cô cũng chẳng lý do gì để ở nhà họ Hạ nữa.
Dĩ nhiên, phần cô .
“Em/chị cái gì?!”
Giang Dã và Lâm Vãn Niên đồng thanh kêu lên.
Có lẽ vì tin tức chấn động quá mức, nên cả hai đều vô thức nâng cao giọng.
Hạ Tầm Song nhét ngón tay tai, nhăn mày :
“ là, nhà họ Hạ, giữa và họ hề chút huyết thống nào cả.”