Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 295: + 296 Liên tiếp ngã bệnh (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-12 10:03:09
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Con quỷ kẹp đau c.h.ế.t , nếu ăn nó thì đúng là với m.á.u đổ .” – Giang Dã nghiến răng nghiến lợi , “May mà con kẹp chạy nhanh, thì nhất định truy tới tận mười tám đời tổ tông của nó, bắt hết nấu ăn luôn cho bỏ tức!”

 

“Ha ha ha ha ha!”

 

Vừa dứt lời, lập tức bật ầm ĩ.

 

“Hay là đây giúp xâu mấy con cua ?” – Tộc trưởng Triệu hỏi.

 

Giang Dã liếc ông một cái, thấy ông đang dùng tay trần xiên cua, lập tức liên tục lắc đầu:

“Thôi thôi thôi, cái món ông tự !”

 

Không bao tay, xâu cua bằng tay — lỡ kẹp nữa thì ?

 

Giang Dã giờ thấy cua là thấy bóng ma tâm lý luôn .

 

【So với việc cua kẹp thì là gì, hai “ bùn” mới là trò kinh điển nhất!】

 

【Ha ha ha ha ha cái meme “ bùn” chắc sẽ hot cả đời mất thôi!】

 

【Trời ơi, còn mê nhan sắc của Dã Tử và Lâm thần, giờ cứ thấy hai là hình ảnh hai “ bùn” hiện trong đầu, chịu nổi hahaha】

 

【Xong xong , hai nam thần chính thức biến thành cặp hề !】

 

Khi Hạ Tầm Song đồ xong bước , khí trong căn cứ trở nên yên bình, quây quần quanh lửa nướng rôm rả — chỉ là chẳng thấy bóng dáng Lâm Vãn Niên cả.

 

Tên đó nhỉ?

 

Hạ Tầm Song quanh một vòng cũng thấy , bèn tùy tiện đến một gốc cây, dựa cây, một tay đặt lên đầu gối co , khẽ nhắm mắt, dáng vẻ lười nhác, thoải mái đến khó tả.

 

Giang Dã thấy cô đó, liền cố ý hạ thấp giọng .

 

Chẳng bao lâu, Lâm Vãn Niên với dáng vẻ sạch sẽ, gọn gàng về. Bộ quần áo giặt xong dùng cành cây móc lên phơi.

 

Thì tắm nữa .

 

Hạ Tầm Song thấy , chỉ khẽ nhướng mày, ánh mắt mang chút ý vị khó .

 

Mấy cái càng cua Giang Dã nướng chín, đặt lên lá chuối, đợi nguội bớt mới định cầm — mà vẫn bỏng tay.

 

Giang Dã giật vì đau, theo phản xạ liền áp tay lên… dái tai của Quý Lâm.

 

Quý Lâm: “……??!”

 

Anh phắt sang Giang Dã, ánh mắt như thể đ.â.m cho đối phương một dao.

 

“Má nó, tai ?” – Quý Lâm cau mày hất tay , “Ai đời bỏng tay áp tai khác thế hả? Đầu óc vấn đề ?”

 

【Ha ha ha ha ha c.h.ế.t mất, Dã Tử đúng là nhất quả đất!】

 

【Không hổ là Giang Dã, tuyệt đối fan thất vọng!】

 

Dã Tử đúng là yêu Lâm thần thật , haha】

 

【Tình thật , nhưng rõ là Lâm thần sắp chọc điên đến nơi hhhh】

 

“Có mượn tai một tí thôi, nhỏ nhen thế gì?” – Giang Dã gãi đầu, lúng túng thu tay .

 

Quý Lâm suýt nữa nghẹn đến nội thương, nghiến răng :

“Vậy bao giờ cho mượn tai một nhé? Tốt nhất là cắt luôn !”

 

Giang Dã phớt lờ lời mỉa của , coi như thấy, tự động “chặn tiếp tục với mấy cái càng cua.

 

nguội bớt nhưng vẫn còn nóng, tung hứng vài trong tay mới đưa lên miệng c.ắ.n một cái:

“Ưm… thịt , vị ngọt thanh, thịt chắc lắm.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-295-296-lien-tiep-nga-benh-2.html.]

Chỉ c.ắ.n một miếng, mắt Giang Dã lập tức sáng rực lên.

 

Nghe , khỏi nuốt nước bọt, ai nấy đều bắt đầu thấy thèm.

 

nghĩ ,” – tộc trưởng Triệu đột nhiên đổi ý, “Vẫn nên để ăn cái càng thì hơn!”

 

Nói ông cầm lấy một cái càng cua khác, hì hì tiếp:

“Dù cũng từng cua kẹp, ăn miếng đầu tiên coi như báo thù, quá đáng ha?”

 

“Ừm... mùi vị thể so với cua lông nổi tiếng ở hồ nào đó trong nước đấy, thật sự tươi ngọt, thịt cũng chắc nữa!” Tộc trưởng Triệu tiếc lời khen ngợi.

 

“Các đừng nữa, chảy cả nước miếng ! Đống cua bao giờ mới ăn ?” Hồ Huệ Quân nuốt nước bọt chằm chằm đống cua đang nướng lửa, cua bắt đầu sôi sùng sục.

 

Tộc trưởng Triệu nhanh chóng xử lý xong chiếc càng cua, chép miệng đầy tiếc nuối, trở lật từng con cua đang nướng để chúng chín đều hơn:

“Đừng vội, đợi thêm chút nữa, ít nhất chín hẳn mới ăn .”

 

Chừng mười, hai mươi phút , cả căn cứ đều ngập tràn trong mùi thơm ngào ngạt của cua. Đặc biệt là khi bọn họ lấy mấy con cua ăn mày khỏi đống lửa, dùng gậy gỗ gõ nứt lớp bùn khô bên ngoài, hương cua quyện với mùi thanh mát của lá chuối lan tỏa khắp nơi — đến mức bay thẳng tới khu cắm trại của tổ chương trình.

 

Đạo diễn lúc đang ăn cơm hộp, ngửi thấy mùi thơm liền nhăn mũi hít hít vài cái, ngay lập tức cảm thấy cơm hộp trong tay chẳng còn ngon miệng chút nào:

“Gia tộc Rừng rậm bên đó đang nấu cái gì thế?”

 

“Đạo diễn, họ đang cua đấy! Họ bắt tận ba bao lưới đầy cua, chắc hơn mười cân. Họ còn chia hai món, một là cua nướng, một là cua bọc bùn nữa.”

 

Nhân viên đang ăn phía ông nhai trả lời tận tình.

 

Đạo diễn xong, suýt nữa phun cơm .

Đm… đây là chương trình sinh tồn, là chương trình ẩm thực thế hả?!

 

Ông ném ngay đôi đũa xuống bàn, bật dậy:

“Họ bắt cua ở ?”

 

“Hình như... là ở bãi bùn bên phía tây thì .” Nhân viên đáp nhỏ nhẹ.

 

Lời còn dứt, đạo diễn lưng bỏ .

 

“Đạo diễn, ông thế? Cơm ăn nữa ?” nhân viên gọi với theo.

 

“Ăn ăn ăn, ăn cái rắm ! Ông đây bắt cua!!”

Giọng đạo diễn tức buồn .

 

Cái bọn Gia tộc Rừng rậm c.h.ế.t tiệt , chỉ giỏi dùng đồ ăn để dụ khác thôi!

Lãng phí thức ăn là đáng hổ mà!

 

Nhân viên hí hửng, thuận tiện bê luôn phần cơm hộp của đạo diễn về chỗ , vốn ăn một phần còn thấy đói, nay thêm một suất thì đúng là khít cái bụng.

 

Chín quây quanh đống lửa, bóc cua ăn ngon lành, khiến mấy phim cạnh mà nuốt nước bọt liên tục.

 

Bỗng nhiên, Hạ Tầm Song xách một con cua bọc bùn lên, lắc lư mặt họ:

“Muốn ăn ?”

 

Đám phim gì, nhưng biểu cảm thì tất cả.

 

“Nếu ăn thì đơn giản thôi,” cô mỉm , “các thể mang đồ gì đó đổi với bọn .”

 

Nói xong, Hạ Tầm Song cố tình tách vỏ cua ngay mặt họ — lớp gạch cua vàng ươm, béo ngậy lập tức hiện , tỏa mùi thơm nức mũi khiến mấy phim nuốt nước bọt “ực” một tiếng rõ to.

 

Cô khẽ nâng mi mắt họ, khóe môi cong lên thành nụ nhàn nhạt, rút một chiếc chân cua , dùng chính nó múc lấy gạch bên trong ăn một cách thản nhiên.

 

Lâm Vãn Niên cảnh , đường quai hàm vốn lạnh lùng của cũng mềm mại hơn vài phần, khẽ bật một tiếng nhỏ chỉ thấy.

 

Cái đầu óc , buôn bán thì đúng là phí quá.

 

Mấy phim nuốt nước bọt nữa, liếc , dè dặt hỏi:

“Cô đổi lấy cái gì ? mà… chuyện trái quy định chương trình thì bọn dám .”

 

 

Loading...