Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 217 + 218: Cô ta ra ngoài rồi (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:20:19
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dì Trần rón rén nép sát cửa sổ, lén liếc trong phòng. Thấy Hạ Tầm Song đang cúi đầu ăn mì, bà mới cẩn thận nhấc điện thoại lên, bấm gọi cho Hạ Châu Ngữ:

 

“Alô, Nhị tiểu thư, bao giờ cô mới về nhà ?”

 

còn định ở chỗ Sơn thêm một thời gian nữa, thế?” Giọng Hạ Châu Ngữ ở đầu dây bên rõ ràng lộ vẻ khó chịu.

 

“Nhị tiểu thư đó thôi, từ lúc cô vắng nhà, Hạ Tầm Song bây giờ gọi là mưa gió. Vừa nãy… cô còn to gan bảo chuyển lời đến cô: ‘Đừng tưởng trốn gì cô, nếu xử cô, cho dù cô trốn đến chân trời góc bể cũng tìm !’”

 

Dì Trần nhập vai diễn, còn chân thực hơn trân châu.

 

Nghe xong, Hạ Châu Ngữ lập tức căng thẳng, c.ắ.n ngón tay, trong phòng khách: “Cô thật sự như ?”

 

Dì Trần gật đầu lia lịa, mắt đảo liên hồi, còn thêm mắm dặm muối: “, đúng, cô chính miệng thế. Nhị tiểu thư , giọng điệu của cô khi kiêu căng lắm, mà trong lòng thấy khó chịu.”

 

“Còn gì nữa ?” Hạ Châu Ngữ giờ chẳng còn tâm trí lắm lời thừa thãi.

 

“Còn… còn…” Dì Trần vắt óc nghĩ, bỗng nảy ý định mới, hận thể khiến nội bộ nhà họ Hạ quấy long trời lở đất: “À đúng , Hạ Tầm Song còn , từ nay nhà họ Hạ sẽ do cô chủ. Cô bảo cô sắp hết ngày tháng yên , những chuyện đây cô từng bắt nạt cô , sẽ trả gấp đôi. Nhị tiểu thư xem cô thế quá đáng ?”

 

dám ư?!

Hừ, Hạ Tầm Song , bây giờ thật sự trời cao đất dày ?

 

Sắc mặt Hạ Châu Ngữ tức đến trắng bệch, tay cầm điện thoại cũng siết chặt hơn. Cô mím môi, cảm thấy cơn giận trong chỗ xả.

 

Có lẽ vì đang mải mê chuyện mà ngay cả lúc Hạ Tầm Song , dì Trần cũng .

 

“Bát bàn, phiền bà dọn giúp nhé!” Hạ Tầm Song khoanh tay ngay cửa, khóe môi nhếch lên, ánh mắt đầy giễu cợt bà.

 

“Ôi giời ơi, ơi!” Dì Trần nữa tiếng đột ngột cho hoảng hốt, bà ôm lấy trái tim đang đập “thình thịch”, suýt chút nữa ngã ngửa .

 

là ma ?

Sao chẳng tiếng động gì hết?

 

Không những gì Hạ Tầm Song thấy nữa.

 

Dì Trần run run Hạ Tầm Song, gương mặt lúng túng: “Được, bát cứ để đó, lát nữa sẽ dọn sạch.”

 

Sáng nay, bà Hạ Tầm Song hai liền, kết quả đều chính chủ bắt quả tang. Giờ phút bà chỉ tìm một cái lỗ mà chui xuống cho xong.

 

Hạ Tầm Song vẻ mặt lúng túng và sợ hãi của bà , khẽ bật lạnh một tiếng, bỏ .

 

Tiếng động cơ xe thể thao vang lên ầm ầm, ngay lập tức biến mất còn tăm tích.

 

Lúc dì Trần mới cảm giác như sống , phịch xuống đất thở hồng hộc.

 

Trong điện thoại, giọng Hạ Châu Ngữ vang lên: “Chuyện gì ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-217-218-co-ta-ra-ngoai-roi-2.html.]

Dì Trần thấy, vội vàng nhặt điện thoại áp tai, tiếp tục báo cáo cho cô bên : “Alô, Nhị tiểu thư, Hạ Tầm Song ngoài .”

 

“Sao hình như tiếng xe thể thao, con tiện nhân đó lén lái xe của ?”

 

“Không , Nhị tiểu thư.” Dì Trần lắc đầu phủ nhận, “Hạ Tầm Song từ một chiếc xe thể thao, ôi thôi, đến mức tả nổi, trông thấy đắt . Nghe tối qua ông chủ cũng hỏi cô , nhưng cô nhất định chịu .”

 

Nói dở, dì Trần như chợt nhớ điều gì, vội vàng tiếp tục: “ , sáng nay còn chụp mấy tấm ảnh chiếc xe đó, bây giờ gửi cho cô xem ngay.”

 

“Được, nhanh gửi qua .” Hạ Châu Ngữ cau mày, tò mò Hạ Tầm Song đang lái chiếc gì.

 

Chẳng bao lâu, Hạ Châu Ngữ nhận mấy tấm ảnh dì Trần gửi liền nhận : đó là mẫu Ferrari phiên bản giới hạn cầu mới mắt, chỉ giá đặt thôi lên tới chín mươi triệu nhân dân tệ, còn là màu sắc phiên bản đặc biệt của Hạ Tầm Song, giá chắc còn cao hơn nữa.

 

Thấy , Hạ Châu Ngữ lập tức chạy đến bàn , lôi tạp chí , so ảnh dì Trần gửi với trang tạp chí y hệt !!

 

Cô còn nhớ tối qua khi với Trần Cảnh Sơn xong, cô lén lấy tạp chí khoe là thích con xe đó, kết quả Trần Cảnh Sơn lấy lí do “mẫu xe ” để giựt luôn tạp chí khỏi tay cô, tiếp tục một vòng ân ái nữa, chủ đề đó thế là gạt qua.

 

“Xe cái gì, rõ ràng là thấy giá quá đắt, mua cho thôi.” Hạ Châu Ngữ giận dữ ném cuốn tạp chí .

 

Dù nhà họ Hạ cũng ăn kinh doanh, cha cưng chiều cô tới mấy cũng thể bỏ gần cả một trăm triệu mua xe cho cô, chắc nhà cũng tiền nhiều như thế trong chốc lát.

 

Còn cô thì càng tiền đó…

 

Trần Cảnh Sơn lẽ cũng , chẳng thể tiền, nên đành vớ đại một cái cớ để gạt .

 

Vậy Hạ Tầm Song lấy tiền để mua chiếc xe đắt đỏ như ?

 

Ghen tức khiến biến sắc mặt, Hạ Châu Ngữ nắm chặt tay, chợt nghĩ ngược : Hạ Tầm Song nghèo tới mức studio còn sắp đóng cửa, một đêm mà nhiều tiền mua siêu xe là chuyện chẳng hợp lý!

 

Chắc là cô ôm ấp một ông già nào đó một đêm thì ông mới cho cô “mượn” thử cái thú vui thôi!

 

Trong đầu Hạ Châu Ngữ lập tức xuất hiện hình ảnh một ông già , mập, uể oải, mặt đầy vết sẹo lồi lõm. Nghĩ , cô thấy nhẹ hơn một chút.

 

“Nhị tiểu thư, cô còn dặn gì nữa ?” giọng dì Trần vang lên trong điện thoại.

 

Hạ Châu Ngữ nheo mắt đầy hiểm ý: “Cô tiếp tục canh chừng Hạ Tầm Song cho , tin gì lập tức báo.”

 

“Vâng , nhất định sẽ canh chừng chặt Hạ Tầm Song cho cô.”

 

“Được, gì thì cúp máy .” Vừa dứt lời, chờ bên kịp đáp, Hạ Châu Ngữ cúp điện thoại.

 

Chuyện ngày càng thú vị !

 

Mặt cô chậm rãi tỏa một nụ quỷ quyệt, cô mở danh bạ, tìm “Giải trí mắt” bấm gọi.

 

Không lâu , tiếng một gã đàn ông mập vang lên trong máy: “Này Hạ tiểu thư, bao nhiêu ngày trôi qua , tòa án còn gửi giấy triệu tập đến tay kìa, cô định để nữa? Đang giỡn với đấy hả? Tin , sẽ lôi hết mấy chuyện của cô , chừa một việc nào!”

 

 

Loading...