Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 207 + 208: Cô dám đánh tôi? (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:14:33
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phải thì ? Studio của mày, với cái tiệm mì gì đó, đều là bọn tao đập đấy. Mày gì bọn tao nào? Ha ha ha…” Phong lão đại phá lên chế nhạo.
“Đối phó với đám rác rưởi như chúng mày, chẳng qua chỉ là khởi động cho nóng thôi.” Hạ Tầm Song xong, ánh mắt ẩn trong vành mũ chợt lóe lên một tia sắc lạnh tàn bạo.
Ngay đó, cô bước lên hai bước, tung một cú đá mạnh bụng Phong lão đại.
Hắn kịp phòng , cô đá bay ngã dúi dụi, kéo theo cả một kệ hàng linh kiện đổ ào xuống đất.
Phong lão đại ngẩn vài giây, mới hồn , gầm lên:
“Mày… mày dám đ.á.n.h tao ?”
Không chỉ , mà cả đám đàn em quanh cũng c.h.ế.t lặng, bọn chúng ngờ cô gái liều đến , dám tay với lão đại của chúng.
“Nói , mày c.h.ế.t kiểu gì?” Phong lão đại bật dậy, ánh mắt hung hăng phụ nữ mặt, thấp hơn nửa cái đầu.
Ánh mắt vô tình liếc ngoài cửa, dừng ở chiếc xe thể thao bóng loáng , trong mắt thoáng hiện tia gian xảo, đổi giọng, khẩy:
“Không c.h.ế.t cũng , để con xe cho tao, coi như tiền đền mạng. Thế nào, ha…”
Chưa kịp hết câu, Hạ Tầm Song lạnh lùng buông một tiếng:
“Ồn ào thật đấy.”
Dứt lời, cô bật nhảy tại chỗ, mu bàn chân quét thẳng má , “bịch!”, Phong lão đại nữa đá ngã sõng soài xuống đất.
Cô đáp xuống, vững, khẽ cúi đầu , giọng mỉa mai:
“Biết vì phản diện trong phim luôn c.h.ế.t sớm ? Vì quá nhiều.”
Dám mơ tưởng đến chiếc xe của cô ?
Chiếc xe đó là Lâm Vãn Niên cho cô mượn đấy, đúng là sống chết!
“Con mày!!” Phong lão đại rít lên, lưỡi đẩy lên má sưng tấy, phun một ngụm máu.
“Còn đực gì hả? Xông lên cho tao! Đứa nào chặt một tay một chân của con đàn bà , tao thưởng mười vạn!”
Nghe tiền, đám đàn em lập tức vớ lấy gậy gộc, tuýp sắt, hò hét lao về phía cô. Dù bọn chúng cũng quen chuyện , hơn nữa trong gara chẳng camera giám sát, ai mà chuyện gì xảy đêm nay chứ?
Hạ Tầm Song đám đang vây , ánh mắt cô lạnh tanh, chút cảm xúc. Tai cô khẽ động, thấy tiếng gió vút lên bên cạnh, cô hề đầu, chỉ giơ tay chụp gọn cây gậy bóng chày đang bổ xuống.
Tên sững , vẻ mặt c.h.ế.t cứng, ngờ cô phản ứng nhanh đến , cứ như mọc thêm mắt gáy, đỡ chuẩn xác đến mức rợn .
Hạ Tầm Song chậm rãi nghiêng đầu, ánh mắt như lưỡi d.a.o quét qua .
Tiếp đó, cô xoay tung cú đá ngang, đá bay ngã sõng soài xuống đất, đồng thời đoạt luôn cây gậy từ tay .
Ngay đó, cô lao đám như cơn gió.
Cây gậy bóng chày nặng nề quất xuống từng thể, “bịch! bịch! bịch!”, tiếng rên rỉ vang khắp gara.
Chỉ đầy hai phút, hơn chục gã đàn ông la liệt mặt đất, miệng ngừng rên rẩm vì đau.
Thấy cảnh đó, Phong lão đại tức đến run , c.h.ử.i ầm lên:
“Một lũ phế vật! Đến một con đàn bà mà cũng đ.á.n.h nổi, tao nuôi tụi mày để gì hả?”
Hắn trừng mắt Hạ Tầm Song, hai cô đá ngã đều là lúc mất cảnh giác.
tin!
Bao năm lăn lộn chốn giang hồ, chẳng lẽ thua một con nhóc ?
“Một đám tép riu cua cá như các , mỗi chút bản lĩnh mà cũng dám là dân xã hội ?”
Hạ Tầm Song ném mạnh cây gậy bóng chày trong tay xuống đất, “choang” một tiếng vang giòn vang lên.
Nghe thấy giọng đầy châm chọc của cô, Phong lão đại chỉ cảm thấy mặt nóng rát như lửa đốt. Hắn nhổ một bãi nước bọt sang bên cạnh, giận dữ bước tới mấy bước.
“Ông đây tự đấu với mày!”, Phong lão đại trừng mắt cô, tin nổi là thua một phụ nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-207-208-co-dam-danh-toi-2.html.]
Kết quả là, câu dứt, liền Hạ Tầm Song đè xuống đất mà “chà sát” tàn nhẫn.
Chân của Hạ Tầm Song giẫm chặt lên mặt , cô khom xuống, lạnh lùng hỏi:
“Phục ?”
Đôi mắt của Phong lão đại trừng trừng cô, sống c.h.ế.t cũng chịu mở miệng.
Thấy vẫn cứng đầu như , lực ở chân Hạ Tầm Song tăng thêm mấy phần, giọng cô trầm thấp:
“Vẫn phục ?”
“Phục, phục, phục! Ông đây phục cô ?”, Giọng run rẩy, suýt thì bật .
Cô là phụ nữ ư?
Không , con nó, đây rõ ràng là một con quỷ dữ đội lốt !
Còn đáng sợ hơn bất kỳ ai từng gặp trong giới !
“Ừm?”, Hạ Tầm Song khẽ hừ một tiếng, ánh mắt sắc lạnh mang theo sức ép khiến nghẹt thở.
Phong lão đại sợ hãi đến mức vội vàng cúi đầu cầu xin:
“Chị… chị Song, sai , sai ! Sau mặt cô, tuyệt đối dám xưng là ‘ông đây’ nữa.”
Nghe , Hạ Tầm Song mới hài lòng đôi chút.
“Nói! Ai sai khiến các đập phá studio của , còn phá luôn quán mì?”
Cuối cùng, câu chuyện cũng đúng trọng tâm.
Lúc đầu, Hạ Tầm Song cũng nghĩ là Bành Kim Long chuyện , nhưng khi điều tra kỹ hơn, cô phát hiện .
“Là… là một phụ nữ gọi điện cho chúng sáng nay, bảo chúng . Còn về phận diện mạo của bà , chúng gì cả!” Giờ phút , ruột gan Phong lão đại đều hối hận đến xanh lè.
Nếu trêu một con ác quỷ như , cho thêm bao nhiêu tiền nữa, cũng tuyệt đối dám nhận vụ !
“Phụ nữ? Trẻ ?”, Hạ Tầm Song lập tức nghĩ ngay đến Hạ Châu Ngữ, đưa cô danh sách nghi phạm đầu tiên.
Ngoài cô , thật sự chẳng còn ai thể chuyện điên rồ như thế nữa.
Phong lão đại cố gắng nhớ cuộc gọi, đáp:
“Chắc… cũng trẻ ! Nghe giọng thì ba, bốn mươi tuổi gì đấy.”
Trong lúc , khẽ dùng tay đẩy bàn chân đang đè mặt , nhưng phát hiện đẩy mãi cũng chẳng nhúc nhích .
Chẳng lẽ thể chuyện tử tế ?
Phải giẫm lên mặt mới chịu ?
Nghe xong lời , Hạ Tầm Song khẽ nhíu mày.
Nếu đó Hạ Châu Ngữ, thì sẽ là ai…
Nghĩ đến đây, cô liền :
“Đưa điện thoại của mày cho tao xem.”
“Đưa điện thoại thì , nhưng… cô thể, ờ… bỏ chân khỏi mặt ?” Phong lão đại cố lấy giọng thương lượng.
“Nếu ăn đòn thêm, thì bớt giở trò .” Hạ Tầm Song , mới nhấc chân .
“Phải , chị Song, dám nữa.” Biết đối thủ, Phong lão đại gượng đau bò dậy, lấy điện thoại đưa cho cô.
Hạ Tầm Song mở danh sách cuộc gọi gần nhất, thấy gọi đến buổi sáng.
Cô lấy điện thoại của , nhập thử dãy đó bàn phím, phát hiện trong danh bạ của .
Nếu cô đoán sai, thì đây chính là một điện thoại tạm thời, dùng xong là vứt.