Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 227 + 228: Ai phái mày tới? (8)
Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:32:44
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông cau chặt mày, vẻ mặt đầy khó chịu hai :
“Các mắt ch.ó coi thường khác hả? Con nó thời đại nào mà còn ăn kiểu ? Có tin tao đăng lên mạng bóc phốt cái nhà hàng gian thương của tụi mày ?”
“Không thẻ hội viên thì nhà hàng, đây là quy định của Tiên Nguyệt Phường chúng . Bốn vị khách quý , trong đó ba là hội viên VIP của nhà hàng. Tiên Nguyệt Phường chỉ tiếp đón khách hàng hội viên. Nếu ngài còn tiếp tục gây rối, thì đừng trách chúng khách sáo.”
Người gác cửa vốn nãy còn chuyện nhẹ nhàng, lúc như biến thành một khác, thái độ bỗng trở nên vô cùng cứng rắn.
Người đàn ông thấy họ hung dữ như , hiểu nuốt nước bọt xuống, cũng dám cứng đầu xông nữa.
“Không thì thôi, ông đây còn chẳng thèm đến nữa! Cái quy định khỉ gió gì thế? Sớm muộn gì cũng đóng cửa cho mà xem!”
Hắn vốn bản địa ở Nam Thành, nên đương nhiên Tiên Nguyệt Phường là nơi thế nào.
“Hử?” – Hai gác cửa cau mày bước lên một bước, sợ đến mức vội vàng chuồn mất.
Ra đến ven đường, c.h.ử.i rủa trèo lên xe:
“Phì! Lũ mắt ch.ó coi thường khác! Không chừng lương tháng còn bằng nhuận bút một ngày của ông đây! Có gì mà vênh váo chứ… Đợi ông qua ải , cái thẻ hội viên , đập nát cái bản mặt hợm hĩnh của tụi mày!”
Muốn trong tiếp tục chụp lén là thể , chỉ thể chờ cơ hội khác mà thôi.
Nghĩ , lấy chiếc máy ảnh trong túi , nghiên cứu một lúc, nhưng càng xem càng thấy gì đó .
……
Khoảng hai tiếng .
Bốn ăn uống no nê, từ trong Tiên Nguyệt Phường bước , ai nấy đều chuẩn về.
Lâm Vãn Niên liếc chiếc xe Volkswagen màu đen đỗ bên đường, trong xe tối om, nhét hai tay túi, sang hỏi Hạ Tầm Song:
“Cần đưa cô về ?”
Hạ Tầm Song dường như hiểu ẩn ý trong lời :
“Không cần!”
Nghe , Lâm Vãn Niên nhướn mày:
“Được thôi, đường cẩn thận.”
"Chị Song, bọn và Niên về đây. Khi nào về tới nhà thì nhắn tin cho bọn nhé.” – Giang Dã vòng qua đầu xe, về phía ghế lái.
“ cũng về luôn, cô về tới thì nhắn tin cho là , khỏi nhắn cho cái thằng Giang Dã , nó là kiểu ‘ gì cũng hỏng, chỉ ăn là hết’ điển hình đấy.” Trước khi , Quý Lâm còn quên chọc ghẹo một câu.
Nghe , Giang Dã lập tức tức giận:
“Mẹ nó, cái gì đấy hả? thấy ngứa da , dạy dỗ đúng ?”
Hạ Tầm Song hai họ mà chỉ thấy đau đầu — hơn hai mươi tuổi cả mà còn lắm mồm hơn cả phụ nữ, cãi đến là ồn.
“Thôi đủ , hai mau ! Không là đấy.”
Nói xong, Hạ Tầm Song mở cửa xe và trong.
Mọi chào tạm biệt ai về nhà nấy, mỗi một ngả.
Người đàn ông trong chiếc Volkswagen màu đen thấy tiếng động cơ xe thể thao gầm rú xa dần, lập tức bật dậy, khởi động máy tiếp tục bám theo xe của Hạ Tầm Song.
hiệu suất xe bình thường sánh với siêu xe, thành chiếc Volkswagen cố gắng bám theo cực kỳ vất vả.
Qua gương chiếu hậu, Hạ Tầm Song trông thấy chiếc Volkswagen vẫn bám sát phía , khóe môi cô liền khẽ nhếch lên, cong thành một nụ hiểm ác.
Cô đạp mạnh chân ga — chiếc xe lao vút như mũi tên rời cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-227-228-ai-phai-may-toi-8.html.]
Ngồi trong chiếc xe phía , đàn ông đang khổ sở bám theo thấy cô tăng tốc, tức đến mức c.h.ử.i ầm lên:
“Khốn kiếp! Con đàn bà c.h.ế.t tiệt chẳng lẽ cố tình giỡn mặt ông đây ?!”
Chiếc xe phía lúc thì chạy nhanh, lúc thì chậm, thì vẻ sắp đuổi kịp, nhưng nó — mới tới gần thì tăng tốc. lúc sắp theo nổi nữa, chiếc xe phía đột ngột giảm tốc.
Không chỉ , chiếc xe còn thường xuyên đổi làn liên tục mấy tuyến đường, khiến đàn ông trong xe phía tức đến mức hộc máu.
Hắn từng thấy ai lái xe đường mà liều mạng như thế — quả nhiên là đàn bà lái xe, “sát thủ xa lộ” cả lũ.
Vả , chiếc xe thể thao cũng chẳng rẻ tiền gì; nếu mà xảy t.a.i n.ạ.n lúc thì thật vui mắt bao!
Hạ Tầm Song trêu chọc một lúc đường, cảm thấy chán mới rẽ xe về hướng biệt thự nhà họ Hạ.
Chiếc Volkswagen đen thấy chiếc xe thể thao phía rẽ ngoặt một cái mất hút, hoảng hốt đạp mạnh chân ga đuổi theo. Suốt một quãng dài, chỉ thể thấy lờ mờ đuôi xe phía , trong chớp mắt biến mất khúc cua.
Lặp vài như , cuối cùng cũng bám theo đến một khu biệt thự lưng chừng núi. Ở đây hầu như xe cộ qua , vô cùng yên tĩnh.
Kết quả là — đúng lúc chuẩn rẽ qua một khúc cua, đột nhiên phía xuất hiện một bóng !
Người đàn ông trong xe sợ đến trố mắt, vội đạp mạnh phanh.
“Kéttttt——”
Tiếng phanh chói tai vang lên, bánh xe để những vệt đen dài in sâu mặt đường. Ngay đó, chiếc xe dừng khựng cách phụ nữ đầy nửa mét.
Từ đầu đến cuối, phụ nữ hề nhúc nhích — cô đó thẳng tắp, lạnh lùng, như thể chẳng hề sợ tông.
Do quán tính, nửa của đàn ông đập mạnh vô-lăng, đau đến mức n.g.ự.c như vỡ .
Đợi đến khi lấy , mở dây an , tức tối đạp cửa xe, c.h.ử.i ầm lên:
“Con nó! Muốn c.h.ế.t cũng đừng lôi ông đây c.h.ế.t theo chứ! Muốn tìm chỗ c.h.ế.t thì chỗ khác, yên tĩnh mà c.h.ế.t ? Mày—”
Lời còn dứt, khi bước đầu xe, rõ khuôn mặt lạnh lùng, kiêu ngạo của phụ nữ , những câu c.h.ử.i đến miệng của bỗng nghẹn .
“Sao… là cô !?”
Hạ Tầm Song khoanh tay ngực, ánh mắt lạnh lùng đàn ông mặt.
Cô quen , trong ký ức của nguyên chủ cũng hề .
từ lúc rời khỏi trường b.ắ.n cung đến Tiên Nguyệt Phường, cô phát hiện chiếc xe vẫn luôn bám theo phía .
Kể cả khi ăn tối xong rời khỏi Tiên Nguyệt Phường, chiếc Volkswagen đen vẫn còn đó — cô , nó liền bám sát theo ngay.
Chút trò mèo cỏn con như mà cũng qua mắt cô ?
Chiếc xe thể thao màu trắng pha hồng nhấp nháy đèn cảnh báo, đỗ cách phía xa.
Hạ Tầm Song khẽ nhếch môi lạnh, chậm rãi cất giọng:
“Là ai phái mày tới? Theo dõi tao gì? Mày định tự khai … là đợi tao đ.á.n.h cho đến khi mày chịu ?”
Đôi mắt cô bình thản, chứa chút cảm xúc nhiệt độ nào — nhưng khiến bất giác run sợ.
Người đàn ông nuốt khan một ngụm nước bọt, giả vờ ngơ ngác:
“Cô… cô đang gì ? chẳng hiểu gì hết.”
Cô cho một cơ hội để tự thú, nhưng trân trọng — thì đừng trách cô tay.
“Nói là… mày chịu khổ đúng ?”
Lời dứt, trong đáy mắt Hạ Tầm Song bỗng lóe lên một tia hung hiểm.