Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 371: + 372 Tại sao cậu ta cũng ở đây? (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:13:26
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe kết quả đó, Quý Lâm cũng lập tức bật dậy từ giường, câm lặng hồi lâu mới tìm giọng của :
“Chuyện đừng để lộ ngoài, bản báo cáo xét nghiệm… tìm chỗ nào vứt !”
Vừa dứt lời, đổi ý ngay:
“Thôi, báo cáo đó cứ giữ , đừng để ai phát hiện. Sau nhớ mang đến cho .”
Dù thì chuyện Hạ Tầm Song là con ruột của nhà họ Hạ, nếu truyền ngoài, nhất định sẽ gây nên chấn động nhỏ — mà sẽ là — nên càng ít càng .
“Em hiểu !” Tiểu Bạch dĩ nhiên đây là chuyện lớn, nên mới liều thò tay thùng rác nhặt bản báo cáo.
May mà túi rác mới , ngoài tờ báo cáo xé rách thì dính gì bẩn cả.
Cúp điện thoại, Quý Lâm rơi trầm mặc. Anh giúp Hạ Tầm Song, nhưng nên bắt đầu từ ; cũng chẳng khi cô con ruột của vợ chồng nhà họ Hạ, liệu đau lòng …
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Quý Lâm vẫn quyết định gọi điện cho cô.
Sau khi Dì Trần mua về mấy que thử thai của nhiều nhãn hiệu khác , Hạ Châu Ngữ liền ôm hết phòng ngủ, suốt một thời gian dài cũng bước .
Cô thử từng que một, và kết quả——
Cô thai !!
Nhìn con hiển hiện mắt, gương mặt Hạ Châu Ngữ hề chút vui mừng nào, ngược còn tái nhợt, cả ngã phịch xuống tấm thảm.
Cô thai !!
Thật sự thai !!
Hạ Châu Ngữ bực bội vò tóc, vẻ mặt rối loạn tin nổi. Cô bật dậy, vội vàng cầm túi xách chạy ngoài.
“Nhị tiểu thư, cô định ngoài ? Kết quả thế nào ?” Dì Trần thấy cô , liền tò mò theo , mặt đầy vẻ hóng chuyện.
Vốn bực bội chịu nổi, nay tiếng ríu rít bên tai, Hạ Châu Ngữ càng thêm khó chịu. Cô khựng , phắt , trừng mắt Dì Trần, giọng mang đầy đe dọa:
“Chuyện , nhất bà giữ kín, đừng để lọt ngoài nửa chữ, nếu khiến bà sống yên .”
Bị ánh mắt sắc bén của cô dọa cho run rẩy, Dì Trần lập tức thu hết vẻ tò mò, giọng run run :
“Vâng, Nhị tiểu thư, tuyệt đối với ai .”
“Hừ!” Hạ Châu Ngữ hừ lạnh một tiếng, xoay rời .
Nhìn theo đuôi xe dần khuất, vẻ mặt Dì Trần lập tức xị xuống, lẩm bẩm oán thán:
“Hừ cái gì mà hừ, chẳng qua là may mắn đầu thai hơn một chút, gì mà vênh váo! Dữ tợn như … cái loại ngoài mặt một kiểu, lưng một kiểu như cô, đàn ông nào mà chịu nổi chứ!”
Vừa , Dì Trần vô tình chạm ánh từ tầng hai. Cả bà lập tức cứng đờ, sắc mặt trắng bệch.
Hỏng … Vừa nãy , chẳng lẽ thấy hết ?
Lúc , Hạ Tầm Song đang bên cửa sổ phòng ở tầng hai, ánh mắt đầy hứng thú xuống cảnh tượng .
Khi nãy cô thấy Hạ Châu Ngữ cái gì đó… “ giấu thật kín” ?
Khóe môi cô khẽ cong lên, giọng đầy ý trào phúng:
“Nhà họ Hạ , đúng là nào nấy thú vị, ai cũng bí mật thể .”
Hai tay cô khoanh ngực, gương mặt xinh mang theo nét kiêu ngạo và buông thả, nhưng trong đôi mắt lười nhác, xen lẫn một chút lạnh lùng xa cách.
Thấy , Dì Trần bỗng cảm giác mu bàn chân đau âm ỉ, hoảng sợ đến mức vội vã bỏ chạy.
Dù thì thấy cũng chẳng , đại tiểu thư và nhị tiểu thư vốn chẳng ưa gì , bà tin là Hạ Tầm Song sẽ chạy đến mách với Hạ Châu Ngữ mấy lời bà .
Sau khi bàn bạc với Lâm Vãn Niên, Hạ Tầm Song quyết định dẫn chơi kịch bản sát (game nhập vai phá án).
Trong nước lúc thu, thời tiết mười mấy độ, lạnh cũng chẳng nóng, vặn dễ chịu.
Khi Lâm Vãn Niên mặc chiếc áo khoác gió dài màu đen, đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai xuất hiện ở phòng trải nghiệm kịch bản sát, phát hiện bên cạnh Hạ Tầm Song… còn một nữa——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-371-372-tai-sao-cau-ta-cung-o-day-1.html.]
Quý Lâm!!!
Chương trình kết thúc , vẫn như hồn ma tan thế hả?
“Tại cũng ở đây?” Lâm Vãn Niên sang Hạ Tầm Song, trong mắt ẩn chứa một tia ấm ức.
Không là hẹn hò ?
Sao dắt theo cả một cái “bóng đèn” chứ?
“Sao ở đây? Nơi nhà mở.” Quý Lâm phục, lập tức phản bác.
Dù hai đang quen , chẳng lẽ Lâm Vãn Niên còn can thiệp cả việc cô kết bạn nữa chắc?
Hừ, cái tên đúng là chỉ lải nhải!
Thấy tinh thần Hạ Tầm Song hôm nay trông khá , Quý Lâm cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Ờ thì… dù chơi kịch bản sát mà, càng đông càng vui mà.” Hạ Tầm Song khẽ ho một tiếng, nhưng giọng càng về càng nhỏ dần.
Khụ khụ… hiểu thấy chột , dám thẳng ánh mắt của ai đó!
Cô cũng cảm thấy thật vô tội. Ai mà hôm nay Quý Lâm nổi điên gì, cứ khăng khăng bắt cô ngoài chơi, thì xong.
Cô nghĩ hẹn với Lâm Vãn Niên đến chơi kịch bản sát, mà nếu thiếu thì cũng ghép chơi với nhóm khác, nên dứt khoát gọi luôn cùng cho đủ.
Còn nữa, ánh mắt hôm nay của Quý Lâm cô cũng lạ lắm — cứ như gì đó, nhưng thôi.
Thật khiến cạn lời…
Lâm Vãn Niên đến câu “ càng đông càng vui”, răng nghiến ken két, vẻ mặt âm u. Anh ý kiến với quyết định của Hạ Tầm Song, chỉ là… cái thằng thật chướng mắt mà thôi.
Ánh mắt về phía Quý Lâm gần như tóe lửa.
Đồ phiền phức điều!
Tức c.h.ế.t , hẹn hò đầu tiên của cứ thế mà phá hỏng !
Ngay lúc đó, một giọng từ cửa phòng trải nghiệm vang lên:
“Ơ , mấy các chơi vui ghê nhỉ, ngoài chơi mà cũng chẳng gọi . Bị bắt gặp nhé! Còn xem là bạn hả?”
Giọng dứt, chỉ thấy Giang Dã cũng trang đầy đủ từ ngoài bước .
Tốt thật đấy, giờ thì đủ cả hai !
Hạ Tầm Song lập tức liếc Lâm Vãn Niên, biểu cảm mặt như đang :
“Anh xem, chẳng cũng mang theo một cái bóng đèn ?”
Lâm Vãn Niên nhướng mày. Khi khỏi nhà phát hiện Giang Dã đang lén bám theo, nên cố tình vòng quanh khu trung tâm mấy lượt, tưởng cắt đuôi . Không ngờ cái mũi ch.ó nhạy thật!
“Sao hả, trúng câm ?” Nhìn ba mặt, trong mắt Giang Dã đầy vẻ ai oán, cảm thấy họ bỏ rơi.
Trái tim non nớt của tổn thương tận… mười ngàn điểm!
Là kiểu dỗ thế nào cũng hết giận đấy nhé!
—
Quay ngược thời gian nửa tiếng đó.
Giang Dã đang ở ban công tầng hai nhà chơi game, bỗng thấy Lâm Vãn Niên lái xe ngoài, ăn mặc bảnh bao, còn che kín từ đầu đến chân, liền cảm thấy gì đó sai sai. Anh vội chạy xuống tầng, nổ máy xe đuổi theo.
Anh Lâm Vãn Niên phát hiện , thấy cố tình vòng qua mấy con phố trong trung tâm, tưởng cắt đuôi mất .
Kết quả, khi Giang Dã đang định bỏ cuộc, tình cờ thấy chiếc xe quen thuộc đậu bên đường —— bắt gặp luôn cảnh Lâm Vãn Niên bước chính phòng trải nghiệm kịch bản sát .