Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 173 + 174: Cũng khá hợp với cô đấy! (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:28:59
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến lúc đó nếu cô ở bên cạnh Hạ Tầm Song, mà bên nhà họ Bành đến gây chuyện, thì đám nhà họ Hạ chắc chắn sẽ bảo vệ cô .

 

Nghĩ một lúc, Dương Hựu Tình gửi thêm một tin nhắn nữa:

 

【Dương Hựu Tình】: Song Song, qua nhà tớ !

 

Nhìn những dòng tin nhắn nhảy liên tục màn hình, Hạ Tầm Song mở bàn phím , ngón tay thon dài xinh của cô nhanh chóng gõ từng hàng chữ:

 

【Hạ Tầm Song】: Đừng lo, Lâm Vãn Niên đang đưa tớ về nhà. Tối nay qua chỗ , tớ còn vài việc .

 

soạn xong tin nhắn, ngay lúc bấm gửi, bỗng cảm giác thứ gì đó lạnh lạnh chạm .

 

Hạ Tầm Song theo phản xạ đầu , chỉ thấy đàn ông bên cạnh đang cầm một que bông tẩm cồn iod, cẩn thận xử lý vết thương mặt cô.

 

Trong khoảnh khắc , cô mà đột nhiên nghẹn lời.

 

Người đàn ông trông vẻ lạnh lùng như băng , một nữa khiến cô cảm thấy ấm nơi tim.

 

Lần cảm giác “ấm áp” như , là ở trong bộ lạc nguyên thủy. Đêm đó, khi A Dụ trúng tim đen khiến cô mất kiểm soát cảm xúc, Lâm Vãn Niên vẫn âm thầm ở bên cạnh, gì, chỉ lặng lẽ cùng cô đó.

 

Giờ phút , chằm chằm vết thương mặt cô, hàng lông mày khẽ nhíu , cẩn thận dùng động tác dịu dàng đến mức gần như thể cảm nhận để sát trùng.

 

May là chỉ trầy xước ngoài da, sẽ để sẹo.

 

“Ờ… cảm ơn, để tự .”

Bị chằm chằm như thế, Hạ Tầm Song chút ngại, định đưa tay thì quát khẽ:

 

“Đừng động!”

 

Hạ Tầm Song: “…”

 

Sau khi xử lý xong, Lâm Vãn Niên lấy từ túi một miếng băng cá nhân loại in hình hoạt hình Doraemon.

Những ngón tay thon dài, xương khớp rõ ràng của khéo léo bóc lớp giấy bảo vệ bên ngoài.

 

là loại băng dán hoạt hình dành cho trẻ con đó!

 

“Anh mua cái băng dán ngây thơ thế gì?” Hạ Tầm Song động tác của , bất giác nuốt nước bọt.

chỉ là mê khuôn mặt, mê giọng , mê dáng , mà còn mê bàn tay nữa.

 

Tóm cô thích thứ , mà Lâm Vãn Niên hội tụ bộ những điều đó.

 

Một cực phẩm nhân gian thế , đúng là quá uổng phí khi chỉ thích đàn ông.

 

Lâm Vãn Niên gỡ lớp giấy hai bên nghiêng dán miếng băng lên má cô.

Làm xong, thản nhiên một câu:

 

“Cũng khá hợp với cô đấy.”

 

Hợp???

 

Anh dán một miếng Doraemon siêu ngốc lên mặt một sát thủ kim bài mà là hợp?

 

Khóe miệng Hạ Tầm Song giật giật, cô đè nén tiếng gào trong lòng, nặn một nụ gượng gạo:

“Vậy… cảm ơn nhé.”

 

Mỗi chữ cô “nhả” một cách gắng gượng.

 

“Không gì.” Lâm Vãn Niên dường như nhận sự gượng gạo của cô, hỏi tiếp, giọng do dự:

“Cô thật sự về nhà ?”

 

Anh vô tình liếc thấy cuộc trò chuyện giữa cô và Dương Hựu Tình.

 

Hạ Tầm Song khẽ gật đầu, “Ừ, vài chuyện cần xác nhận.”

 

Anh im lặng một lúc, mới đáp:

“Được thôi.”

 

Chiếc xe nổ máy, theo địa chỉ cô mà chạy .

 

Về đến cổng biệt thự, Hạ Tầm Song theo xe Lâm Vãn Niên rời , mới xoay bước nhà.

 

Bây giờ mười giờ tối, đèn trong biệt thự vẫn sáng nhưng bên trong yên tĩnh đến mức đáng sợ, chẳng thấy ai, ngay cả giúp việc cũng biến mất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-173-174-cung-kha-hop-voi-co-day-2.html.]

Nhìn căn phòng khách rộng lớn trống trơn, Hạ Tầm Song khẽ nhếch môi lạnh:

 

Cặp cha cặn bã đó, chắc giờ đang bù đầu bù cổ dọn đống rắc rối mà cô để chứ gì.

 

Ngay cả Hạ Châu Ngữ cũng về.

 

Hạ Tầm Song trong phòng khách một lúc, bước lên lầu hai. Nhân lúc trong nhà ai, cô thản nhiên thẳng phòng ngủ chính của vợ chồng Hạ Vĩ Tài.

 

Sau chuyện xảy tối nay, Hạ Tầm Song bắt đầu nghi ngờ, liệu nguyên chủ thật sự là con gái ruột của nhà họ Hạ .

 

Theo lẽ thường, dù cha thích con gái đến , cũng chẳng đến mức ép gả cô cho một kẻ như Bành Kim Long chứ?

 

Hơn nữa, suốt hơn hai mươi năm qua, ngoài ông cụ Hạ mất từng đối xử với cô một chút, thì những khác trong nhà đều lạnh nhạt đến mức khó tin.

 

Rõ ràng cùng là con gái, nhưng Hạ Vĩ Tài và Diệp Nhã Cầm một mực cưng chiều Hạ Châu Ngữ, còn đối xử với cô như thừa.

 

Cảm thấy chuyện bình thường, Hạ Tầm Song quyết định xét nghiệm ADN.

Nghĩ là , cô bước phòng tắm của phòng ngủ chính.

 

Để để sơ hở, cô cẩn thận lấy cả hai chiếc bàn chải đ.á.n.h răng của vợ chồng Hạ Vĩ Tài, đó từ trong tủ bồn rửa tay lấy hai cái bàn chải mới đặt vị trí cũ.

 

Ngay cả góc độ đặt cũng cô chỉnh y hệt như ban đầu khác một ly.

 

Mọi việc xong xuôi, Hạ Tầm Song mới rời khỏi phòng.

 

Về đến phòng , cô dùng túi niêm phong cẩn thận bỏ hai chiếc bàn chải , đặt trong túi xách.

 

Cả ngày hôm nay cũng đủ mệt .

Hạ Tầm Song lấy từ tủ quần áo một bộ đồ ngủ, thẳng phòng tắm.

 

Khi chuẩn cởi đồ, cô gương, thấy vẫn còn dán miếng băng hình Doraemon, trong đầu liền vang lên câu của Lâm Vãn Niên:

“Cũng khá hợp với cô đấy.”

 

Hợp cái đầu chứ, ướt át như phụ nữ !

 

Cô “tặc” một tiếng, cau mày lẩm bẩm:

“Xấu c.h.ế.t !”

 

Hạ Tầm Song đưa tay định bóc miếng băng , nhưng khi đầu ngón tay chạm , trong đầu cô thoáng hiện lên hình ảnh Lâm Vãn Niên cẩn thận dán nó lên cho , nên động tác đột nhiên khựng .

 

Thôi , dán thì dán, coi như phụ lòng của .

 

Nghĩ thế, cô từ từ cởi quần áo, bước chân bồn tắm.

 

Bên .

 

Giang Dã đang dài ghế sofa chơi game, thấy tiếng động ở cửa liền bật dậy:

“Anh Niên, về !”

 

Lâm Vãn Niên giày xong, liếc đang ghế, giọng mang chút ghét bỏ:

“Cậu nhà ?”

 

Bình thường Giang Dã sang nhà , lúc ở đây thì thôi, mà ngay cả khi nhà, vẫn cứ qua lỳ ở đó.

 

Căn biệt thự bên cạnh của gần như chỉ để cảnh.

 

Nghe , Giang Dã ngẩng đầu liếc một cái cúi xuống tiếp tục chơi game:

“Anh , chẳng là sợ cô đơn nên mới qua bầu bạn với ? Anh cảm ơn thì thôi, còn chê ?”

 

Lâm Vãn Niên bước đến, đá nhẹ chân :

“Dẹp một bên!”

 

Giang Dã vội vàng nhích qua. lúc xuống, nhíu mày, ngửi thấy mùi gì đó lạ lạ:

“Anh Niên, mùi gì thế? Mới về ?”

 

Nghe , Lâm Vãn Niên cúi đầu ngửi áo , hình như vương chút mùi cay của đồ ăn.

“Đi chợ đêm.”

 

“Cái gì?” Giang Dã ngỡ ngàng, tưởng nhầm, giọng đầy nghi ngờ:

“Anh á? Đi chợ đêm? Không thể nào! Anh mà mấy chỗ đó ?”

 

“Không một .” Lâm Vãn Niên đáp, giọng bình thản.

“Cùng Hạ Tầm Song… với bạn của cô nữa.”

 

 

Loading...