Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 313: + 314 Cô thanh cao, cô giỏi lắm (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-12 10:46:39
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tại chẳng cần mở miệng lấy một lời, bao nhiêu tự động bênh vực như thế chứ?

 

Quả nhiên Tiểu Ngữ đúng — cô chính là một con hồ ly tinh, thể thong dong qua giữa đám đàn ông, chơi đùa trong lòng bàn tay họ.

 

Lương Tư Tư càng nghĩ càng tức — mà cô thích suốt mấy năm trời, Lâm Vãn Niên, cũng Hạ Tầm Song mê hoặc đến mụ mị.

 

đấy! Nói đến khoản quyến rũ đàn ông, cô quả thật ai bì kịp, còn thua xa.”

Giọng Lương Tư Tư chua chát, đầy mỉa mai.

 

Nghe thế, Hạ Tầm Song khẽ bật , đáp nhàn nhạt:

“Chỉ những kẻ đầu óc bẩn thỉu mới nghĩ ai cũng bẩn như .”

 

Cô lười tranh cãi với loại — đáp thẳng một câu cho xong chuyện.

 

Giang Dã bên cạnh cũng thong thả thêm:

“Có vài mãi hòa nhập nổi, chẳng bao giờ chịu bản , chỉ than trời trách đất, giả vờ đáng thương. là hiếm thấy.”

 

Châm chọc?

 

Ai mà chẳng châm chọc!

 

【Hay lắm! Mắng c.h.ế.t con !!】

 

【Thật hiểu Lương Tư Tư ngu thật giả ngu, là cố tình tạo đề tài? Trước khi tham gia show vẫn bình thường, giờ đúng là tụt hạng tập.】

 

【Cưng , đề nghị cô may miệng ! Xem cô mà tụt mood vãi!】

 

【Loại đàn bà điệu đà giả tạo , mà gặp là đ.ấ.m một phát liền!】

 

Trong lúc mấy chuyện, Lâm Vãn Niên vẫn im lặng một bên; Kỳ Mạt cũng chẳng buồn xen vụ rắc rối ; đạo diễn thì càng lên tiếng.

 

đây là show thực tế — tất cả đều là thật. Cho dù họ đ.á.n.h thật, tổ đạo diễn cũng sẽ can thiệp, để “Gia tộc Rừng rậm” tự giải quyết với .

 

“Các … các thật quá đáng!” – Bị mắng liên tiếp, mắt Lương Tư Tư đỏ hoe, vẻ mặt tủi , quanh nhưng chẳng ai chịu về phía .

 

tức đến phát run, lao ngoài trong cơn giận dữ.

 

Hạ Tầm Song nhún vai, cầm bát t.h.u.ố.c tủ đầu giường khuấy nhẹ. Thấy nhiệt độ miệng, cô sang Lâm Vãn Niên:

“Anh đây giúp một tay, giữ miệng —”

 

Chưa kịp hết câu, Lâm Vãn Niên dậy thẳng tới, lạnh nhạt :

“Để .”

 

Rồi trực tiếp giật lấy bát t.h.u.ố.c trong tay cô.

 

Hạ Tầm Song: “…”

 

bảo giữ miệng , chứ bảo cướp việc của ?!

 

À… suýt quên, thích , tất nhiên tự chăm sóc .

 

“Cậu đây!” – Lâm Vãn Niên gọi Giang Dã, đang tựa đầu giường.

 

Giang Dã liếc chai dịch truyền, chỉ với vẻ khó tin:

á?”

 

“Nếu thì còn ai nữa?” – Lâm Vãn Niên mất kiên nhẫn.

 

Dù chẳng Niên gọi qua gì, Giang Dã vẫn yếu ớt đáp một tiếng “Ờ…”, kéo theo cây truyền dịch, lảo đảo bước tới.

 

Giờ vẫn còn chóng mặt, yếu lắm.

 

Vừa đến nơi, Lâm Vãn Niên :

“Giúp , mở miệng một chút.”

 

Nghe xong, mặt Giang Dã biến sắc như nuốt ruồi, tràn đầy hoảng hốt:

“Anh… gọi qua, là để bẻ miệng Quý Lâm ?”

 

Giang Dã: “…”??!

 

Cái quái gì ?!

 

Còn thiên lý nào nữa ?

 

là bệnh nhân đó trời ơi!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-313-314-co-thanh-cao-co-gioi-lam-1.html.]

 

Tại bắt nạt đây — một bệnh nhân chứ?

 

Chẳng lẽ thấy chai dịch truyền của còn đủ to, đủ nổi bật ?

 

Anh thì cao quý, “thanh cao” thật đấy.

 

Chỉ để cho chị Song chạm Quý Lâm mà Niên đúng là “dụng tâm lương khổ” nha!

 

Không là tức buồn nữa — mặt Giang Dã lúc đỏ lúc đen như bảng pha màu, trông vô cùng thảm.

 

【Hahahaha, Dã Tử tội nghiệp ghê!】

 

【Trời ơi, lỡ ăn “đường” của couple Song–Niên ! Tất cả mưu mô nhỏ của Lâm thần đều hết lên mặt luôn!】

 

【Giang Dã: Anh thanh cao, giỏi lắm!】

 

【Giang Dã: Không chỉ ép khổ sai khi đang bệnh, còn ăn cẩu lương cưỡng ép nữa, mấy thấy quá đáng hả?!】

 

“Còn ngây đó gì? Cần dạy ?” – Lâm Vãn Niên lạnh giọng thúc giục.

 

Giang Dã run run, gượng :

“Ờ… .”

 

Anh đành dùng tay truyền dịch bóp nhẹ hai má Quý Lâm — tên hôm nay cuối cùng cũng rơi tay !

 

Ban đầu Giang Dã còn định bóp mạnh một cái cho hả , nhưng sắc mặt tái nhợt của đối phương, thấy thương hại, nên lực tay cũng nhẹ .

 

Thôi , nể tình trúng độc, hôm nay tạm tha cho một .

 

Thừa dịp gặp nạn mà tay, phong cách của .

 

Miệng Quý Lâm khẽ hé . Lâm Vãn Niên múc một muỗng t.h.u.ố.c đổ . Có lẽ vì từng chăm sóc ai bao giờ, động tác của vụng — nửa muỗng t.h.u.ố.c liền tràn xuống khóe môi đối phương.

 

Giang Dã: “……”

 

Hai lớn lên cùng , từ nhỏ tới giờ, từng thấy Lâm Vãn Niên chăm sóc khác.

Đã còn cố tỏ mạnh mẽ — đúng là hết nổi!

 

Thà để chị Song cho uống còn hơn! Uống t.h.u.ố.c thôi chứ c.h.ế.t ai mà căng thế!

 

Hạ Tầm Song cảnh mắt, mí mắt giật giật.

 

Cái tên phá của !

 

Thuốc cô cực khổ nấu cả buổi, đổ phí mất nửa muỗng!

 

Có lẽ cảm nhận ánh đ.â.m thẳng , Lâm Vãn Niên chột , rút vài tờ khăn giấy lau sạch chỗ t.h.u.ố.c tràn xuống cổ Quý Lâm.

 

Đến muỗng thứ hai, động tác của dịu dàng hơn hẳn — nhưng vẫn tràn ít nhiều.

 

Hạ Tầm Song đàn ông vụng về mặt, suýt bật .

 

Nếu Quý Lâm mà tỉnh, chắc sẽ tức đến giậm chân cho xem.

 

“Ờ… nếu thì, để cho Quý uống t.h.u.ố.c cũng mà.” – bác sĩ bên xen , nhưng chẳng ai thèm để ý, cuối cùng ông đành im luôn, để mặc họ loạn.

 

Sau khi cả bát t.h.u.ố.c cho uống hết, mấy vẫn trong lều chờ.

 

Đến khi sắc mặt Quý Lâm dần chút huyết sắc trở , mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Bác sĩ kiểm tra thêm nữa, ánh mắt rực lên vì phấn khích, sang Hạ Tầm Song:

“Ờ… Hạ tiểu thư, cô thể cho —”

 

Chưa kịp xong, Hạ Tầm Song thẳng thừng chặn :

“Đừng hỏi. Hỏi cũng vô ích, gì hết.”

 

Làm ông định gì ư?

 

Khóe miệng bác sĩ giật mạnh — dù trong lòng ngứa ngáy đến phát điên, ông cũng hiểu cô tuyệt đối sẽ hé môi.

Thôi, c.h.ế.t tâm .

 

Ông vốn học Tây y, chẳng rành lắm về Đông y.

 

Bát t.h.u.ố.c ông còn thể đoán là sắc từ tử hoa địa đinh, nhưng thứ t.h.u.ố.c đắp là gì thì ông mù tịt.

 

 

Loading...