Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 325: + 326 Viên kim cương bị đập nát vụn (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:15:17
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên mạng, cư dân mạng cãi đến mức náo loạn.

 

Một phe về phía Hạ Tầm Song, tin tưởng tuyệt đối rằng cô tuyệt đối thể là kẻ trộm, thề sống c.h.ế.t bảo vệ cô.

 

Một phe khác, vốn dĩ ưa Hạ Tầm Song, nên liền khẳng định chắc nịch rằng sợi dây chuyền chính là do cô trộm, điên cuồng spam bình luận “Hạ Tầm Song là kẻ trộm”, hận thể lập tức khiến cô mang tội danh thật sự.

 

Ngoài còn một nhóm chỉ đến xem náo nhiệt, chuyện chẳng liên quan đến thì cứ ngoài xem, chờ xem “kịch sắp diễn”.

 

Tình huống xảy quá bất ngờ khiến hai cô nhân viên lúc nãy còn định xông lên xé miệng Lương Tư Tư cũng lập tức im bặt.

 

“Cái thể ?” — Giang Dã cau chặt mày, tin nổi cảnh tượng mắt.

Chắc chắn gì đó đúng! Với tính cách và nhân phẩm của Hạ Tầm Song, cộng thêm việc cô cực kỳ chướng mắt Lương Tư Tư, cho dù Lương Tư Tư tự mang dây chuyền đến mặt cô, cô cũng sẽ khinh thường chẳng buồn , thể trộm chứ?

 

Nhất định là con ngốc Lương Tư Tư giở trò mờ ám gì đó phía .

 

Chưa kịp suy đoán của , thấy Lương Tư Tư hống hách lên tiếng:

“Không thể ? Sao thể? Vừa đều tận mắt thấy, sợi dây chuyền rơi từ trong ba lô của Hạ Tầm Song, điều đó còn đủ chứng minh là cô trộm của ?”

 

dừng một chút, giọng điệu châm chọc vang lên:

“À, suýt nữa thì quên, là con ch.ó trung thành của Hạ Tầm Song mà. Giờ chủ cô gặp chuyện, nỡ khoanh tay , đúng ? Đương nhiên là tìm cách biện minh cho cô !”

 

“Lương Tư Tư, tao khuyên mày nên giữ cái mồm cho sạch sẽ…” — Giang Dã xắn tay áo, định dạy cho con đàn bà mồm miệng thối hoắc một bài học, nhưng Quý Lâm giữ .

 

“Cậu buông ! Hôm nay nhất định trời hành đạo, dạy dỗ cái thứ rác rưởi một trận.”

 

Trong từ điển của Giang Dã, từng khái niệm “ đ.á.n.h phụ nữ”. Anh chỉ chia thế giới thành “” và “rác rưởi”. Mà trong mắt , Lương Tư Tư chính là thứ rác bốc mùi khắp cả dặm.

 

“Được , bình tĩnh chút . Chị Song còn gì, gấp cái gì?” — Quý Lâm túm cổ áo Giang Dã như xách gà con, kéo về chỗ.

 

Giang Dã: “…” ???

 

Nếu là bình thường, Lương Tư Tư còn chút kiêng dè Giang Dã, nhưng bây giờ cô đang chiếm thế thượng phong. Nếu thể, cô còn tiện tay xử luôn “con ch.ó trung thành” cùng lúc.

 

“Đạo diễn, bây giờ định đây?” — Lương Tư Tư cố vẻ yếu đuối, chậm rãi lau nước mắt, tỏ uất ức:

“Rõ ràng em mới là hại, mà Giang Dã định đ.á.n.h em mặt bao , thế còn pháp luật nữa ?”

 

Đạo diễn sa sầm mặt, lời nào.

 

Rõ ràng là chính ông cũng chẳng xử lý tình huống thế nào.

 

Thôi xong, đầu ông đau như búa bổ đây.

 

“Hạ Tầm Song, cô ?” — đạo diễn sang cô, ánh mắt ông cũng mang chút do dự, bởi ông vốn tin Hạ Tầm Song sẽ chuyện trộm cắp như thế.

 

Lương Tư Tư thấy thì lập tức nổi giận:

“Anh còn chuyện gì với một kẻ trộm nữa chứ? Dây chuyền rơi từ trong túi cô , đều thấy rõ! Chẳng lẽ đạo diễn cũng bao che cho cô ?”

 

hỏi cô ?” — Đạo diễn lúc cũng nổi giận thật .

 

Ông việc chuyện, chẳng lẽ cần cô , Lương Tư Tư, đến dạy ?

 

là sợi dây chuyền rơi từ trong ba lô của Hạ Tầm Song thật, nhưng khi chuyện vẫn kết luận cuối cùng, chẳng lẽ nên cho một cơ hội giải thích ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-325-326-vien-kim-cuong-bi-dap-nat-vun-3.html.]

Lương Tư Tư nóng lòng định tội cho Hạ Tầm Song như , bảo là trong đó mờ ám, ai mà tin nổi?

 

Hay là cô nghĩ đều ngu ngốc như chính cô ?

 

Bị đạo diễn quát thẳng mặt, Lương Tư Tư lập tức chu môi tỏ vẻ tủi , trông thì như dám cãi, nhưng trong lòng âm thầm oán trách ông .

 

sớm rằng hầu như ai ở đây cũng đều con hồ ly tinh Hạ Tầm Song mê hoặc. thì chứ, hôm nay cô nhất định giẫm nát Hạ Tầm Song chân !

 

Hạ Tầm Song thấy tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía . Có ánh mắt dò xét, ánh mắt ngờ vực, ánh mắt chỉ xem cho vui, nhưng cũng những ánh mắt chứa đầy tin tưởng.

 

Cô chậm rãi dậy từ gốc cây, bước từng bước ung dung tiến về phía Lương Tư Tư.

Khí thế cô như ép đến nỗi Lương Tư Tư gần như thở nổi.

 

“Cô… cô định đ.á.n.h đấy chứ?” — Lương Tư Tư sợ hãi lùi hai bước, lắp bắp hỏi.

 

“Đánh cô?” — Hạ Tầm Song nhếch môi, bật một tiếng lạnh đầy khinh thường.

 

Ánh mắt cô quét từ đầu đến chân đối phương, chậm rãi :

“Đánh cô, còn sợ bẩn tay .”

 

Lương Tư Tư thái độ khinh miệt đó cho tức điên,

“Cô… cô ý gì hả?”

 

Cái gì gọi là đ.á.n.h còn sợ bẩn tay?

đang bẩn ?!

 

“Chính là nghĩa đen đó.” — Hạ Tầm Song ngẩng cao khuôn mặt xinh đầy kiêu ngạo, giọng nhẹ nhàng vang lên, “Hình như , cô bảo trộm dây chuyền của cô?”

 

Không hiểu vì , đối mặt với Hạ Tầm Song lúc , Lương Tư Tư thấy chột .

 

nghĩ đến lát nữa con đàn bà sẽ quỳ xuống cầu xin tha thứ, cô liền lấy dũng khí.

Người và tang vật đều ở đây, chẳng lẽ còn thể g.i.ế.c c.h.ế.t con tiện nhân ?

 

“Chẳng lẽ ? Dây chuyền là tìm thấy trong ba lô của cô, bao nhiêu ở đây đều thấy rõ, cô còn định chối ?” — Lương Tư Tư trở về giọng điệu ngạo mạn vốn .

 

“Nếu nhầm, thì cô sợi dây chuyền trị giá năm triệu, đúng chứ?” — Hạ Tầm Song hỏi .

 

“Đương… đương nhiên ! Đó là kim cương thật, chế tác bởi một nhà thiết kế nổi tiếng ở nước ngoài, là quà mừng sinh nhật tuổi thành niên mà bố đặt riêng cho !”

 

“Có thể cho xem qua ?”

 

“Cô định gì?” — Lương Tư Tư lập tức cảnh giác, “Chẳng lẽ cô định sợi dây chuyền là của cô ? mấy ngày nay đều đeo nó, mắt ai cũng thấy, hơn nữa trong các buổi phát sóng trực tiếp cũng hình ảnh đeo nó.

Cô đừng hòng chiếm đồ của của riêng!”

 

Sợ rằng Hạ Tầm Song sẽ “nuốt” luôn dây chuyền, Lương Tư Tư liền ôm chặt lấy, buông tay.

 

“Ai thèm cái đồ rác rưởi của cô?” — Hạ Tầm Song liếc cô với vẻ ghê tởm.

 

Tuy đạo diễn cô đang định gì, nhưng so , ông vẫn nghiêng về phía Hạ Tầm Song.

Vì thế ông bất mãn phất tay với Lương Tư Tư:

“Mau đưa cho cô xem !”

 

đó, một chút mất miếng thịt nào .” — Giang Dã ở bên cạnh hờ hững thêm một câu, “Cô càng tỏ sợ hãi như , càng giống tật giật .”

 

“Anh bậy!” — Lương Tư Tư lập tức phản bác, “Đây là dây chuyền của , sợ cái gì mà tật giật chứ?”

Loading...