Ban đầu, Giang Dã vẫn còn gò bó, nhưng khi nhảy một lúc, cảm thấy cũng chẳng gì to tát cả.
Vũ đạo của nhóm nam thường chú trọng sự dứt khoát, gọn gàng, trong khi vũ đạo của nhóm nữ cần thể mềm mại, uyển chuyển hơn.
Khi Giang Dã nhảy điệu nhảy của nhóm nữ, xem trực tiếp ở hiện trường ngặt nghẽo, mà khán giả qua màn hình cũng vui đến chịu nổi.
【A a a a a a a Dã Tử quyến rũ quá mất! Cứu mạng!!】
【A a a a ~ Dã Tử như thế cũng mê c.h.ế.t mất thôi!】
【Thật sự là điên !!】
【Điên mất chị em ơi, điên thật ……】
【Giang Dã, ngờ là kiểu như thế đấy.】
Mười phút .
Trên tay trái và của Giang Dã và Quý Lâm mỗi đều buộc một sợi dây, hai dính liền với , chỉ thể những công việc đơn giản, nên đành tìm thức ăn quanh đó.
Đã thành ba nhiệm vụ, nên nhóm Gia tộc Rừng Rậm phát hai con d.a.o rựa, một cái xẻng sắt, và một cái nồi.
Tộc trưởng Triệu dẫn Lâm Vãn Niên và Hạ Tầm Song chặt cây, họ cần dựng một căn nhà thể che mưa tránh gió. Những khác thì kẻ nhặt củi, tìm thức ăn, chung chẳng ai rảnh tay.
Đây là rừng mưa nhiệt đới, mặt đất ẩm ướt, thường xuyên đổ mưa, vì thế họ đương nhiên thể ngủ đất.
Tổ chặt cây ba bàn bạc một hồi, đưa bản kế hoạch xây dựng căn nhà — họ tận dụng vài cây to xung quanh để dựng một căn nhà cây.
Nói là , Hạ Tầm Song chọn vài cây thích hợp để xà ngang, vung d.a.o rựa “keng keng” chặt mạnh lên cây.
Tộc trưởng Triệu thấy cảnh đó, nhịn trêu chọc Lâm Vãn Niên:
“Sau nếu chồng Tiểu Hạ mà thấy cảnh , chắc chắn sẽ chẳng bao giờ dám nghĩ tới chuyện bạo hành gia đình . đoán là đ.á.n.h cũng chẳng địch nổi con bé, hahaha…”
Nghe xong, Lâm Vãn Niên chỉ nhướng mày, im lặng .
【Ha ha ha Niên thần lúc chắc đang run cầm cập, còn dám bạo hành!】
【 đoán Niên thần mới là bạo hành chứ hhhh】
【Chị Song vung d.a.o nhanh thật đấy, nhưng mà nhẹ tay chút ? Đừng dọa Niên thần chạy mất, bọn còn chờ ăn kẹo cưới của hai mà!】
Dao rựa chỉ hai cái, Hạ Tầm Song cầm một cái, tộc trưởng Triệu cầm cái còn , ông cũng chuẩn bắt tay :
“Tiểu Lâm, phụ trách nhổ cỏ quanh chỗ dựng nhà nhé!”
“Được!” Lâm Vãn Niên hề do dự, đeo găng tay bắt đầu dọn cỏ.
……
Giang Dã và Quý Lâm băng qua một khu rừng, đến một bãi đất đầy cỏ dại.
Hai quan sát một lúc, mỗi rẽ sang một hướng khác .
Kết quả là bao xa, sợi dây tay kéo giật họ .
“????”
Quý Lâm và Giang Dã đồng thời đầu .
Cái thứ đúng là vướng víu c.h.ế.t !
Giang Dã sợi dây buộc tay, chân mày nhíu , “Đi bên , bên là chẳng gì .”
“Chưa ? Đi bên .” Quý Lâm lười cãi , kéo thẳng về hướng .
“Phiền c.h.ế.t mất!” Mới buộc chung một lúc mà Giang Dã sắp phát điên vì cái sợi dây .
Sao cứ buộc chung với cái tên cơ chứ?
Cậu cảm thấy đề nhiệm vụ , đầu chắc chắn cửa kẹp .
【Hahaha sắp đôi oan gia chọc c.h.ế.t mất.】
【Biểu cảm chán ghét mặt đúng là sinh động tưởng.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-255-256-om-cong-chua-lam-van-nien-3.html.]
【Tự nhiên nhớ đến một câu: “Đồ ngốc, bên !!”】
【Giang Dã & Quý Lâm: Người đề , ơn tối nay đừng ngủ ngon nhé!】
“Bên cái quỷ gì ! là bên , mà cứ chịu !”
Giang Dã lẩm bẩm ngừng, cứ như con trâu cày dắt mới chịu .
Quý Lâm đến mức đầu nổ tung, sắp cho điên mất:
“Cậu thể im miệng ?!”
“ im đấy, cứ cho bực c.h.ế.t, bực c.h.ế.t, bực c.h.ế.t luôn!”
Giang Dã càng càng hăng, kết quả là để ý, giẫm trúng một tảng đá lỏng, cả liền trượt xuống con dốc bên cạnh.
Quý Lâm phía , còn chuyện gì xảy , đột nhiên cảm giác cổ tay kéo mạnh một cái, kịp phản ứng thì cũng lôi ngã, lăn thẳng xuống theo.
Sườn dốc phủ đầy cây sả xanh rì, hai cứ thế mà trượt xuống như đang chơi cầu trượt, “soạt soạt” vài tiếng kéo dài thành một lối mòn.
Người phim thấy , sợ đến nín thở, hiếm hoi mà mở miệng ngay mặt khán giả:
“Hai ?”
May mà con dốc quá , chỉ cao chừng bốn, năm mét, nên hai nhanh chóng trượt xuống đến chân.
Trên họ vết thương nghiêm trọng, chỉ là mặt mỗi cỏ cứa vài vết xước, đau rát râm ran.
Quý Lâm từ đất chống dậy, xoa xoa cổ tay kéo đến đỏ rát, trừng Giang Dã, bực bội chửi:
“ , đúng là đồ ngốc mà!”
【Hahaha đúng , Dã Tử chính là đồ ngốc đó! Mắng mạnh , đều tại mà Quý Lâm mới ngã!】
【Hai trai đều xước mặt , đau lòng ghê~】
【Hãy yêu quý sinh mạng của bạn, tránh xa Giang Dã 23333】
Giang Dã mím môi, cũng sai, yếu ớt biện giải:
“Không cố ý , chỉ là… bất cẩn thôi mà.”
Ngừng một chút, nhỏ giọng thêm:
“Ờ… chứ?”
“Cậu mù ? Tự thấy ?” Quý Lâm trừng mắt với .
Có lẽ lúc kéo mạnh quá, cổ tay đỏ lên, nắm thì nhói đau, là trật .
“Được ! xin , là đường cẩn thận.”
Giang Dã gãi đầu, lộ vẻ áy náy: “Những ngày tới công việc cần , hết, ?”
Dù thương cũng là vì , nên giúp việc cũng là điều nên .
Quý Lâm hừ lạnh một tiếng:
“Hừ, coi như vẫn còn chút lương tâm!”
【Cứu với!! Mọi còn nhớ , ở tập đầu tiên, mối nghiệt duyên giữa chị Song và Niên thần cũng bắt đầu từ việc ngã xuống hố đó!】
【Nghiệt duyên gì chứ, rõ ràng là khởi đầu của tình yêu mà chị em~】
【Hahahaha bỗng một ý nghĩ táo bạo, Giang Dã và Quý Lâm – hai hình như cũng đáng “ship” phết đấy.】
【Khuyên vẫn nên bớt “ship” linh tinh , họ chỉ là em bất hòa thôi. Ship bậy tôn trọng . Nếu là như chị Song và Niên thần – nam nữ – thì còn , chứ hai nam mà đồn linh tinh, , cảm ơn!】
【+1 đồng ý với tầng !】
Giang Dã dậy, phủi cỏ và bùn đất , lúc một cơn gió thổi qua, khẽ hít mũi:
“Cậu ngửi thấy mùi thơm gì ?”
“Mũi hỏng , mùi nồng thế mà ngửi thấy ?”
Quý Lâm trượt xuống ngửi thấy mùi hương thanh mát đó, “Chắc quanh đây trái cây đấy, chú ý tìm xem.”
Người phim còn đang bỏ quên sườn dốc, lúc mới kêu lên một tiếng:
“Này! Hai cứ thế mà bỏ luôn ?”