Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 385: + 386 Nhìn em, anh lại thấy ngon miệng hơn (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:15:12
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bị Diệp Nhã Cầm thấu tâm tư, Hạ Châu Ngữ dứt khoát thừa nhận luôn.

 

Giờ phút , cô cũng đang bực bội vô cùng. Ban đầu vốn định lén lút phá bỏ đứa con nghiệt chủng nên tồn tại , ai ngờ còn kịp tay thì Trần Cảnh Sơn phát hiện cô mang thai.

 

“Con xem, mang thì mang , nhưng chuyện để Tiểu Sơn , con đúng là ngu hết phần thiên hạ !” — Diệp Nhã Cầm nghiêng trừng mắt liếc con gái một cái.

 

Hạ Châu Ngữ bĩu môi, giọng nũng nịu:

“Mẹ, con trùng hợp như thế, khéo Sơn phát hiện chứ!”

 

Im lặng vài giây, Diệp Nhã Cầm bỗng nghiến răng, giọng kiên quyết:

“Không , đứa con tuyệt đối thể giữ .”

 

Nếu đứa trẻ đời, hậu quả sẽ khôn lường. Một khi nhà họ Trần đứa bé m.á.u mủ của họ, thì đừng tới việc con gái bà giữ vị trí thiếu phu nhân nhà họ Trần — e rằng cả nửa đời cũng tiêu tan.

 

Bà tuyệt đối thể để mất miếng thịt béo bở là nhà họ Trần!

 

“Con tất nhiên cũng thể giữ mà. Con vốn đặt lịch mổ ngày mai , nhưng giờ Trần Cảnh Sơn chuyện, thì còn cách nào . Bên nhà họ Trần chỉ cần điều tra một chút là ngay. Giờ con cũng nữa.” — Hạ Châu Ngữ khổ sở .

 

Nghe , sắc mặt Diệp Nhã Cầm cũng sa sầm xuống. Làm để đứa con “biến mất hợp lý”, mà vẫn để con gái bà thuận lợi gả nhà họ Trần — quả thật là một bài toán khó.

 

Bà suy nghĩ hồi lâu, chợt ánh mắt lóe sáng:

“Có cách !”

 

“Cách gì ?” — Hạ Châu Ngữ lập tức hào hứng hỏi.

 

Diệp Nhã Cầm chỉ đáp, ánh mắt vô thức liếc về phía tầng hai.

 

Thấy , Hạ Châu Ngữ cũng lập tức hiểu , bỗng nhiên như khai sáng.

Sao cô nghĩ đến chuyện đó sớm hơn cơ chứ!

 

Hai con , cùng nở nụ , trong mắt cả hai đều ánh lên sự độc ác và mưu toan chẳng ai kém ai.

 

họ rằng, cuộc đối thoại , từng chữ từng câu, đều đang trốn trong góc tối rõ mồn một.

 

Lúc , dì Trần đang nép bên khung cửa bếp, hai tay che miệng, mắt mở to đầy kinh hãi.

 

Thì , đứa con trong bụng Nhị tiểu thư của Trần!

 

Bảo hôm qua cô nhiều cảnh cáo , hé nửa lời về việc cô mua que thử thai.

 

Hóa , bên trong còn ẩn giấu một bí mật kinh thiên động địa như .

 

Dì Trần thầm nghĩ: “Nhị tiểu thư chẳng loại an phận, ngờ đầu Trần sớm mọc đầy cỏ xanh …”

 

Không , !

 

mau tìm băng keo dán miệng , kẻo kiềm lộ bí mật thì mất việc như chơi.

 

Mà công việc ở nhà họ Hạ, lương bổng cũng khá, thể vì một phút lỡ lời mà toi công hết .

 

 

Lâm Vãn Niên tỉnh dậy, đang chuẩn ăn sáng thì bỗng tiếng còi xe vang lên ngoài sân.

 

Chẳng lẽ là tên Giang Dã ngốc nghếch đó?

 

Anh khẽ cau mày, vẫn dậy, bước về phía cửa.

 

khi cánh cửa biệt thự mở , ngay giây tiếp theo, bóng dáng Hạ Tầm Song liền lọt tầm mắt .

 

Cô gái lúc khoanh tay ngực, hai chân thon dài bắt chéo, dáng uyển chuyển tựa nghiêng chiếc xe, khuôn mặt xinh phảng phất nét lười biếng xen lẫn chút trêu chọc đầy quyến rũ.

 

Lâm Vãn Niên thấy cô, trong mắt lập tức thoáng qua một tia vui mừng, đôi mày kiếm khẽ nhướng lên — rõ ràng ngờ cô đến sáng sớm như .

 

“Sao em một tiếng qua đây?”

 

Lỡ việc ngoài, chẳng cô đến uổng công ?

 

“Hì, chẳng em cho một bất ngờ ?” — Hạ Tầm Song sải bước về phía .

 

Chậc chậc… khuôn mặt đúng là thấy sảng khoái, chỉ cần thôi tâm trạng cũng hẳn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-385-386-nhin-em-anh-lai-thay-ngon-mieng-hon-3.html.]

 

“Em ăn sáng ?” — Lâm Vãn Niên nghiêng tránh đường cho cô , đó khép cửa .

 

“Nếu em là em đến chỉ để ăn sáng cùng , tin ?” — Hạ Tầm Song , ánh mắt dừng .

 

Quả thật cô đến chỉ vì ăn sáng với . Ở nhà họ Hạ mấy ngu xuẩn đó là cô chẳng còn hứng ăn uống gì nữa, chi bằng đến đây gặp Lâm Vãn Niên còn dễ chịu hơn.

 

“Tin.” — Lâm Vãn Niên bật khẽ, dặn giúp việc chuẩn thêm một bộ bát đũa.

Cô chịu đến tìm , thật sự vui trong lòng.

 

Người giúp việc nhanh chóng dọn thêm bát đũa mới, vốn định đặt bên cạnh Lâm Vãn Niên, nhưng Hạ Tầm Song cố tình đối diện .

 

Lâm Vãn Niên nhíu mày, ngạc nhiên hỏi:

“Chẳng lẽ gai ?”

Ngồi cạnh thì ?

 

“Không .” — Hạ Tầm Song lắc đầu, mỉm tinh nghịch:

“Ngồi đối diện thấy ngon miệng hơn.”

 

Không đùa — là thật lòng đấy.

 

Lâm Vãn Niên xong sững , trong tim như chiếc lông vũ khẽ quét qua một chỗ mềm mại.

Người phụ nữ bắt đầu năng chẳng đắn .

 

Anh chịu kiểu trêu chọc , đôi tai lập tức đỏ bừng, vội ho khẽ một tiếng để đổi chủ đề:

“Em đến là để bù cho buổi hẹn hôm qua hả?”

 

“Anh đoán sai !”

 

“Ồ… là vì em nhớ ?”

 

Thấy trúng tim đen, Hạ Tầm Song vẫn cố cứng miệng:

“Em chỉ đơn giản là mấy kẻ ngu nhà họ Hạ mà chán ăn thôi.”

 

“Nhìn bọn họ thì chán ăn, thì thấy ngon miệng hơn — thế chẳng là nhớ ?”

Trên mặt Lâm Vãn Niên lúc như đang rõ rành rành: “Phụ nữ, thừa nhận là xong.”

 

Hạ Tầm Song: “…”

 

Sao cứ hỏi cho tới cùng chứ?

 

Trong lòng , chẳng cô mất mặt !

 

“Anh vui là .” — Cô miễn cưỡng nặn một nụ , gắp một miếng há cảo tôm trong suốt bỏ miệng.

 

Miếng há cảo khiến hai bên má cô phồng lên, trông chẳng khác gì một con cá nóc nhỏ thổi căng.

 

— Đáng yêu thật!

 

Ánh mắt Lâm Vãn Niên chợt tối , gắp thêm một miếng há cảo bỏ bát cô:

“Ăn từ từ thôi, coi chừng nghẹn.”

 

 

Sau khi ăn sáng xong, Lâm Vãn Niên trong phòng khách cùng Hạ Tầm Song xem TV. Hai sát đến mức cánh tay chạm .

 

Ban đầu tay Hạ Tầm Song đặt đùi, nhưng đó Lâm Vãn Niên nắm lấy. Anh cúi đầu bàn tay mảnh khảnh xinh của cô, vô thức nắm chặt, lật qua lật như đang mân mê món đồ quý.

 

Hạ Tầm Song: “…”

 

Cô nghiêng đầu liếc , thấy khóe môi khẽ cong lên mang theo nụ nhạt.

 

Không lẽ… Lâm Vãn Niên là nghiện tay ?

 

gì, để mặc chơi đùa với bàn tay .

Bầu khí trở nên mờ ám, mà cô thì cố tỏ bình tĩnh, giả vờ như đang chăm chú xem TV.

 

Kết quả — trớ trêu , TV lúc đang chiếu đến cảnh nam chính và nữ chính… bắt đầu hôn .

 

Hơn nữa còn càng hôn càng cuồng nhiệt, từ phòng khách hôn thẳng phòng ngủ.

 

 

Loading...