Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 297: + 298 Liên tiếp ngã bệnh (4)

Cập nhật lúc: 2025-10-12 10:03:10
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quy tắc đều bày đó cả !

Bọn họ sợ chẳng cần đợi khán giả mắng, đạo diễn c.h.ử.i cho c.h.ế.t mất!

 

Hạ Tầm Song cũng vội trả lời, mà tiếp tục ung dung ăn con cua trong tay. Đợi đến khi cô ăn sạch phần gạch bên trong vỏ, mới chậm rãi mở miệng:

“Yên tâm , tuyệt đối vi phạm quy định .”

 

Con cua trong tay cô — thôi thơm nức mũi !

 

“Vậy cô thử xem?”

Vài phim nhịn nuốt nước bọt ừng ực.

 

“Đổi cho một chai dầu ăn 500ml ! Nếu thêm ít muối thì càng . Đạo diễn dùng thức ăn để đổi đồ vật, cho nên chuyện chẳng tính là phạm quy gì hết.”

 

Nói đến đây, Hạ Tầm Song còn thong thả bổ sung thêm:

“Không thì… các bàn bạc một chút xem? Hoặc cân nhắc kỹ càng một tí?”

 

【chị Song đúng là chị Song, đỉnh quá trời luôn!!】

 

【Ha ha ha, cái khoản bới chữ trong kẽ luật , nếu chị Song nhận hạng hai thì chẳng ai dám giành hạng nhất !】

 

【Đạo diễn, ông ngờ ! Quy tắc của ông dù kín thế nào cũng chẳng chống nổi chị Song , bỏ cuộc … hahaha】

 

【Quay phim ơi, mau đổi ! Lý thì cô đúng mà, đổi bọn cũng mắng các , cứ lén lút mà !】

 

【+1, cũng ủng hộ đổi! Đừng để ch.ó đạo diễn !】

 

【Chó đạo diễn: Đừng nữa, xin các đấy! Cái cô Hạ Tầm Song đúng là một bug! Một cái bug khổng lồ của chương trình!!】

 

Lúc , “chó đạo diễn” trong miệng cư dân mạng — Cao Nghĩa — hắt liền hai cái.

 

Trên đầu đội đèn pin, tay xách cái xô, ông men theo lời nhân viên chỉ dẫn, đến khu bùn phía tây.

Trước mắt là một bãi bùn chi chít dấu chân, mà chẳng thấy bóng dáng một con cua nào.

 

“Không lẽ… gạt ? Rõ ràng ở đây cua mà? Hay là… bọn họ bắt sạch hết ?”

Ông nhíu mày, lẩm bẩm cởi giày, đó tự bước xuống bùn.

 

“Cái …” Mấy phim xong thì , rõ ràng chút do dự.

 

Thấy họ còn lưỡng lự, Hạ Tầm Song lên tiếng:

“Các nên quyết nhanh nha~ Bên đông lắm, e là tới chốc lát là chỗ cua sẽ hết sạch mất. Với … cua nguội ăn cũng chẳng ngon .”

 

Nghe đến đó, mấy phim c.ắ.n răng một cái, hạ quyết tâm:

“Được! Giao dịch thành công! Vậy cô định chia cho bọn đây?”

 

“Các bốn , mỗi một con nhé! Không thể nhiều hơn , thêm nữa thì… Gia tộc Rừng rậm bọn đủ ăn mất. Thế chứ?”

 

Mấy phim l.i.ế.m môi, lập tức gật đầu đồng ý.

 

Một một con — thế là quá lời ! Nếu bốn chia chung một con, thì chẳng đủ dính răng luôn chứ!

 

Nghĩ , họ càng thấy Hạ Tầm Song thật rộng lượng.

 

Để tránh rắc rối phát sinh, Hạ Tầm Song đề nghị luôn:

“Đã là trao đổi thì công bằng — các mang đồ qua , giao cua ngay đó.”

 

“Được, lấy! Chờ chút…”

Một phim nhỏ giọng xong, liền rón rén chạy về khu trại của .

 

Thấy lều cất đồ gia vị và dầu ăn ai, liền lén lút chui , cuỗm một chai dầu 500ml và một lọ muối.

 

Nghĩ bụng họ chắc chắn sẽ cần thêm mấy loại gia vị như ớt bột, nên tiện tay xúc thêm vài muỗng nhỏ nữa.

 

Cậu phim chạy nhanh lắm, chỉ đến mười phút khu trại của Gia tộc Rừng rậm.

 

“Những thứ cô cần, mang hết đây.”

 

Hạ Tầm Song qua, phát hiện chỉ dầu và muối, mà còn thêm vài loại gia vị khác nữa — tuy nhiều, nhưng cô hài lòng.

 

Trong lòng vui vẻ, Hạ Tầm Song đầu gọi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-297-298-lien-tiep-nga-benh-4.html.]

“Giang Dã, lấy cho năm con cua đem đây.”

 

“Rõ ngay! Cua đến liền~”

 

Giang Dã tiện tay lấy một cái giỏ đan bằng lá cọ của Hồ Huệ Quân, bỏ năm con cua, hí hửng chạy chỗ Hạ Tầm Song:

“Chị Song, cua đến nè.”

 

Hạ Tầm Song tự tay chia cho mỗi phim một con, còn con dư , cô đưa cho lấy đồ đổi với :

“Con dư thưởng cho đó!”

 

Cậu phim hiểu chuyện, mang thêm vài món gia vị đến, thông minh như , Hạ Tầm Song cực kỳ thích.

 

“Cảm ơn, cảm ơn nhiều lắm!”

Anh thưởng tít cả mắt, miệng khép nổi.

 

Ba phim còn mà trong lòng chua xót thôi — sớm họ tranh , giờ thì con cua bay mất, chỉ thể hối hận mà thôi!

 

Sau khi đổi thứ cần, Hạ Tầm Song thong thả về bên đống lửa.

 

“Cô đúng là giỏi thật đấy!” — Tộc trưởng Triệu giơ ngón cái khen ngợi.

 

Phải , cô gái thông minh quá mức!

 

như Hạ Tầm Song trong đội, chương trình sinh tồn sống chẳng khác gì kỳ nghỉ dưỡng cả.

Chỉ là… nếu đạo diễn mà chuyện, chắc sẽ tức đến nghiến răng ken két.

 

“Thường thôi, thường thôi, hạng ba thế giới mà.”

 

Hạ Tầm Song khoát tay tỏ vẻ khiêm tốn, “Chúng vẫn nên khiêm nhường một chút, lỡ đạo diễn thấy ngứa mắt bắt lấy đồ thì chẳng lỗ cả đôi đường ?”

 

Lâm Vãn Niên gần đó, thấy vẻ đắc ý của cô, chỉ gõ trống khua chiêng ăn mừng cho .

Mi mắt giật một cái.

 

Thế mà gọi là khiêm tốn hả? thật sự phục cô luôn đó!

 

Tầm của Quý Lâm cũng rơi lên cô, môi vẫn treo nụ nhàn nhạt.

Càng phụ nữ mặt, càng thấy thuộc.

 

thích nhất mấy đoạn “giao dịch ngầm” thế đó hahaha】

 

【Đạo diễn, giờ ông còn gì để ? Phục !!】

 

【Cậu phim vì một con cua mà đ.á.n.h cược cả sự nghiệp, má ơi… c.h.ế.t mất thôi ha ha ha】

 

【Đừng hỏi, hỏi là — Hạ Tầm Song chính là khắc tinh của đạo diễn!】

 

【Này, đạo diễn ch.ó , mấy phim là nhà của bọn ! Dám động đến họ, tụi cho ông nếm mùi netizen ném đá đấy, hiểu ?!】

 

Ăn tối xong, đến giờ nghỉ.

 

Những tắm rủ suối rửa ráy.

 

Khí hậu rừng mưa nhiệt đới cái thuận lợi — quanh năm hơn 30 độ, dù tắm nước lạnh ban đêm cũng chẳng sợ cảm lạnh.

 

Quý Lâm và Giang Dã vẫn đang đôi co bên đống lửa.

 

Còn Hạ Tầm Song thì trong căn nhà gỗ nhỏ.

 

Cô khẽ nghiêng đầu, liền thấy Lâm Vãn Niên ở phía xa — cũng đó, hai tay gối đầu, dáng vẻ thảnh thơi đến quá mức.

 

là một yêu nghiệt!

 

Hạ Tầm Song thầm c.h.ử.i trong lòng.

Cũng tại cái khuôn mặt đó — đến mức khiến phạm tội!

Chỉ một góc nghiêng thôi, cũng đủ khiến tim đập loạn nhịp.

 

May mà… cô vẫn còn giữ chút “miễn dịch”.

Chứ , e rằng hồn cô cũng yêu nghiệt câu mất .

 

 

Loading...