Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 321: + 322 Kiểm tra túi (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:15:15
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái …” Đạo diễn nghẹn lời, nhất thời trả lời thế nào, ông từng nghĩ đến vấn đề .
Lúc , Quý Lâm lạnh lùng một tiếng:
“Đối với chúng mà , năm triệu chẳng là gì cả. chỉ dựa một câu của ai đó mà gán cho chúng tội ăn trộm, chuyện nhỏ. Chẳng lẽ các lục túi là lục ? Dù là cảnh sát, khi kiểm tra cũng ít nhất hai , xuất trình giấy tờ công tác và lệnh kiểm tra. Nếu … các tư cách gì mà kiểm tra túi của chúng chứ?”
“ đấy! Các tư cách gì mà kiểm tra túi của bọn ?” — Giang Dã lập y chang, chẳng khác gì cái máy ghi âm.
Nghe , Lương Tư Tư bắt đầu hoảng. Không kiểm tra túi thì ?
Hai đột nhiên nhảy phá rối, khiến bộ kế hoạch của cô rối tung lên — giờ thì bắt trộm kiểu gì đây?
“Nếu khi kiểm tra mà vẫn tìm thấy dây chuyền của , các gì cũng , thậm chí bắt quỳ xuống xin cũng !”
Trong cơn cuống quýt, Lương Tư Tư vội vàng chen .
Ánh mắt đều đổ dồn về phía cô .
Nhận thất thố, Lương Tư Tư nuốt nước bọt, dùng giọng the thé quen thuộc giải thích:
“Xin , sốt ruột nên mới , mong thông cảm. Thật sự là coi trọng sợi dây chuyền đó, dù nó cũng là hàng đặt riêng, giá năm triệu lận chứ chỉ vài nghìn vài vạn.”
Cô cố ý nhấn mạnh con năm triệu, chỉ mong khiến coi trọng hơn.
“Đạo diễn, nếu bỏ lỡ cơ hội bây giờ, nghi phạm thể chuyển sợi dây chuyền nơi khác, hoặc giấu ở chỗ kín nào đó. Sau tìm , e là thể. Có báo cảnh sát cũng chẳng ích gì.”
Lương Tư Tư thì liên tục gây áp lực, còn phía Quý Lâm kiên quyết cho lục túi. Cả hai bên đều lý, khiến đạo diễn rơi thế tiến thoái lưỡng nan, về phe nào cũng đều sai.
Lúc , sắc mặt đạo diễn đầy khổ sở, như thể già mấy tuổi chỉ trong phút chốc.
Ông châm một điếu thuốc, hít mạnh từng .
Thật kiếp tạo nghiệp gì mà giờ khổ thế .
Khó khăn lắm mới một chương trình truyền hình trực tiếp đang hot rần rần, mà tập nào cũng gặp chuyện rắc rối. Ba vị khách mới ốm dậy, kịp , thì xảy vụ …
Ông chỉ kiếm chút tiền dưỡng già thôi mà, khó đến ?
Bầu khí lập tức trở nên căng thẳng, ai dám mở miệng.
Tộc trưởng Triệu thấy đạo diễn khó xử như , mà bản là đầu trong nhóm gia tộc rừng rậm, nên quyết định gương. Ông leo lên giá, lấy túi của xuống:
“ tự nguyện cho các kiểm tra túi của .”
Nhân viên tổ chương trình dám hành động tùy tiện, tất cả đều sang đạo diễn. Ở đây, ông chính là ông chủ, chỉ lệnh của ông mà thôi.
Đạo diễn hút xong điếu thuốc, ném đầu lọc xuống đất dùng chân dí mạnh:
“Kiểm tra , kiểm tra !”
Cuối cùng cũng chịu hợp tác, chẳng lẽ còn từ chối ?
Thế là nhân viên bắt đầu kiểm tra túi của Tộc trưởng Triệu. Từ trong ngoài, từng món đồ đều lấy xem kỹ.
Quần áo thì cầm lên giũ từng chiếc, túi nào ngăn đều lật kiểm tra kỹ càng, bỏ sót một chỗ nào. Kết quả hề sợi dây chuyền nào cả.
Những nhân viên đó cũng khá trách nhiệm, khi kiểm tra xong còn tỉ mỉ xếp đồ trong túi, trả nguyên trạng như ban đầu.
“Cảm ơn Tộc trưởng Triệu phối hợp.” — Lương Tư Tư lau nước mắt .
“Chuyện nhỏ thôi!” — Tộc trưởng Triệu đáp nhạt một câu, giọng ông bình thản nhưng xen lẫn một chút xa cách lạnh nhạt.
Điều từng xảy đây!
cũng chẳng — Lương Tư Tư chẳng hề để tâm. Cô chỉ mong lát nữa thấy ai đó quỳ xuống mặt , nước mắt nước mũi tèm lem mà cầu xin tha thứ.
Chỉ cần nghĩ tới thôi, tâm trạng cô thấy sảng khoái vô cùng!
Có Tộc trưởng Triệu gương, Kỳ Mạt cũng lấy balo của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-321-322-kiem-tra-tui-2.html.]
Cô một lời nào từ đầu đến cuối, nét mặt vẫn lạnh như băng.
Kỳ Mạt ném túi xuống mặt nhân viên, bóng cây, dáng vẻ thờ ơ, xa cách.
Ngay khi nhân viên định tiến lên lấy túi kiểm tra, đạo diễn đột ngột ngăn :
“Khoan ! Ba đàn ông các mà sờ túi của một cô gái, xem thể thống gì? Chưa kể, xung quanh đều máy đấy!”
“Ờ ha!”
Được ông nhắc nhở, ba gã đàn ông lập tức thu tay về, gãi đầu gãi tai trông chút ngượng nghịu.
“Ờ cái gì mà ờ! Còn mau gọi hai cô gái tới giúp?”
Đạo diễn khách sáo, đá cho một trong bọn một cú mông, khiến lảo đảo chạy .
Ngay đó — đá vội vàng gọi .
【Hahahaha ông đạo diễn cũng vui tính ghê】
【Đang coi kịch đây! Mọi đoán xem… sợi dây chuyền sẽ trong túi ai?】
【 đang xem buổi livestream hôm qua, xem tìm manh mối gì 】
【 cảm giác Lương Tư Tư đang giả vờ thôi. Với cái kiểu yểu điệu màu của cô , chỗ nào giống mất sợi dây chuyền năm triệu chứ?】
【Khoan kết luận vội, cứ xem tiếp !】
Rất nhanh đó, hai nữ nhân viên gọi tới.
Trên đường , họ sơ qua bộ sự việc, nên tới nơi là lập tức bắt tay kiểm tra.
Sau một hồi lục soát, trong túi của Kỳ Mạt cũng hề sợi dây chuyền nào.
Tiếp theo, mang túi là Hồ Huệ Quân, quá trình kiểm tra vẫn giống hệt như , và kết quả vẫn trắng tay.
Không tìm thấy đồ, mà khí càng trở nên căng thẳng.
Sắc mặt đều trầm xuống, chỉ mỗi Lương Tư Tư là vẫn thản nhiên, chẳng mảy may lo lắng gì.
Đã kiểm tra qua ba mà chẳng kết quả, Trình Vạn Thanh thấy ai chịu hành động thêm, bèn chủ động lấy balo của , coi như phá vỡ thế bế tắc.
Kết quả kiểm tra vẫn như cũ, sợi dây chuyền.
Giờ thì chỉ còn Lâm Vãn Niên, Quý Lâm, Giang Dã, và Hạ Tầm Song.
Bốn đều là kiểu dễ chọc , nên chẳng ai dám ép họ mang túi kiểm tra.
Không khí lập tức rơi im lặng căng thẳng.
Thấy thời cơ chín muồi, Lương Tư Tư liền uốn éo giọng , hướng về phía Hạ Tầm Song:
“Tầm Song, cô lấy túi của kiểm tra ? Chẳng lẽ là chột ?”
Câu , đổi là ai cũng thấy khó chịu.
Ba đàn ông còn đều nhíu mày, nhưng Hạ Tầm Song vẫn tỏ như chẳng chuyện gì, khoanh tay dựa gốc cây, ung dung hóng mát.
“À…” — Cô khẽ “” một tiếng như nhận điều gì, giọng hờ hững:
“Giờ đến lượt ?”
Không dư thừa ?
Trên mặt Lương Tư Tư thoáng qua một tia u ám và độc địa.
Ba Quý Lâm, Giang Dã, và Lâm Vãn Niên thì cô dám động tới, nên lúc gọi Hạ Tầm Song thì gọi ai?
Trong lòng Lương Tư Tư, mưu tính định, cô tin chắc rằng Hạ Tầm Song nhất định sẽ thua trong tay !