Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 287: + 288 Bị chuột ăn mất rồi à! (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-12 07:48:10
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong giới giải trí, nghệ sĩ thì nhiều vô kể, nhưng con mèo con ch.ó nào cũng thể chỉ ba năm năm là đạt đến vị thế như cô hiện giờ.

 

Hơn nữa, đó Hạ Châu Ngữ còn hai bộ phim truyền hình cực kỳ ăn khách.

 

Nhiều nữ minh tinh xuất từ nhí, dù luôn giữ độ nổi tiếng, nhưng lượng fan cũng chẳng hơn cô bao nhiêu.

 

Chính vì , Hạ Châu Ngữ tự tin, tin chắc rằng nhất định thể giành vai nữ chính trong bộ phim mới của đạo diễn Vương Thụy An.

 

“Tiểu Ngữ… em—”

 

Còn kịp để chị An hết, Hạ Châu Ngữ cắt lời thẳng thừng:

“Chị An, chị chỉ cần giúp em sắp xếp thời gian gặp mặt là , những chuyện khác em tự cách giải quyết. Cho dù thử vai thành công, ít nhất chúng cũng cố gắng, như sẽ hối tiếc, đúng ?”

 

Là quản lý của cô , chị An đương nhiên hiểu rõ cái gọi là “tự cách giải quyết” trong miệng Hạ Châu Ngữ nghĩa là gì.

 

“Được , ! Cứ theo ý em , chị sẽ thử nhờ quen xem thể liên hệ với đạo diễn Vương .”

 

“Vâng, phiền chị An .”

 

Hạ Châu Ngữ lúc mới hài lòng khẽ nhếch môi .

 

Ngay khi chuẩn cúp máy, giọng chị An vang lên, mang chút lo lắng:

 

“À , tay em giờ thế nào ?”

 

Hạ Châu Ngữ cúi đầu thoáng qua tay , xoay cổ tay một vòng, cảm giác đau đớn biến mất,

liền đáp:

“Gần như khỏi hẳn ạ. Ngày mai em thể đoàn phim, nốt mấy cảnh cuối, kết thúc luôn bộ .”

 

“Vậy thì , ngày mai chị sẽ đích đưa em đến đoàn nhé, chị cũng vài chuyện bàn với bên đó.”

 

Hạ Châu Ngữ khẽ gật đầu: “Vâng, ạ.”

 

Cúp máy xong, cô ghế sofa, tâm trạng vô cùng sảng khoái.

 

Trong đầu bắt đầu tưởng tượng cảnh lên sân khấu nhận giải Ảnh hậu, đến cả bài phát biểu cô cũng nghĩ sẵn.

 

Dường như tất cả vinh quang , sớm muộn gì cũng sẽ gọn trong tay cô.

 

——

 

Rừng mưa nhiệt đới Amazon.

 

Các thành viên của Gia tộc Rừng Rậm ngủ trưa gần hai tiếng, mới lượt tỉnh dậy.

 

Sau khi tỉnh, Hạ Tầm Song phát hiện đống lửa một bóng đang , lặng lẽ tiếp thêm củi.

 

Cô khẽ nhướng mày, dáng vẻ lười biếng, thong thả nhảy xuống khỏi giá gỗ, mặt, môi cong lên:

“Sao thế, ngủ ?”

 

Cô nhận đàn ông dường như khó ngủ.

 

Dù là ban ngày ban đêm, luôn là ngủ cuối cùng, và khi tất cả mở mắt, đầu tiên họ thấy .

 

“Ừ.” — Lâm Vãn Niên khẽ gật đầu, đó ngẩng lên cô.

 

“Không quen chỗ, tiếng ngáy ồn?”

Hạ Tầm Song cho rằng mấy tiếng ngáy khiến mất ngủ.

 

Nghĩ đến căn biệt thự rộng mấy trăm mét vuông trong nước, những chiếc xe sang và địa vị xã hội của .

 

Lâm Vãn Niên rõ ràng thiếu tiền, danh tiếng và địa vị đều cả, chương trình gian khổ thế , cô thật sự hiểu nổi.

 

Không giống như cô… , giống nguyên chủ, trong túi chẳng bao nhiêu tiền, buộc đăng ký tham gia chương trình để cứu vãn studio đang sắp phá sản.

 

Lâm Vãn Niên chỉ im lặng cô.

 

Cô gái với hàng lông mày cong, đôi mắt long lanh, khuôn mặt kiêu ngạo, phóng túng, ánh còn vẻ lạnh lùng thường ngày, chỉ lười biếng mà đó, như một con mèo tỉnh ngủ.

 

Một lúc lâu , mới cất lời:

“Không vì hai lý do đó.”

 

“Thế ? Xem tinh thần khá dồi dào đấy.”

Hạ Tầm Song thấy ý định thêm, liền dừng luôn, hỏi tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-287-288-bi-chuot-an-mat-roi-a-1.html.]

 

Cô vốn chẳng kiểu thích tò mò chuyện riêng của khác.

 

Hơn nữa, hiện tại họ vẫn đang trong quá trình ghi hình chương trình, nên vài chuyện thật sự tiện .

 

Lâm Vãn Niên mấp máy môi, định gì đó, nhưng khi thấy Hạ Tầm Song khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày, những lời sắp thốt nuốt ngược trở .

 

【Niên thần, mà còn giữ cái vẻ cao ngạo nữa thì sớm muộn cũng truy thê hỏa táng tràng mất thôi!】

 

【Xong , xong , vợ sắp chạy mất đó ha ha ha ha】

 

【Niên thần, cầu xin tỉnh , vẫn còn ăn kẹo cp Song-Niên mà!】

 

【Yên tâm, chị Song nhà hợp với hết, nếu cp Song-Niên sập thì vẫn còn Song-Giang, Song-Lâm, hai cp đó cũng ngon phết mà!】

 

【Cái , van đóng mic về nhà ngủ giùm cái !】

 

【Cảnh truy thê hỏa táng tràng là thích nhất đó hhhh】

 

Mọi lượt thức dậy, ai nấy đều rũ rượi, đầu cúi thấp, trông uể oải vô cùng.

 

Một vài tựa giàn cây, khác thì tụ bóng râm.

 

Sau khi tiếp thêm củi xong, Lâm Vãn Niên cũng dậy, tìm một chỗ mát mẻ xuống, hận thể tránh xa đống lửa .

 

Có lẽ do khí hậu ở đây quá oi bức, cộng thêm đang là giữa trưa, thời điểm nóng nhất trong ngày, nên ai nấy đều đổ mồ hôi đầy mặt, chẳng tài nào nghỉ ngơi nổi.

 

Lợi dụng lúc , tộc trưởng Triệu bắt đầu sắp xếp công việc cho buổi chiều:

ông và Trình Vạn Thanh sẽ ở trại để thiện phần mái nhà, những còn thì ngoài tìm thức ăn.

 

Thời gian còn sớm, nên thong thả tán gẫu một lúc.

 

Không khí đang yên , bỗng Giang Dã lên tiếng với vẻ tò mò:

 

“Ê… miếng lươn rơi đất mất nhỉ?”

 

Câu dứt, Lương Tư Tư lập tức cứng , môi mím chặt.

 

Cô cúi đầu thật thấp, tránh ánh mắt của tất cả , sợ rằng việc lén nhặt lươn ăn sẽ phát hiện.

 

Hồ Huệ Quân cũng phụ họa: “Ờ ha, lươn biến mất .”

 

Giang Dã nhíu mày:

“Sao mất chứ? Trước khi ngủ còn thấy mà!”

 

“Tại Tiểu Lâm ném lửa nướng chăng?” – Tộc trưởng Triệu sang hỏi Lâm Vãn Niên.

 

Người bình thản đáp: “Không .”

 

Nghe cuộc trò chuyện, tim Lương Tư Tư khựng một nhịp, đầu cúi thấp hơn nữa, chỉ chui xuống đất.

 

Cô cũng việc lén nhặt đồ đất lên ăn là chuyện cực kỳ mất mặt.

 

Lúc cô bắt đầu hối hận, giá như khi nãy cô cố nhịn thêm chút nữa thì mấy!

 

Nếu họ phát hiện miếng lươn là do cô nhặt , còn vụng trộm ăn sạch, thì thật đúng là mất mặt đến mức trôi tận Thái Bình Dương.

 

Ngồi tán cây với vẻ nhàn nhã, Hạ Tầm Song khẽ liếc về phía Lương Tư Tư vẫn đang giàn gỗ, trong mắt ánh lên chút giễu cợt.

 

Khóe môi cô cong nhẹ, giọng đầy trêu chọc vang lên:

 

“Có lẽ… chuột ăn mất chăng? Lương Tư Tư, cô thấy ?”

 

Nghe tên , Lương Tư Tư theo phản xạ ngẩng đầu, khi ánh mắt chạm đôi mắt xinh của Hạ Tầm Song, chẳng hiểu cảm giác như bộ suy nghĩ trong lòng đều thấu.

 

— Tại Hạ Tầm Song gọi tên lúc ?

Chẳng lẽ… cô phát hiện ?!

 

Không thể nào… tuyệt đối thể!

 

Lúc đó cô quan sát kỹ, xác định tất cả đều ngủ say, hơn nữa còn cố tránh góc của máy cây, từng động tác đều cực kỳ kín đáo, thể chứ?

 

Cái con tiện nhân Hạ Tầm Song , nhất định là đang gài bẫy để dụ cô lộ !

Cô tuyệt đối sẽ mắc mưu !

 

 

Loading...