“Tầm Song, đều mang balo kiểm tra hết , chỉ cô là mãi vẫn dám lấy . Chẳng lẽ trong lòng thật sự tật giật ?”
Lương Tư Tư thúc giục, tranh thủ châm chọc cô một câu.
【 đó! Nếu Hạ Tầm Song gì khuất tất, dám mang túi cho kiểm tra chứ?】
【Lấy túi kiểm tra ! Nếu thì chính là kẻ trộm, sai .】
【Cái đồ ở xàm gì đấy, mày và idol của mày chắc ăn nhầm phân nên mới phun rác thế !】
【 là fan với idol y chang , đáng ghét như một khuôn. Chỉ loại lập dị mới thích kiểu như thôi, đảm bảo ngoài đời chẳng ai bạn với bọn họ!】
Nghe lời của Lương Tư Tư, Hạ Tầm Song bật — nụ tự do phóng túng, rực rỡ đến mức khiến ai cũng ngẩn ngơ.
Cô gì, chỉ thong thả đến chỗ ngủ, lấy balo của mang , ném xuống mặt hai nữ nhân viên.
“Cái …” — Hai cô nhân viên , ai dám động .
Bởi vì ở tập đầu tiên, chính Hạ Tầm Song là giúp họ xử lý gã phó đạo diễn khốn kiếp . Họ ơn cô, thậm chí còn trở thành fan của cô nữa.
Thế nên… cho dù sợi dây chuyền trong túi cô , họ cũng chẳng hề lục soát túi của Hạ Tầm Song. Làm chẳng khác gì x.úc p.hạ.m cô cả.
“Không , cứ kiểm tra .” — Hạ Tầm Song với vẻ thản nhiên, như thể chuyện chẳng hề liên quan đến .
Hai cô gái , vẫn miễn cưỡng: “Vậy… thôi.”
Họ bắt đầu cẩn thận lấy từng món đồ trong balo kiểm tra.
Từng chiếc áo, chiếc quần đều xem kỹ, nhưng thấy bóng dáng sợi dây chuyền cả.
Cả hai cùng thở phào nhẹ nhõm.
Những khác thì chăm chú dõi theo, ai dám thở mạnh.
Khi đến lượt kiểm tra đồ lót, các nam giới đều đỏ mặt , tránh ánh .
“Đạo diễn, kiểm tra xong , ở đây cũng —”
Một trong hai cô nhân viên định báo cáo kết quả thì Lương Tư Tư đột nhiên cắt lời:
“Còn mấy ngăn phụ của túi kiểm tra mà! Các cô việc cẩu thả thế ? thật sự nghi ngờ lúc nãy các cô việc nghiêm túc !”
Tốt lắm, chỉ một câu thôi mà đắc tội luôn với cả Kỳ Mạt và Hồ Huệ Quân.
Dù Hồ Huệ Quân vốn là hiền lành, dịu dàng, cũng khó chịu vô cùng.
Cô cảm thấy tất cả những chân thành giúp đỡ Lương Tư Tư đây đều coi như rác rưởi.
Lúc Lương Tư Tư gặp khó khăn, cô luôn dang tay giúp, chẳng mong đáp , mà đổi là sự nghi ngờ và vu khống thế ?
Khuôn mặt Hồ Huệ Quân tối sầm .
“Ý cô là gì? Chẳng lẽ cô nghi sợi dây chuyền của trong túi của chị Song thật ?” — Một trong hai cô gái kiểm tra chịu nổi, liền phản bác .
Giúp kiểm tra túi mà còn gì. Không cảm ơn thì thôi, còn c.ắ.n ngược khác như ch.ó điên.
Bảo mạng nhiều ghét Lương Tư Tư đến thế, đúng là lý do cả.
“Các cô kiểm tra kỹ, là ? Đạo diễn bảo các cô tới là để giúp kiểm tra túi, chứ để qua loa đối phó cho xong.”
Lương Tư Tư ngẩng cao đầu, giọng điệu đầy kiêu ngạo và mỉa mai.
Cô hề rằng, ngay cả đạo diễn cũng bắt đầu thấy chán ghét cô tận xương tủy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-323-324-vien-kim-cuong-bi-dap-nat-tan-1.html.]
Trong lòng ông thầm hối hận vô cùng — đáng lẽ nên ký hợp đồng với cái khiến ai cũng bực !
Cái quái gì mà “nữ thần ngọt ngào” chứ?!
Rõ ràng đây là một con điên tính khí thất thường, đầu óc vấn đề, hở tí là c.h.ử.i bới, loạn!
Cô là EQ thấp, mà là EQ!
Lương Tư Tư dường như nhận khí xung quanh lạnh rõ rệt, vẫn tiếp tục cái giọng tự cao tự đại của :
“Bảo chỉ thể chân sai vặt trong chương trình, loại như các cô , cả đời cũng đừng mơ mà ngóc đầu lên .”
“Cô cái gì? Có gan thì nữa xem?!”
Cô nhân viên mắng tức đến run , giọng lạc vì giận.
Nhìn thấy họ sắp lao xé miệng Lương Tư Tư, nhưng vì đang livestream trực tiếp, thể để chuyện bùng nổ , nên ba nhân viên nam lập tức bước lên chắn giữa họ, tránh để hai bên động tay.
“Được , đừng lớn chuyện nữa, khán giả đang xem đầy đấy! Không …” Một trong họ ngăn dỗ.
【Trời ạ… thấy rõ một cái mặt chanh chua, độc địa thế nhỉ?】
【Cái kiểu chuyện đúng là mất dạy. Là cô tự mất dây chuyền, chỉ đến giúp cô kiểm tra thôi, mà cô giở trò khinh hả?】
【Biết là cô từng mất hình tượng, nhưng ngờ bây giờ còn tệ hơn xưa. Cô lấy mặt mũi mà mấy lời như trời?】
【Phân biệt nghề nghiệp ? Giỏi lắm đấy Lương Tư Tư, tưởng là siêu chắc?】
【Cô gái ảo tưởng sức mạnh ơi, nghỉ là ! Còn ông đạo diễn , xem ông ký hợp đồng với cái thể loại gì hả?】
Lúc , Lương Tư Tư khoanh tay ngực, mặt đầy tự tin kiêu ngạo, hai nữ nhân viên đang tức đến run , chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng khinh bỉ.
Cô nghĩ bụng — đợi xử lý xong con tiện nhân Hạ Tầm Song , nhất định sẽ bắt đạo diễn đuổi luôn hai con bé nhân viên cho hả giận.
Nghĩ , Lương Tư Tư bước tới chỗ balo của Hạ Tầm Song.
Bên trong quần áo lấy xếp ngay ngắn một bên, kịp bỏ , nên bên trong túi trống .
Cô mở hết tất cả các ngăn kéo, dây khóa phụ của balo, mặt , nắm lấy phần đáy túi, lật ngược xuống và lắc mạnh.
Cuối cùng, một vật lấp lánh ánh sáng trượt nhanh khỏi balo, rơi xuống đất.
Tất cả chứng kiến cảnh đó đều sững sờ, nét mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt họ về phía Hạ Tầm Song — đầy ngờ vực, xen lẫn khó tin.
Chỉ Hạ Tầm Song, trong cuộc, vẫn bình thản như thể sớm kết quả.
“Đây chính là dây chuyền của ! Cuối cùng cũng tìm thấy !”
Lương Tư Tư buông balo trong tay, cúi nhặt sợi dây chuyền lên, mặt đầy niềm vui của kẻ mất .
【Cái… cái gì đây trời?】
【Trò đùa kiểu quốc tế ? Sao sợi dây chuyền ở trong túi của chị Song chứ? Cô tuyệt đối là kẻ trộm, chắc chắn là Lương Tư Tư gài bẫy !】
【Bây giờ chứng cứ rành rành đó, còn chối gì nữa? Các vẫn bênh thì đúng là mù quáng! Cô rõ ràng là đồ ăn cắp!】
【Fan của Hạ Tầm Song chắc tẩy não , đáng sợ thật sự!】
【Dây chuyền rơi từ túi của chị Song thì nhất định là cô lấy ? chính Lương Tư Tư lén bỏ đó thì đấy!】