Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 329: + 330 Dây chuyền là đồ giả sao? (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:36:37
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô đang năng linh tinh cái gì đấy?” Lương Tư Tư chịu tin sợi dây chuyền đó là giả.
Rõ ràng nó trông thật!
Cô cũng ít dây chuyền kim cương, chỉ là mặt dây chuyền của những cái khác lớn bằng, chế tác cũng tinh xảo bằng sợi mà thôi.
Hạ Châu Ngữ — đợi khi việc thành công, sợi dây chuyền sẽ thuộc về cô.
Cô và Hạ Châu Ngữ quen nhiều năm, còn là bạn , Hạ Châu Ngữ thể lừa cô chứ?
Nhất định là chỗ nào đó nhầm lẫn !
Rất nhanh, Lương Tư Tư trấn định tinh thần, :
“Hạ Tầm Song, để rửa sạch tội danh trộm cắp, cô đúng là tốn nhiều tâm sức thật đấy! cho dù cô thế nào, cũng thể đổi sự thật là cô trộm dây chuyền của .”
“Được thôi, thì chúng rõ ràng một cho xong.”
Hạ Tầm Song bước lên hai bước, kéo Lương Tư Tư từ đất dậy, thẳng mắt cô , từng chữ một:
“Vì sợi dây chuyền xuất hiện trong ba lô của , nghĩ trong lòng cô rõ hơn ai hết.
Cô dây chuyền đặt trong túi của . Sau đó biến mất, nhưng ở đây bao nhiêu camera đang đấy, cô thấy ?”
Cô chỉ tay một vòng quanh khu vực, nơi cũng máy , tiếp:
“Cho dù lúc khu căn cứ phim theo, thì ít nhất cây vẫn camera cố định chứ nhỉ?
Vậy tại khi phát hiện mất dây chuyền, cô đến tổ chương trình để kiểm tra video giám sát, mà cố chấp đòi lục soát túi của , thậm chí chấp nhận đắc tội với tất cả?
Điều đó chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ cô vốn dĩ dây chuyền ở trong túi của .”
“Lúc nãy, khi sợi dây chuyền đập vỡ, những tia sáng lóe lên trông ?” — Hạ Tầm Song khẽ vỗ vai cô , mỉm tiếp:
“Cô cho xem, loại kim cương nào mà chỉ cần gõ nhẹ một cái vỡ vụn như thế?
Không kiến thức thì thôi, chứ đầu óc chẳng lẽ cũng ?”
【Tuyệt quá! Câu nào câu nấy đều đ.â.m trúng tim đen!】
【 mà! Cái con Lương Tư Tư ngu ngốc bày trò , để xem cô gỡ nổi!】
【Lấy một món đồ giả, thổi phồng thành dây chuyền năm triệu, vu khống khác là ăn trộm, chuyện nhỏ nhé.】
【Đề nghị đuổi đồ tai họa Lương Tư Tư khỏi chương trình, nó ở đây thì chẳng ngày nào yên .】
【Giờ thì , vu khống thành, tự trò cho cả nước xem!】
Càng , sắc mặt của Lương Tư Tư càng trắng bệch.
Cô phản bác, nhưng chẳng gì để phản bác cả.
“Không thể nào! Dây chuyền đó là quà bố tặng mà, thể là giả chứ?”
Nói đến đây, ánh mắt Lương Tư Tư vụt sáng, như thể nghĩ điều gì:
“ , thể là giả ! Vậy chắc chắn là… là cô tráo đổi đúng ?
Hạ Tầm Song, sợi dây chuyền thật ? Cô trả cho , ?”
Cô nắm chặt lấy cánh tay Hạ Tầm Song, gần như giật tung cả cô .
Hạ Tầm Song cau mày, lập tức rút tay về, giọng đầy khinh thường:
“Hôm nay cô định ăn vạ cho tới cùng ?
Muốn lột trần cô giữa đám đông mới chịu ?”
“Cô đây là quà sinh nhật bố cô đặt riêng. Thế hỏi, trong cái núi sâu rừng rậm , để tìm một sợi dây chuyền nhái y hệt đồ đặt riêng của cô? Nói mà chẳng dùng đầu óc gì hết!”
Hạ Tầm Song đối phương với ánh mắt khinh bỉ, ngu đến mức còn lời nào tả nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-329-330-day-chuyen-la-do-gia-sao-2.html.]
Cô ngu đến tận Thái Bình Dương mà vẫn còn bày đặt học khác chơi trò vu oan giá họa.
“Huống hồ, quen cô bao nhiêu năm nay, quá rõ nhà họ Lương — cả cái nhà đó nổi tiếng là trọng nam khinh nữ, bố cô lúc nào cũng cưng chiều hai đứa con trai là và em trai cô, còn cô … thì cũng chỉ là ‘cho ’ thôi!”
Ngừng một chút, Hạ Tầm Song tiếp tục :
“Nhà cô đúng là tiền, nhưng nếu so nhà họ Lương với nhà họ Hạ thì vẫn kém hơn một hai bậc đấy. Bố cô liệu nỡ bỏ năm triệu để đặt riêng một món quà cho cô ?”
Nhà họ Lương trọng nam khinh nữ — đó là nỗi đau trong lòng Lương Tư Tư từ lâu.
Cô hận cha chỉ yêu thương trai và em trai, rõ ràng cô cũng là con ruột của họ, mà chỉ vì là con gái nên xem nhẹ ở khắp nơi.
Rõ ràng sinh nhật của cô và trai chỉ cách vài ngày, thế nhưng năm nào gia đình cũng tổ chức linh đình cho trai tại khách sạn, tặng quà xa xỉ.
Còn sinh nhật của cô thì … chỉ là một bữa cơm đơn giản ở nhà, thêm chiếc bánh kem, còn quà thì chỉ búp bê, quần áo, giày dép túi xách, mà món nào cũng quá hai nghìn tệ.
Thật là nực !
Lương Tư Tư chịu đựng chuyện đủ lâu .
Khi đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Hạ Tầm Song, Lương Tư Tư lập tức phủ nhận.
Sắc mặt cô trắng bệch, hai tay nắm chặt vạt áo hai bên, run nhẹ vì dùng sức quá mạnh:
“Cô bậy! Ba thương , gì chuyện trọng nam khinh nữ! Cô đừng hòng đ.á.n.h lạc hướng. Mấy ngày nay chỉ cô ở căn cứ một , còn những khác đều ngoài tìm đồ ăn. Không cô trộm thì còn ai nữa?”
Cô đang cố hết sức che giấu những điều mà bản căm ghét nhất.
【 thể chứng, là nhân viên trong công ty của ba Lương Tư Tư, nhà họ trọng nam khinh nữ thật, mức độ cực kỳ nghiêm trọng, gần như chiều con trai đến mù quáng.】
【Sinh trong gia đình như thật đáng thương, chẳng trách Lương Tư Tư bao giờ nhắc đến nhà khi tham gia các chương trình khác.】
【 dù thế thì cô cũng lý do gì để vu oan cho chị Song chứ? Bất hạnh của cô do chị Song gây , thật hết nổi.】
【Cậu hiểu ! Giới bọn họ rối ren lắm, chắc là Hạ Tầm Song cản đường cô nên mới thôi…】
【Mấy con ch.ó sủa loạn lên ? Có nên nhận hai cái tát ?】
【 mà, chuyện của Hạ Tầm Song vẫn bằng chứng rõ ràng, khi chứng minh , cô thể thoát khỏi nghi ngờ.】
“Cô mang sợi dây chuyền giả đến đây định vu oan cho ? Có nên gọi cô là ‘đại thông minh’ nhỉ?”
Hạ Tầm Song bật lạnh, thấy đối phương sắp chịu nổi nữa thì cô cũng chẳng buồn đôi co thêm:
“Đạo diễn, xem hình ảnh phát trực tiếp hai ngày nay. Sợi dây chuyền tuyệt đối thể tự dưng chui ba lô của . Dù thật giả, chấp nhận khác hãm hại!”
Nghe , đạo diễn cũng gật đầu.
Chuyện ầm ĩ đến mức , khán giả đều đang theo dõi, thể qua loa , vì đây là vấn đề liên quan đến danh dự của .
Phải cho khán giả một lời giải thích rõ ràng.
Sau vài giây im lặng, đạo diễn hỏi tiếp:
“Thế còn Lương Tư Tư thì ?”
Không thể cứ để cô ở đây quấy rối mãi , lỡ gây thêm chuyện thì càng rắc rối.
“Ông tự xử lý !” Hạ Tầm Song , hiện giờ cô chẳng còn tâm trí để ý đến Lương Tư Tư nữa, việc tìm chứng cứ mới là quan trọng nhất.
“Đưa Lương Tư Tư xuống , giám sát chặt chẽ, cho đến khi chuyện sáng tỏ.”
Đạo diễn phất tay, bảo hai nhân viên nam bên cạnh việc.
Lương Tư Tư yên tại chỗ, mặc cho họ nắm lấy vai , cô tức giận mà bật phá lên:
“Ha ha ha ha ha…”