Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 195 + 196: Tôi chẳng phải cũng là vì anh sao (8)

Cập nhật lúc: 2025-10-06 05:10:42
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhân viên lễ tân giọng điệu của cô dọa cho sống lưng lạnh toát, nhưng nghĩ , đây là địa bàn của Giải Trí Phong Thành, phụ nữ chẳng qua là cố tình hù dọa mà thôi, hơn nữa cô cũng chẳng gì sai, liền hắng giọng đe dọa:

“Cô mà còn gây rối nữa thì sẽ gọi bảo vệ đấy.”

 

lúc , một giọng vang lên từ phía xa:

“Có chuyện gì thế?”

 

Cả hai cùng đầu , hóa là Ninh Trạch, và… bên cạnh là Lâm Vãn Niên.

 

Cô lễ tân thấy liền lập tức hóa thành fan girl, mặt đỏ bừng, vội vàng chào hỏi:

“Niên thần, trợ lý Ninh!”

 

Ninh Trạch thấy Hạ Tầm Song ở đó thì ngạc nhiên:

“Chị Song, chị ở đây?”

 

Đừng , ngay cả Lâm Vãn Niên cũng bất ngờ khi thấy cô.

 

Chưa đợi Hạ Tầm Song mở miệng, nhân viên lễ tân nhanh nhảu mách lẻo:

“Là thế ạ, cô Hạ gặp sếp Ân của chúng , nhưng cô hẹn , cũng điện thoại của sếp Ân. nghĩ cô chắc là tới quấy rối, nên cho cô .”

 

“Cô đến tìm Ân Thành Phong?” Ánh mắt Lâm Vãn Niên rơi lên cô, trong lòng thầm nghĩ: Hai từ khi nào quen thế? Sao ?

 

Hạ Tầm Song gật đầu:

! Anh tới thì ơn giúp chuyển cái cho nhé.”

 

Cô bận lắm !

Nếu Dương Hựu Tình nhờ cô mang hợp đồng đến, cô chẳng tới gặp cái vị sếp Ân gì đó .

 

Thái độ và giọng điệu của nhân viên lễ tân khi nãy, thật khiến khó chịu, chẳng còn tưởng cô tới quyến rũ sếp họ nữa cơ! Thật là cạn lời.

 

Khi Hạ Tầm Song chuẩn lấy hợp đồng trong túi , giọng của Lâm Vãn Niên vang lên từ phía đầu:

“Đã đến thì lên uống tách cà phê hãy .”

 

Cô còn kịp từ chối, thẳng về phía thang máy.

 

Hạ Tầm Song: “…”

Cô bận lắm ! Uống cà phê cái gì chứ? Mà cô thích uống .

 

Thấy cô vẫn nguyên tại chỗ, Ninh Trạch thúc giục:

“Chị Song, còn ngẩn gì thế? Mau lên chứ.”

 

Đến mức , cô từ chối cũng khó.

Hạ Tầm Song chu môi, kéo khóa túi xách, mới theo họ.

 

Nhân viên lễ tân bóng lưng ba biến mất trong thang máy, nghiến chặt răng, trong lòng đầy ghen tị.

 

Lâm Vãn Niên và Hạ Tầm Song thang máy VIP của công ty, nên bên trong ngoài ba họ thì chẳng còn ai khác.

 

Trong lúc thang máy đang lên, Lâm Vãn Niên khẽ hắng giọng, tò mò hỏi:

“Cô định mang thứ gì cho Ân Thành Phong ?”

 

Hạ Tầm Song liếc sang :

“Đừng giả vờ, thứ gì mà chứ?”

 

Lâm Vãn Niên: “???”

Khoan giả vờ gì ? Không thì thôi, hỏi một câu cũng ?

 

lúc , tiếng “ting” vang lên — thang máy đến tầng cao nhất. Cửa từ từ mở , ba cùng bước ngoài.

 

Trợ lý của Ân Thành Phong là một cô gái hơn hai mươi tuổi, ăn mặc chỉnh tề, trông chuyên nghiệp.

Vừa thấy họ bước , cô lập tức nhận , nhanh chóng tiến tới:

“Niên thần, trợ lý Ninh…”

 

Khi ánh mắt cô rơi lên Hạ Tầm Song, cô cũng lịch sự chào:

“Hạ tiểu thư.”

 

Mọi gật đầu đáp .

 

Trợ lý mỉm chuyên nghiệp, một động tác mời:

“Sếp Ân đang việc trong văn phòng, mời ba vị theo .”

 

Ân Thành Phong vẫn đang chuyện điện thoại thì thấy tiếng gõ cửa hai cái, đó mấy cùng bước phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-195-196-toi-chang-phai-cung-la-vi-anh-sao-8.html.]

Anh dùng ánh mắt hiệu cho họ cứ , tiếp tục dùng tiếng Anh trao đổi với ở đầu dây bên .

 

“Xin mời .” Cô trợ lý dẫn họ đến khu tiếp khách.

 

Lâm Vãn Niên uống cà phê, nhưng cực kỳ thích nước ép lựu — điều cả công ty, thậm chí cả fan đều .

 

hiếm khi đến công ty, nhưng trong phòng giải khát vẫn luôn chuẩn sẵn lựu tươi trong ngày cho .

 

Trước khi chuẩn đồ uống, cô trợ lý lễ phép hỏi:

“Cô Hạ, cô uống nước lựu cà phê ạ?”

 

“Lựu , cảm ơn nhé.” Hạ Tầm Song do dự chọn ngay cái đầu tiên.

 

“Vâng.” Cô trợ lý gật đầu, nhanh chóng rời .

 

Ninh Trạch chợt nhớ sở thích của sếp , liền hỏi bâng quơ:

“Chị Song, chị cũng thích cà phê ?”

 

“Cuộc đời vốn dĩ đủ đắng như cà phê .” Hạ Tầm Song đáp bằng giọng trầm lắng.

 

Câu khiến Lâm Vãn Niên vô thức sang cô.

Anh bất giác nhớ đến những gì Ninh Trạch kể sáng nay — rằng cô sống ở nhà họ Hạ hề dễ dàng.

 

Anh ngượng ngùng mở miệng :

“Hy vọng từ nay về , cuộc sống của cô sẽ ngày càng ngọt ngào hơn.”

 

Không lâu , cô trợ lý mang tới ba ly nước lựu, lượt đặt mặt từng :

“Mời dùng.”

 

Trong ly ống hút, nước lựu đỏ rực pha vài viên đá, mặt nổi hai lá bạc hà mảnh.

Trên mặt cốc thủy tinh trong suốt đọng một lớp sương mỏng — thôi cũng đủ khiến nếm thử.

 

Hạ Tầm Song nhấc ly lên uống một ngụm, ngay lập tức mùi hương lựu tươi lan tỏa trong miệng, vị ngọt xen chút mát lạnh của bạc hà khiến cô thích ngay, uống liền một hết sạch.

 

Mọi : “…”

 

“Để thêm cho cô một ly nữa nhé!” Cô trợ lý , cầm lấy chiếc cốc trống trong tay cô.

 

Hạ Tầm Song còn kịp từ chối thì Ninh Trạch đẩy ly của sang:

“Chị Song, uống ly của , uống ngụm nào . So với nước lựu, vẫn thích cà phê hơn.”

 

Nói xong, liền rời khỏi đó.

 

Không hiểu , bầu khí bỗng trở nên ngượng ngập.

 

Hạ Tầm Song chớp mắt mấy cái, sang Lâm Vãn Niên, chỉ thấy vẫn đang cô chằm chằm.

 

“Nhìn gì? Chưa thấy nữ hán tử bao giờ ?” Cô mất tự nhiên.

 

Giây tiếp theo, cô thấy khẽ bật .

 

Lâm Vãn Niên đẩy ly nước lựu của sang:

“Hay là… cô giúp uống luôn ly nhé?”

 

Hạ Tầm Song chu môi, đang trêu thật lòng:

“Anh tưởng là bò ? Tự uống !”

 

Cô cầm lấy ly mà Ninh Trạch để , c.ắ.n ống hút nhấp từng ngụm nhỏ.

Thật là phiền, ở chỗ công cộng uống nước cũng giữ hình tượng — chứ bình thường một , cô uống ừng ực như bò uống nước.

 

 

Khoảng mười phút , Ân Thành Phong cuối cùng cũng cúp máy.

Anh dậy, bước đến khu tiếp khách, mỉm đưa tay :

“Cô Hạ, hân hạnh gặp.”

 

“Xin chào.” Hạ Tầm Song bắt tay nhẹ với .

 

Đối diện một thương nhân bản lĩnh như Ân Thành Phong, cô hề chút lúng túng sợ hãi nào.

Điều đó khiến Ân Thành Phong thoáng ngạc nhiên, ngờ cô bình tĩnh đến thế.

 

 

Loading...