Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 269: + 270 Mưa lớn (4)
Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:46:40
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đương nhiên là quên . Hy vọng khi chúng đều già, vẫn thể thường xuyên uống , tán gẫu cùng , tivi đang chiếu chương trình của chúng , cùng hoài niệm những năm tháng qua.” Tộc trưởng Triệu , thuận miệng phụ họa.
“Già hả?” – Giang Dã nửa đùa nửa thật , “Chỉ cần treo di ảnh lên tường, các chỉ cần gọi một cú điện thoại, cam đoan lập tức mặt.”
“Xì, gì xui xẻo thế!” – Hồ Huệ Quân khẽ đ.ấ.m vai một cái, giả vờ trách móc.
Nghe họ trò chuyện, ngoại trừ Lương Tư Tư vẫn giữ vẻ lạnh nhạt, thì mặt đều nở nụ nhẹ.
Hạ Tầm Song bỗng cảm thấy như đang sống trong một giấc mộng yên bình, ấm áp.
Khi còn là sát thủ, cô bao giờ dám mơ cuộc sống như thế .
Lâm Vãn Niên khẽ liếc sang, liền bắt gặp ánh mắt cô thoáng qua một nét u buồn nhàn nhạt.
Cô thế?
Gặp chuyện gì khó xử ?
Một tia nghi hoặc dấy lên trong lòng .
……
Không cơn mưa kéo dài bao lâu, đến mức ai nấy đến tê cả , mí mắt nặng trĩu cứ sụp xuống. Mãi đến khi bầu trời dần sáng trắng như bụng cá, mưa mới bắt đầu ngớt hẳn.
Rừng mưa, tràn đầy sức sống!
Cả nhóm vì dính mưa nên ai nấy đều ướt nhẹp, quần áo dính dấp, nửa khô nửa ẩm, khó chịu. Thế là họ rủ con suối gần đó tắm rửa cho sạch.
Hạ Tầm Song vốn thói quen mỗi bộ đồ đều cất riêng trong túi khóa kín, nên dù balo ướt, cô vẫn còn quần áo khô để .
Phía bên nam cũng khá kinh nghiệm – thì dùng balo chống nước, như Lâm Vãn Niên thì cũng đóng gói quần áo từng bộ gọn gàng trong túi kín.
Chỉ Lương Tư Tư, khi mở balo thì thấy bộ quần áo bên trong đều ướt sũng.
Lần cô đúng là tiến bộ hơn – mang giày cao gót váy hội nữa – nhưng dường như vẫn đủ thông minh.
Lương Tư Tư ngẩn :
“Cái … thế ? Tại chỉ quần áo của ướt?”
Hạ Tầm Song trợn mắt, biểu cảm gần như thẳng hai chữ cạn lời lên mặt.
Cô dùng balo chống nước, cũng chẳng gói quần áo túi kín, còn mặt mũi hỏi tại ướt?
Hạ Tầm Song thật sự nghi ngờ — như cô , rốt cuộc ăn gì mà lớn đến chừng ?
Cái đầu óc tiểu thư đúng là điển hình của đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, chỉ thích hợp sống trong thành phố mà thôi.
“Nếu cô chê, cho mượn tạm một bộ .” – Hồ Huệ Quân lấy trong túi một bộ quần áo, đưa cho cô.
“Đợi khi mặt trời lên, cô đem đồ của phơi cho khô.”
“Cảm ơn.” – Lương Tư Tư nhận lấy, khẽ , giọng nhỏ như muỗi kêu.
Mọi thu dọn đồ đạc cùng về phía con suối.
Vì mưa to suốt cả đêm, nước suối dâng cao, màu ngả vàng, dòng chảy cũng mạnh hơn .
Thế nên, họ chọn một chỗ tương đối an .
Không còn cách nào khác – so với cảm giác nhầy nhụa khó chịu , thì nước đục cũng chẳng , chỉ cần thể tắm rửa, quần áo sạch là .
Do khác giới, Hồ Huệ Quân chu đáo mang theo từ trong nước một tấm vải lớn cỡ ga giường, nhờ Hạ Tầm Song và Tộc trưởng Triệu giúp dựng lên một “phòng đồ” tạm thời bằng vài cây gậy.
Lúc , trời sáng hẳn.
Hạ Tầm Song tháo dây buộc tóc, để mái tóc dài tự nhiên xõa xuống vai, khẽ nhún , nhảy thẳng xuống dòng suối mát lạnh.
Lâm Vãn Niên và Giang Dã , cũng nối gót xuống nước theo cô.
Đàn ông thì khá hơn, chỉ cần cởi áo, giữ mỗi chiếc quần là .
Hai xuống nước cởi quần áo, tùy tiện ném lên bờ.
“Khoan , đợi với!!” – Quý Lâm cởi giày nhanh tay cởi áo.
【Aaaaaa hình của Niên thần quá mất!! Chảy m.á.u mũi điên cuồng ing~~】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-269-270-mua-lon-4.html.]
【Chảy m.á.u mũi +1, l.i.ế.m màn hình ngừng!】
【 là minh họa hảo cho câu ‘mặc thì gầy, cởi thì thịt’, ôm cơ bụng của Niên thần ngủ mất thôi~】
【 Dã Tử và Lâm thần cũng dáng lắm mà?!】
【 quan tâm, Niên thần là nhất, chấp nhận phản bác!】
【Chỉ trẻ con mới chọn một, cả ba!!!】
【Ha ha, màn chắc là tiết mục khoe body đúng ?】
【Đột nhiên thấy ghen tị với chị Song, cô đàn ông hảo như , bạn trai mà hình đó chắc mê c.h.ế.t!】
【Không , lộ thêm tí cũng , thích xem~】
【Người ở , mà dâm quá ~】
Hạ Tầm Song khi nhảy xuống nước, một lúc lâu mới ló đầu lên. Mái tóc ướt sũng dính khuôn mặt cô, khoảnh khắc trồi khỏi mặt nước, cô đưa tay vuốt ngược tóc lên đỉnh đầu.
Áo quần dính nước bám sát cơ thể, nổi bật đường cong mềm mại hảo của cô.
【Ôi trời ơi, eo của chị Song nhỏ quá~~Tự dưng nghĩ đến cảnh Niên thần ôm eo cô , hú hú hú~】
【Dừng ! Dừng ngay! Đám sắc lang các tưởng tượng ghê quá đó!!】
【Chương trình mà cấm phát sóng thì là của các đó!】
Lâm Vãn Niên thấy cảnh Hạ Tầm Song từ nước lên, yết hầu khẽ chuyển động, trong cổ họng bỗng khô khốc — hiểu cảm giác khát như .
Anh khẽ chớp mắt, lập tức dời ánh chỗ khác.
Nhiều đang như , cô khiêm tốn chút !
Ngay lúc đó, một cái đầu bên cạnh định ngoi lên mặt nước, Lâm Vãn Niên đưa tay ấn trở .
Giang Dã: “???”
Gì thế ?
Anh Niên định ám sát chắc!?
Giang Dã vùng vẫy trong nước một hồi mới ngoi lên, đưa tay quệt nước khỏi mặt, ấm ức :
“Anh Niên, khó chịu, nhưng cần nhấn c.h.ế.t đuối luôn chứ?”
Lâm Vãn Niên hừ lạnh một tiếng:
“Ít nhất cũng tự chuốc họa ?”
“Với cái kiểu đó, cho trăm mạng cũng đủ xài .” – Quý Lâm mới xuống nước cũng chen .
Giang Dã: “……”
Một hai đều hại , sống nổi đây trời!?
【Cục cưng ấm ức, nhưng cục cưng !】
【Ha ha ha, Dã Tử thật đáng thương mà hề !】
【Trời ơi, Niên thần chiếm hữu mạnh quá! Cười đến phát tiếng ngỗng!】
【Tốt đấy đấy, dọn sẵn xe đăng ký kết hôn cho !】
Lâm Vãn Niên trong nước, chỉ để lộ mỗi cái đầu, về phía bóng dáng xa . Anh thầm nghĩ…
Người phụ nữ thể yếu như , tắm nước lạnh phát sốt ngất , tuyệt đối thể để cô ngâm nước lâu thêm nữa.
“Được , chắc cũng nên về thu dọn đồ đạc .” Lâm Vãn Niên dậy khỏi nước, nhướng mày với Hạ Tầm Song:
“Cô lên , đồ .”
Hạ Tầm Song: “……”
Anh là bà cụ gì mà lắm chuyện thế!
than phiền thì than, thật cô cũng tắm xong .
Nghe , cô liền bước lên bờ, về phía khu đồ.