Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 221 + 222: Ai phái ngươi đến? (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:21:52
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Xem cô biểu hiện trong chương trình như , lẽ nghĩ đến điều sớm hơn mới đúng.”

Như thể chợt nhớ điều gì, Quý Lâm lập tức hỏi tiếp:

“À đúng , kỹ thuật b.ắ.n cung của cô là học ở câu lạc bộ nào thế? Hôm nào cũng đến thử xem.”

 

“Hồi đó tự mày mò thôi. Nếu học, thể dạy. Lúc mới bước đây, hình như thấy bên cạnh một phòng tập b.ắ.n cung đấy.”

 

Vừa Hạ Tầm Song cũng đang ngứa tay, sân b.ắ.n một chút cho thỏa.

 

Thế là hai hợp liền , đầu thẳng đến phòng tập b.ắ.n cung.

 

Quý Lâm nay từng chạm cung tên, gần như là con tròn trĩnh. Hạ Tầm Song dạy vài kỹ thuật cơ bản, để tự thực hành.

 

Lúc nghỉ ngơi, Quý Lâm chụp vài tấm ảnh selfie, đó đăng lên vòng bạn bè.

 

Tại một căn biệt thự ở Nam Thành.

 

Giang Dã đang ườn sofa chơi điện thoại, vô tình thấy dòng trạng thái mới đăng cách đó một phút của Quý Lâm.

 

Quý Lâm:

 

“Hôm nay check-in ở phòng tập b.ắ.n cung, cảm ơn cô giáo Hạ tận tình chỉ dạy, học hỏi nhiều!”

 

Bên là bốn tấm ảnh hai tấm selfie của , một tấm chụp cung tên, và tấm cuối cùng là bóng lưng một phụ nữ đang nắm lấy cây cung.

 

“Xì~ Thằng nhóc Quý Lâm rảnh rỗi thật, chạy chơi b.ắ.n cung cơ đấy.”

Giang Dã liếc qua định lướt tiếp, nhưng khi nhớ hai chữ “cô giáo Hạ”, lập tức kéo , kỹ hơn:

“Khoan …”

 

Biết b.ắ.n cung, họ Hạ ngoài Hạ Tầm Song , còn thể là ai?

 

Giang Dã phóng to ảnh, ánh mắt cuối cùng dừng ở tấm cuối.

Người phụ nữ trong ảnh buộc tóc đuôi ngựa cao, eo nhỏ như liễu, dáng uyển chuyển trông quen đến lạ.

 

“Anh Niên, xem thử , bóng lưng giống chị Song ?”

Giang Dã lập tức bật dậy khỏi sofa, cầm điện thoại đưa cho Lâm Vãn Niên đang bên chiếc ghế đơn, cúi đầu xem tài liệu.

 

Nghe , Lâm Vãn Niên khẽ nhíu mày, nhận lấy điện thoại.

Chỉ cần liếc một cái, nhận ngay bóng lưng trong ảnh chính là Hạ Tầm Song.

 

đang ở phòng tập b.ắ.n cung?

 

Những lời Giang Dã lẩm bẩm, rõ, vì tự động gạt sang một bên.

Thấy bên ảnh bốn chấm trắng, ngón tay vuốt lượt qua ba tấm đầu tiên và bức selfie của Quý Lâm hiện mắt, hề báo .

 

Hạ Tầm Song chỉ đến phòng b.ắ.n cung ở Nam Thành, mà còn cùng Quý Lâm!?

 

Hai … từ bao giờ đến mức đó?

 

Ngón tay nắm điện thoại của siết chặt theo bản năng.

 

sẽ dạy b.ắ.n s.ú.n.g ?

Vậy mà giờ lén dẫn Quý Lâm b.ắ.n cung !?

 

Cái thất hứa !!

 

Sắc mặt Lâm Vãn Niên bỗng trở nên u ám. Anh ném trả điện thoại cho Giang Dã, dậy, một lời, bước thẳng lên lầu.

 

“????”

 

Cái gì nữa đây trời?

 

Giang Dã gãi đầu, trông đầy khó hiểu:

“Anh Niên, thế? chỉ hỏi trong ảnh là chị Song thôi, gì chọc giận …”

 

Đáp là tiếng “rầm!” khô khốc cửa phòng lầu đóng sầm .

 

Giang Dã giật , tim run lên một cái, lẩm bẩm:

“Cái ông bạo chúa thất thường … thật là dọa c.h.ế.t khiếp mà!”

 

Giang Dã đưa mắt xuống điện thoại, phóng to một trong những tấm ảnh, xem kỹ một chút, lập tức xác định Quý Lâm quả thật đang ở phòng tập b.ắ.n cung Nam Thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-221-222-ai-phai-nguoi-den-2.html.]

 

Anh nghĩ ngợi vài giây, mở khung bình luận, gõ một dòng:

“Thằng nhóc , chơi mà rủ , là ý gì hả?”

 

Bình luận gửi đầy một giây, từ tầng hai vang lên tiếng cửa mở. Không lâu , bóng dáng của Lâm Vãn Niên xuất hiện nơi cầu thang, đang xuống.

 

Giang Dã ngoảnh , phát hiện đồ bộ đồ ở nhà biến mất, đó là một bộ trang phục thể thao gọn gàng.

 

“Đi chơi, ?” Lâm Vãn Niên bước xuống nghiêng đầu hỏi, giọng lạnh tanh mang chút cảm xúc.

 

“Đi ! Tất nhiên là !” Giang Dã lập tức bật dậy khỏi sofa.

 

Không cần hỏi cũng , với phản ứng ban nãy của Niên, điểm đến chắc chắn đoán .

 

Phía bên .

 

Quý Lâm đang thảnh thơi trong phòng tập, dòng bình luận và lượt thích nhảy liên tục màn hình, đầu lập tức như nổ tung.

 

【Mẹ】: Con trai giỏi quá, cuối cùng cũng bạn gái hả?

 

【Mẹ】: Bao giờ dẫn về nhà đây, chuẩn sẵn bao lì xì to đó!

 

【Ông nội】: Thằng nhóc thối, là cô gái nhà ai mù mắt thế, để ý đến mày hả?

 

【Bà nội】: Đồ tiểu tử, nếu mày dám phụ lòng , xem bà xử mày thế nào, mau dẫn cô về cho bà xem mặt!

 

【Bố】: Có thể giải thích một chút ???

 

【Anh cả】: Có thể giải thích một chút ???

 

【Anh hai】: Có thể giải thích một chút ???

 

【Quý Linh Linh】: Chúc mừng ba tìm thấy hạnh phúc của riêng ! Bao giờ dẫn chị dâu về, để em chuẩn quà nhé~

 

【Giang Dã】: Thằng nhóc, chơi mà rủ , là ý gì hả?

 

Quý Lâm ôm đầu. Xong đời !

 

Anh đột nhiên cảm thấy đúng là tay nhanh hơn não, hối hận vì đăng cái bài . nếu bây giờ xóa , chẳng càng khiến nghi ngờ ?

 

Thôi xong , kiểu gì cũng cãi nổi nữa!

 

Liếc sang bóng dáng đang tập trung b.ắ.n tên vèo vèo phía , Quý Lâm chỉ đành c.ắ.n răng mà giải thích từng một.

 

Trả lời 【Mẹ】: Mẹ , đừng linh tinh, đây là thần tượng của con!

Những khác cũng trả lời tương tự, chỉ riêng bình luận của Quý Linh Linh thì lờ .

 

【Mẹ】: Thần tượng , hiểu ~ Ban đầu là ngưỡng mộ, đó biến thành tình yêu, hiểu mà!

 

Quý Lâm: “????”

 

Giờ đầu thật sự to gấp đôi .

Nếu để Hạ Tầm Song nhà đang bình luận kiểu gì, chắc cô dùng sức luyện tay nãy mà nện thẳng đầu luôn quá!

 

Nhìn bóng lưng của Hạ Tầm Song, Quý Lâm bỗng thấy chột , ngón tay mảnh khảnh của bay nhanh bàn phím.

 

Trả lời 【Mẹ】: Mẹ ơi, con xin đấy, bớt xem phim truyền hình ??

 

Bình luận xong, dứt khoát cất luôn điện thoại, tập trung cầm cung lên b.ắ.n tiếp, mặc kệ những bình luận hỗn loạn .

 

Khoảng hơn mười phút

 

Bóng dáng của Lâm Vãn Niên và Giang Dã xuất hiện ở cửa phòng b.ắ.n cung.

Khi hai bước , khéo trông thấy cảnh Hạ Tầm Song đang cầm tay Quý Lâm, chỉnh tư thế b.ắ.n cho .

 

Hai gần , trong mắt ngoài trông cực kỳ mập mờ.

 

Giang Dã lập tức cảm nhận luồng khí lạnh tỏa bên cạnh đến giờ mới hiểu vì Niên nổi trận lôi đình ở nhà.

 

Anh vội ho khan một tiếng, cố tình lên tiếng, thu hút sự chú ý của hai .

 

 

Loading...