Để một đàn ông như việc nhẹ — chẳng là coi thường ?
Lâm Vãn Niên khẽ cau mày, biểu lộ cảm xúc gì. Thấy Hạ Tầm Song về tiếp tục chặt cây, chỉ thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Thôi , cô thích chặt thì cứ để cô chặt cho .
Ánh mắt dừng chiếc ba lô của Hạ Tầm Song, bước đến, lấy bình nước đó, tiến về phía đang tập trung chặt cây :
“Uống chút nước .”
Ngay lúc đó, “rắc” một tiếng, cây gỗ to bằng cánh tay chậm rãi đổ xuống.
“Cảm ơn.” — Hạ Tầm Song dừng tay, đón lấy bình nước.
Nhìn mặt đất chừng hơn chục cây, cô bắt đầu tính toán trong đầu — lát nữa sẽ dựng khung , mới lợp mái.
lúc , Lâm Vãn Niên bất ngờ giơ tay lên, dùng ống tay áo sạch lau mồ hôi mặt cô.
Dù mồ hôi túa khắp , nhưng cả hai đều hề mùi khó chịu.
Khi giơ tay lên, Hạ Tầm Song còn ngửi thấy hương thơm dịu nhẹ, trong trẻo từ . Đến khi nhận đang gì, cô ho khan một tiếng, nước trong miệng cũng sặc trào .
“Cẩn thận nào.” — Giọng Lâm Vãn Niên dịu dàng, tiện tay lau luôn vệt nước vương nơi khóe môi cô.
Hạ Tầm Song chớp mắt, trong lòng thầm nghĩ: Người nhập vai nhanh ghê nhỉ?!
Cảnh lên sóng, cư dân mạng lập tức nổ tung:
【Có ai , mau đến g.i.ế.c , để c.h.ế.t vì ngọt luôn cho !】
【Không ngờ xem chương trình sinh tồn mà "ngọt" đến tiểu đường…】
【 thậm chí còn tưởng tượng con của hai họ trông thế nào , huhu~ ngọt quá mất!】
【Cứu mạng! xuyên ngay chị Song!】
Tộc trưởng Triệu đang chặt cây gần đó thấy cảnh , mặt cũng nở nụ nhàn nhạt.
Đây chính là cái cảm giác — khác hạnh phúc, bản cũng thấy vui lây.
Thấy cô uống xong định vặn nắp bình, Lâm Vãn Niên liền đưa tay đỡ lấy, giúp cô đậy :
“Nếu mệt thì nghỉ chút , để .”
“ mệt.” — Hạ Tầm Song đáp, “Chặt thế là đủ , mấy cây còn để tộc trưởng chặt, chúng dựng khung nhà . À , dây thép gì để cố định, thấy bên nhiều dây leo, chặt ít về buộc khung .”
“Được, em cẩn thận nhé.”
……
Cảnh hai mật lọt mắt Lương Tư Tư — đang nhặt củi cách đó xa. Cô vốn bực bội vì sự sắp xếp của tộc trưởng, giờ càng thấy tức tối.
Cái con Hạ Tầm Song c.h.ế.t tiệt , dám dọa tao ? Bản thì chẳng chịu việc, chỉ quyến rũ đàn ông — chẳng khác nào con hồ ly tinh.
Niên thần cũng mù thật, dính lấy con tiện nhân đó, trong khi từ đầu tới giờ luôn lạnh nhạt với ?
Càng nghĩ càng tức, cô gần như nghẹn thở vì giận!
Nhìn hai đang mật, ánh mắt cô hóa độc hẳn lên.
Từ khi tham gia chương trình , danh tiếng đây của cô mất sạch. Giờ mạng là lời mắng chửi, công ty và gia đình cũng tỏ rõ sự thất vọng. Ra đường bịt kín mít, sợ khác nhận .
Ngược , Hạ Tầm Song — từng c.h.ử.i mắng, giờ nổi tiếng rần rần, thậm chí còn ở bên Lâm Vãn Niên!
Sao cô thể nuốt trôi cơn tức chứ?
Hạ Tầm Song, cứ chờ mà xem!
Sẽ ngày cô quỳ xuống cầu xin tha thứ!
Ánh mắt Lương Tư Tư lóe lên vẻ độc ác.
Lúc đến đây, Hạ Châu Ngữ sớm bàn với cô — và cô cũng rõ, nên thế nào để “dạy dỗ” con tiện nhân …
Sau đúng một tiếng đồng hồ,
dây trói tay của Giang Dã và Quý Lâm cuối cùng cũng tháo — nhiệm vụ , coi như thành mỹ mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-259-260-dung-nha-2.html.]
“Cuối cùng cũng giải thoát .”
Giang Dã bước đến ống kính, với khán giả đang xem trực tiếp:
“Các bắt nhảy vũ đạo nhóm nữ, nhịn . nếu còn mấy đề kiểu nữa, thì khuyên các ... tối nhớ đừng ngủ say quá nhé!”
“Nghe , tối đừng ngủ say quá đấy!”
Quý Lâm đẩy Giang Dã khỏi ống kính, chen và thêm:
“Bị trói chung với cái thằng đầu đất đúng là xui tám đời! Mọi xem tay , kéo đến mức nào !”
Nói , Quý Lâm giơ tay lên cho thấy, giọng đầy oán trách.
【Hai càng phản kháng, chúng càng sung sướng đó!】
【Hahaha là hai ông ghét lắm!】
【Chồng ơi, đau ? Để em thổi cho~】
【Xin Lâm thần nhé, em sẽ dắt cái thằng ngốc nhà em ngay đây.】
“ mà đừng lo, tay , chỉ là... thật sự c.h.ử.i thằng đầu đất thôi.”
Quý Lâm , nụ khiến bao khán giả tan chảy.
Giang Dã đang càm ràm bên cạnh, khóe miệng giật mạnh một cái, trừng mắt lườm — hết chuyện để ?
Thôi, , nên cũng chẳng đôi co.
“Được , tiếp tục tìm xem gì ăn . Với mỗi quả dứa rưỡi , chia cho từng cũng chẳng đủ kẹt kẽ răng .”
“Các bé cưng ơi, việc tiếp đây, chuyện nha~”
Nói xong, Quý Lâm còn nháy mắt, gửi một nụ hôn gió về phía ống kính.
Khoảnh khắc đó, khán giả qua màn hình hét ầm lên:
【Mọi thấy ! Thần tượng của gọi là bé cưng đó!!!】
【Có ai bóp nhân trung giúp , sắp ngất vì hạnh phúc !】
【Aaaaa~ Không ngờ Lâm thần thả thính dữ , xỉu quá!】
【 xin tuyên bố: đây chính là đỉnh cao của các show sinh tồn trực tiếp! Ai dám khác, cãi tới cùng!】
——
Mặt trời lặn, sắc trời dần tối.
Ở căn cứ, Hạ Tầm Song dựng xong phần khung sàn giữa năm cây lớn.
Cấu trúc là hình vuông, chính giữa còn một cây trụ chính.
Sàn nhà cách mặt đất 50–60 cm, cô sợ lực chịu đỡ đủ nên chặt thêm vài cọc gỗ cao 70 cm, đóng sâu xuống đất tầm 10 cm để chống đỡ.
Nhờ , bộ khung nhà chắc chắn — kể cả chín cùng lên cũng sợ sập.
Lâm Vãn Niên từ kéo về một khúc gỗ to bằng vòng eo, vẻ là cây c.h.ế.t khô từ lâu, dài vài mét — đủ để nhóm lửa suốt mấy ngày.
Hạ Tầm Song thấy , nhịn cảm thán:
“Trời ạ, quá !”
“Có gì cần giúp ?” — Lâm Vãn Niên tới hỏi.
Cô liếc “tác phẩm” dựng , đáp:
“Giờ chỉ cần mấy cây to bằng cánh tay , chặt gọn tầm hai mét rưỡi, xếp lên khung là thể sàn .
lên sẽ vẫn cấn lắm, lót thêm thật nhiều cỏ mới êm .”
Còn thiếu khá nhiều gỗ, tộc trưởng Triệu vẫn đang hì hục chặt trong rừng gần đó.
“Nhân lúc trời tối, chúng phía bãi cỏ cắt ít cỏ về .”
Hạ Tầm Song bình thản , giọng xen chút quyết đoán.