Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 209 + 210: Cô dám đánh tôi? (4)

Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:14:34
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

, đầu mối xem như cũng đứt .

 

“Người phụ nữ ba mươi bốn tuổi …” Hạ Tầm Song khẽ lẩm bẩm, đó như chợt nghĩ điều gì đó.

 

Cô ném trả chiếc điện thoại của Phong lão đại về phía .

 

Hắn phản ứng nhanh, vội vàng đỡ lấy, xoa xoa n.g.ự.c chỗ ném trúng vẫn còn đau.

“Sao thế, chị Song? Cô đoán đối phương là ai ?”

 

“Chuyện nên hỏi thì đừng hỏi!”, Ánh mắt Hạ Tầm Song lạnh như băng quét qua , giọng mang theo sự cảnh cáo:

“Biết gì tiếp theo ?”

 

“Biết, ạ!” Phong lão đại vội vàng gật đầu lia lịa.

 

“Biết thật giả?” Ánh mắt Hạ Tầm Song chợt nheo , sắc bén như dao.

 

“Ngày mai chúng nhất định sẽ khôi phục studio của cô y như cũ. À đúng … còn cả quán mì nữa, quán đó cũng sẽ sửa luôn!”

 

câu trả lời vẫn khiến Hạ Tầm Song hài lòng, cô khẽ “Hửm?” một tiếng.

 

Phong lão đại sợ đến mức run cầm cập, vắt óc suy nghĩ xem còn bỏ sót điều gì.

“Chúng sẽ đích đến xin vợ chồng chủ quán mì, cho đến khi họ hài lòng mới thôi!”

 

“Nếu …” Hạ Tầm Song dùng mặt điện thoại gõ nhẹ lên n.g.ự.c , ánh mắt lộ rõ vẻ đe dọa, “Thì cẩn thận cái đầu ch.ó của mày đấy.”

 

Lúc , Phong lão đại toát mồ hôi như tắm, cảm giác sợ hãi dâng lên từ tận sâu trong xương tủy.

Hắn lắp bắp đáp:

“Nhất… nhất định sẽ ! Chúng tuyệt đối nuốt lời!”

 

“Thế còn tạm .” Hạ Tầm Song hừ lạnh một tiếng, rời .

 

Khi ngang qua cửa, cô đột nhiên dừng , liếc mắt sang tên tóc vàng đang bên cạnh.

 

Trong lúc đám lao lên đ.á.n.h cô, chỉ tên động thủ.

Không dọa ngẩn , đơn giản là dám tay.

 

Tóc vàng thấy cô , tưởng rằng vì lúc nãy lỡ va cô nên cô định xử lý hậu quả, liền quýnh quáng :

“Chị Song, xin ! Lúc nãy là mắt mù, trời cao đất dày mà đụng chị! Chị đại nhân đại lượng, tha cho !”

 

Hạ Tầm Song: “…”

 

đáng sợ đến mức đó ?

 

Khóe miệng Hạ Tầm Song khẽ co giật, nhưng gì thêm, chỉ tiếp tục về phía xe.

 

Phong lão đại lập tức hiệu cho đám đàn em, cả bọn đồng loạt cúi đầu hô:

“Chị Song thong thả!”

 

Hạ Tầm Song lên xe, xoay vô-lăng cho xe đầu trong sân lái .

 

Đám của Phong lão đại dù đau nhức vẫn ráng khom lưng tiễn cô, đồng thanh :

“Chị Song đường cẩn thận!”

 

Chỉ tên tóc vàng là khác:

“Chị Song, hoan nghênh đến nhé!”

 

Đợi đến khi chiếc xe màu hồng biến mất khỏi tầm mắt, Phong lão đại mới tiến đến phía tóc vàng, giáng cho một cái tát thật mạnh đầu.

Tóc vàng đau quá, ôm đầu rên lên một tiếng.

 

“Còn dám bảo cô đến nữa hả? Mày điên , tao điên ?” Phong lão đại quát.

 

Con quỷ Hạ Tầm Song đó, suýt nữa thì phá nát cả chỗ ăn của , còn mong gặp thứ hai ?

 

Có lẽ vì giận dữ mà động chạm đến vết thương mặt, Phong lão đại lập tức “xì” một tiếng, đưa tay ôm lấy má, đau đến nhe răng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-209-210-co-dam-danh-toi-4.html.]

 

Hắn đầu quanh, thấy đám đàn em nào nấy cũng mẩy bầm dập, càng tức điên lên:

“Một lũ vô dụng! Cút! Cút hết! Ai gì thì , đừng chướng mắt ông nữa!”

 

Đêm mười một giờ.

 

Hạ Tầm Song lái xe trở về nhà họ Hạ, đúng lúc Hạ Vĩ Tài tầng hai thấy.

Hắn chẳng nghĩ ngợi gì, lập tức bước xuống tầng, chất vấn:

“Chiếc xe đó ở ?”

 

Hạ Tầm Song còn đang cúi xuống giày ở cửa, câu thì khẽ ngẩng đầu lên.

“Sao? Ông nghĩ là ăn cắp ?” Cô nhướng mày, ánh mắt ngang ngược, giọng điệu hệt như kẻ du côn.

 

“Theo tao , chiếc xe đó hề rẻ.”, Hạ Vĩ Tài vẻ cha nghiêm khắc, giọng đầy kẻ cả.

“Cái studio rách nát của mày sắp phá sản đến nơi , lấy tiền mà mua xe như thế? Nói thật , mày chuyện gì dơ dáy bên ngoài ?”

 

Cái quỷ gì thế ?

Không cho tiền mua, mà mượn xe của khác cũng ?

 

“Ông bệnh ?” Hạ Tầm Song giày xong, rầm! một tiếng, cô mạnh tay đóng sập cửa tủ giày khiến cả phòng vang dội.

 

khuyên ông nên đến bệnh viện kiểm tra đầu óc , xem dây thần kinh nào chập , chứ thì ngày nào ông cũng sủa hăng thế hả?”

 

Tiếng “rầm” đó Hạ Vĩ Tài giật b.ắ.n cả tim, sắc mặt lập tức đỏ bừng.

“Đồ mất dạy! Tao là cha mày! Tao thế chẳng cho mày ? Nếu mày ở ngoài mấy cái chuyện ô nhục đó, mất mặt chẳng là nhà họ Hạ ?”

 

“Ông cũng đến cái gọi là mặt mũi ?” Hạ Tầm Song khẩy, “Thế thấy ông mua xe cho ? Một đồng cũng tiếc, nên nhất là câm miệng cho !”

 

Hạ Vĩ Tài tức đến run , nhưng nghĩ đến việc cô vẫn còn giá trị lợi dụng, ông đành cố nuốt cơn giận, mặt dày :

“Chuyện là ba sơ suất, suýt nữa trúng kế nhà họ Bành. may mà ba con giải quyết thỏa . Giờ ở Nam Thành, sẽ còn cái nhà họ Bành đó nữa .”

 

Là ông giải quyết nhà họ Bành?

 

Thật đúng là hổ mặt ch.ó cũng cần.

 

Hạ Tầm Song nở nụ lạnh lùng,

“Làm mà… vẫn nên giữ chút liêm sỉ thì hơn.”

 

lúc , bóng dáng Diệp Nhã Cầm từ tầng xuống.

mặc bộ đồ ngủ, da mặt bóng loáng, mới dưỡng da xong.

“Sao thế ? Vừa ồn ào cái gì thế? Người ngoài mà thấy, còn tưởng nhà sắp nổ cơ đấy!”

 

Vừa thấy bà , ánh mắt Hạ Tầm Song lập tức nheo , lộ vẻ lạnh lẽo.

Không rằng, cô tiến lên vài bước, vung tay tát thẳng cho một cái thật mạnh!

 

“Chát!”

Gương mặt Diệp Nhã Cầm lệch sang một bên, đầu óc ù ong ong.

 

Có lẽ vì chuyện xảy quá đột ngột, nên ngoại trừ Hạ Tầm Song, hai vợ chồng nhà họ Hạ đều sững sờ như tượng.

 

Một lúc , Diệp Nhã Cầm mới run run đưa tay ôm lấy má, dần dần hồn .

trừng mắt Hạ Tầm Song, tin nổi:

“Cô… cô dám đ.á.n.h ?”

 

“Hạ Tầm Song, cô thật là coi trời bằng vung !”, Bà gào lên, giọng run rẩy, “Vô duyên vô cớ đ.á.n.h , trong mắt cô còn lớn nữa hả?”

 

Nói xong, bà sang chồng, giọng nghẹn ngào đầy uất ức:

“A Tài! Ông thấy ? Nó đ.á.n.h mà ông còn đực đó gì? Hôm nay nó dám tay với , nhất định sẽ coi trời bằng vung, chẳng ai trong cái nhà quản nổi nó !”

 

Nghe đến đây, Hạ Vĩ Tài mới hồn, giận dữ quát lên:

“Hạ Tầm Song! Mày còn quậy đến bao giờ nữa hả? Thật sự nghĩ rằng ai trị nổi mày ?”

 

Nhắc đến mấy cái bình hoa cô đập vỡ , tim ông vẫn còn đau thắt , như cào từng nhát.

 

 

Loading...