Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 397: + 398 Tại sao em lại tự chà đạp bản thân như vậy? (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-16 13:33:36
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hu hu hu... Nghe giọng của Niên, cảm giác như cái đầu ch.ó của sắp giữ nổi !

 

Vừa thấy chuyện liên quan đến Hạ Tầm Song, thái độ khó chịu ban nãy của Lâm Vãn Niên cũng dịu xuống ít.

 

Anh liếc mắt cô gái đang chuyện điện thoại xa — dùng ngón chân cũng thể đoán , chắc chắn là Dương Hựu Tình gọi đến.

 

“Được , .” Sau khi cúp máy, Lâm Vãn Niên lập tức đăng nhập Weibo.

 

Quả nhiên, đúng như dự đoán, đang gọi cho Hạ Tầm Song lúc chính là Dương Hựu Tình — mà họ chia tay lâu đó.

 

Ở đầu dây bên , Dương Hựu Tình tức tối mắng:

“Song Song, con paparazzi đó rõ ràng là cố ý bôi nhọ ! Rõ ràng tớ và Niên đều mặt, thế mà cái đồ khốn đó cắt sạch bọn tớ ngoài, thật là tâm địa hiểm ác!!”

 

“Bình tĩnh , giả thì thể thành thật, mà thật cũng chẳng thể thành giả .”

 

Hạ Tầm Song vốn còn đang đoán xem Hạ Châu Ngữ giở trò gì, bây giờ thì .

 

Vẫn là chiêu cũ, vẫn là mùi quen thuộc — ngoài mấy trò , cô chẳng lấy một chút mới mẻ nào.

 

Nếu Hạ Châu Ngữ chơi, thì cô sẽ bồi tiếp tới cùng.

 

Sở dĩ Hạ Tầm Song lập tức tìm tay paparazzi , là vì cô đợi đến lúc Hạ Châu Ngữ vui mừng và đắc ý nhất, mới tay tát thẳng mặt cô — như chẳng thú vị hơn ?

 

“Fan của Hạ Châu Ngữ mắng thậm tệ lắm! Tớ chụp màn hình từng . Có kiện , chỉ cần gật đầu một cái là xong. Thật sự tức c.h.ế.t tớ !”

 

Dương Hựu Tình lướt phần bình luận, suýt chút nữa thì nghẹn tức mà c.h.ế.t.

 

“Được, chọn vài đứa nhảy nhót dữ nhất, kiện từng đứa một !”

 

Hạ Tầm Song tự chẳng loại hiền lành thánh mẫu gì, dùng chiêu g.i.ế.c gà dọa khỉ , xem ai còn dám chọc cô nữa.

 

Nghe , Dương Hựu Tình như tiêm adrenaline, hăng hẳn lên:

“Ừ, tớ !”

 

Cô ngừng một chút hỏi tiếp:

“À đúng , còn tên paparazzi thì ? Cả bài Weibo dẫn hướng dư luận đó nữa?”

 

“Trước mắt cần xử lý, cũng cần lên tiếng, tớ sắp xếp .”

 

Đang bên bờ sông, Hạ Tầm Song giơ tay vén mấy sợi tóc gió thổi rối.

 

Nghe cô , Dương Hựu Tình cũng yên tâm hơn:

“Cậu đang ở thế? Sao bên gió to ?”

 

“Ở bờ sông...” Hạ Tầm Song giấu cô.

 

“Ôi chao, đang cùng Niên thần ngắm cảnh đêm bên sông hả! Cũng lắm nha.”

 

Dương Hựu Tình trêu chọc một câu, “Thôi , hai tiếp tục chơi , tớ kỳ đà cản mũi nữa.”

 

Cúp điện thoại xong, Hạ Tầm Song ngẩng đầu lên chạm ngay ánh mắt của Lâm Vãn Niên.

“Gì ?” cô hỏi.

 

“Em với bạn là chúng đang ở cùng ?”

 

Nãy vì ở gần, Lâm Vãn Niên cũng loáng thoáng mấy lời của Dương Hựu Tình.

 

Hạ Tầm Song khẽ lắc đầu:

“Chưa ... Tình bạn giữa con gái với , hiểu . Đợi lúc thích hợp em sẽ .”

 

“Cũng , dù thì em cũng chẳng trốn .”

 

Lâm Vãn Niên khẽ đáp một tiếng, giọng điệu bình thản.

 

Nếu chuyện sắp xếp, thì chứng tỏ cô cũng đối sách.

 

“Chuyện mạng, nếu cần giúp, cứ với .”

 

Khi Lâm Vãn Niên ngoài, Ninh Trạch đưa , nhưng khi đến khách sạn Tứ Quý thì bảo về .

 

Thế nên, chuyện đưa Lâm Vãn Niên về nhà dĩ nhiên rơi tay Hạ Tầm Song.

 

Hai bên bờ sông thêm một lúc, thấy thời gian còn sớm mới chuẩn về.

 

Mười mấy phút , Hạ Tầm Song dừng xe cổng biệt thự.

 

Trước khi xuống xe, Lâm Vãn Niên còn tranh thủ hôn trộm một cái lên má cô, mới lưu luyến rời mà xuống xe.

 

“Trên đường nhớ cẩn thận, về đến nhà thì nhắn cho một tiếng nhé.”

 

Lâm Vãn Niên bên vệ đường, giơ tay vẫy cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-397-398-tai-sao-em-lai-tu-cha-dap-ban-than-nhu-vay-3.html.]

Hạ Tầm Song khẽ sờ lên gò má trộm hôn, lòng tràn đầy niềm vui, “Ừ.”

 

Nhìn chiếc xe màu hồng dần biến mất trong màn đêm, Lâm Vãn Niên mới chậm rãi thu ánh .

Tối nay, tâm trạng cực kỳ !

 

Ngón tay khẽ lướt qua môi, như thể đó vẫn còn vương hương vị của cô.

 

ngay khi chuẩn bước sân biệt thự, — một khuôn mặt trắng bệch, kinh dị đột nhiên xuất hiện phía cánh cổng sắt, khiến giật suýt bật tiếng chửi.

 

Lâm Vãn Niên: “……?!?”

 

Người bệnh ?!

 

Sao cứ như ma , suốt ngày rình rập thế hả?

 

Khóe mắt giật mạnh vài cái — may mà gan lớn, chứ thì chắc hù c.h.ế.t mất .

 

Lúc , trong sân, Giang Dã đang cầm điện thoại bật đèn pin, chiếu ngược sáng từ lên, khuôn mặt sáng trắng như ma, còn oán trách đầy uất ức:

“Anh Niên, bỏ em mà chơi với chị Song nữa !!!”

 

Hơn nữa, trông còn mang dáng vẻ “tình xuân phơi phới” vô cùng đáng nghi.

 

Có vấn đề!

 

Hai tuyệt đối vấn đề!!

 

Lâm Vãn Niên cái bộ dạng ngốc nghếch đó của Giang Dã, thật sự chỉ đ.ấ.m cho mấy phát.

 

Anh lạnh lùng bước cửa :

“Rảnh quá thì sang nước M giúp Tử Tiễn thêm .”

 

Giang Dã: “!!!”

 

Anh lập tức cụp đuôi, xụi lơ ngay.

 

Chỗ Hạ Tử Tiễn nơi con ở!

 

Anh vội vàng tắt đèn pin, nhét điện thoại túi, ngoan ngoãn chạy theo Lâm Vãn Niên, nịnh nọt:

“Em sai , em sai , em hỏi nữa ?”

 

Bảo bảo thấy tủi , nhưng bảo bảo

 

Không cho chơi cùng đành, còn dọa gửi sang nước M khổ sai nữa, thật là quá đáng!

 

Lâm Vãn Niên chẳng thèm liếc một cái, xuyên qua sân, đến cửa biệt thự, quét vân tay khóa điện tử bước trong.

 

Giang Dã vốn định theo , kết quả ăn ngay một cú “đóng cửa mặt”.

 

“……”

 

Anh sững , sờ cái mũi suýt cửa kẹp, thở dài oán thán:

“Làm trời, uống nhầm t.h.u.ố.c nổ ?”

 

Bị nhốt ngoài cửa, Giang Dã đành thức thời rời , chỉ là trong lòng ngứa ngáy khó chịu — vì kịp hỏi hai họ rốt cuộc .

 

Bên , Hạ Tầm Song vui vẻ lái xe về nhà.

 

Vừa đến cổng nhà họ Hạ, đột nhiên một “con ch.ó chắn đường” xuất hiện giữa lối .

 

Cô buộc phanh xe , nghiêng đầu, đang cản đầu xe, mặt đầy khó chịu, bấm còi “bíp bíp” vài cái!

 

Cản đường khác, chẳng chính là ch.ó chặn đường ?

 

Cùng lúc đó, Trần Cảnh Sơn chằm chằm cô gái trong xe — khuôn mặt rõ ràng là dung mạo quen thuộc mà từng yêu, nhưng giờ khiến cảm thấy xa lạ đến đáng sợ.

 

, bệnh thì mau bệnh viện chữa .”

 

Hạ Tầm Song mở cửa xe bước xuống, gương mặt đầy vẻ bực bội.

 

Cô bây giờ, ngay cả chuyện với cũng thấy phiền.

 

Trần Cảnh Sơn mím môi, mãi mới lên tiếng:

“Chúng chuyện .”

 

“Không Trần đây chuyện gì? nghĩ giữa chúng còn gì để nữa.”

Hạ Tầm Song khuôn mặt tỏ vẻ si tình mà trong lòng chỉ thấy ghê tởm.

 

Thật hiểu nổi cái gã đàn ông khốn kiếp nghĩ gì, rõ ràng chính đội mũ xanh cho nguyên chủ, giờ còn giả vờ đau khổ đáng thương là diễn cho ai xem chứ?

 

“Song Song, em nhất định dùng cái giọng đó chuyện với ?”

 

Trần Cảnh Sơn tiến lên hai bước, đưa tay định nắm lấy tay cô.

 

 

Loading...