Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 155 + 156: Con gái vẫn nên lấy chồng sớm thì hơn (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:39:03
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Muốn chạy , dễ thế?
Ván cờ trong tay cô, còn đ.á.n.h xong mà!
Thấy cô định rời , Hạ Châu Ngữ vội vàng đưa tay giữ lấy cánh tay cô:
“Chị , Bành tổng bận trăm công nghìn việc, khó lắm mới rút chút thời gian đến đây, chị thể là chứ? Gặp cũng gặp , xuống chuyện một chút mà!”
Hạ Tầm Song nghiêng đầu về phía cô , giọng điệu mỉa mai lạnh lẽo như lưỡi d.a.o sắc bén trượt từ khóe môi:
“Câu của cô… là ý gì?”
Không hiểu vì , Hạ Châu Ngữ thấy gương mặt cô ánh lên một luồng sát khí nồng đậm.
Cô sợ đến mức lập tức buông tay:
“Không… ý gì hết.”
Hạ Châu Ngữ lùi một bước, như chợt nhận ánh mắt của cô dọa cho mất hồn, trong lòng thầm mắng một tiếng:
Đáng chết, thể sợ con tiện nhân chứ?
lúc , Hạ Vĩ Tài từ khi nào đến, ông Hạ Tầm Song, giọng điệu mang theo vẻ khuyên răn:
“Hạ Tầm Song, con bây giờ cũng còn nhỏ nữa, đến tuổi kết hôn . Đừng chỉ chơi bời, cũng nên hiểu chuyện thôi.”
Nói đến đây, ông mặt dày bổ sung thêm:
“Bành tổng năm nay ba mươi tám tuổi, tuy ly hôn vài , nhưng tuổi , cách chăm sóc khác. Với điều kiện của Bành tổng, ông chịu để mắt đến con là phúc phận của con đấy. Con gái , lấy chồng sớm vẫn là nhất.”
Thì … đây mới là lý do của buổi “tiệc Hồng môn” tối nay !
“Cái ‘phúc’ đó, ông thì ông nhận .” Hạ Tầm Song khẽ hừ lạnh, đôi mắt thoáng lên một tia dữ tợn:
“Ông ông ba mươi tám? Người còn tưởng ông sáu mươi tám đấy! Nhìn dáng dấp chẳng khác gì bố của ông cả, ông lấy cái thứ đó ?”
Muốn cô gả cho lão già đầu trọc, mặt bóng nhẫy, béo núc ních ? là to gan bằng trời !
Một câu của Hạ Tầm Song đ.á.n.h trúng cả hai , mắng một công đôi việc.
“Hạ tiểu thư quả là miệng lưỡi sắc bén đấy nhỉ!” Bành Kim Long, vốn ghét nhất khi ai đó nhắc đến tuổi tác của , mặt mày tối sầm , Hạ Vĩ Tài lạnh giọng hỏi:
“Đây là kiểu con gái mà nhà họ Hạ các dạy ?”
“Bành tổng… , xin , thật sự xin .” Hạ Vĩ Tài thấy ông vui thì hoảng loạn cúi đầu nhận , đồng thời cũng tức điên vì Hạ Tầm Song:
“Hạ Tầm Song! Mau xin Bành tổng cho , nếu , đừng nhận là con gái của , là nhà họ Hạ nữa!”
“Thân phận nhà họ Hạ, danh tiếng lớn lắm ? Ông tưởng ham chắc?”
Hạ Tầm Song xoay cổ, ánh mắt lạnh lùng, cuối cùng vẫn cố nén giọng mà :
“ khuyên các một câu, đừng mưu tính vớ vẩn lên đầu . Nếu , lúc các , đừng trách nhắc . Hiểu ?”
Bành Kim Long chằm chằm gương mặt xinh . Dáng vẻ đúng là hợp khẩu vị của , nhưng những lời cô thì chẳng ưa chút nào.
Hắn – một đàn ông trung niên từng trải, sợ một cô nhóc mới hơn hai mươi tuổi ?
là chuyện nực !
Bành Kim Long cô chọc giận thật sự. Ban đầu còn nghĩ cô chỉ là một con nhóc đanh đá, đem về dạy dỗ vài là ngoan ngoãn thôi.
Ai ngờ cô gái cứng đầu như thép, mềm rắn đều ăn.
Thế thì đừng trách thương hoa tiếc ngọc.
“Cô em,” Hắn lạnh, giọng tràn đầy uy hiếp, “nhân lúc còn chuyện tử tế, ngoan ngoãn cúi đầu xin Long . Hôm khác chọn ngày , sẽ tổ chức đám cưới, coi như xí xóa chuyện hôm nay. Cơ hội chỉ một thôi, thế nào, là do cô tự chọn đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-155-156-con-gai-van-nen-lay-chong-som-thi-hon-1.html.]
Nghe những lời đe dọa của , Hạ Tầm Song khinh bỉ móc móc tai, toát một khí thế cần nổi giận vẫn khiến sợ, “Vừa nãy gì? rõ.”
Bộ dạng cô chẳng qua là đang tưới thêm dầu lửa…
“Đồ tiện nhân, rượu mời uống uống rượu phạt đúng ? Tao…” Lời của Bành Kim Long còn xong thì giây , chiếc chân mang đôi AJ của Hạ Tầm Song đá thẳng cái bụng phệ của .
Một lực mạnh trực tiếp đẩy Bành Kim Long bay hai, ba mét.
Cho đến khi lưng đập mạnh chiếc bàn phía , cùng với d.a.o dĩa và rượu vang văng lên trung, một phần lọt xuống đất, phát những tiếng ‘lách cách’ như gốm sứ nghiền nát.
Cùng với đó là tiếng va chạm của bàn ghế, vang lên chói tai.
Chiếc chai rượu rơi vỡ nền, khiến cả căn phòng lúc đó ngập tràn mùi rượu vang.
Bành Kim Long dù cố gắng trụ nhưng cơn đau dữ dội ở lưng khiến sắc mặt tái mét như tuyết, thở nghẹn thể nhanh chóng lấy .
Cảnh tượng xảy quá đột ngột, ngay cả Diệp Nhã Cầmg và Trần Cảnh Sơn vốn bàn cũng phần nào dính họa.
“Á………” Diệp Nhã Cầmg sợ đến tái mặt, hét lên liên hồi, bản năng dùng tay ôm lấy đầu, vội vã dậy chạy về phía Hạ Vĩ Tài.
Những khác thì Hạ Tầm Song với vẻ khó tin, ai nấy như xuất hồn, đó ngẩn , chẳng phản ứng nổi.
“Chậc… lúc nào cũng lời, cứ thích thách thức giới hạn của tao nhỉ?” Hạ Tầm Song chỉnh bộ trang phục xáo, vẻ kiêu hãnh phóng túng, đôi mắt lạnh lùng, chút cảm xúc, khiến cảm thấy rùng .
Có lẽ ở lâu với Lâm Vãn Niên khiến cô bớt phô trương, trầm hơn đôi chút.
Ban đầu cô chỉ tránh phiền toái, định dễ dàng động thủ… kết quả là nhất quyết tỏ vẻ cao ngạo mặt cô, miệng thì năng hỗn xược — thì đừng trách cô nhẹ tay.
Tiếng ồn trong phòng khiến cả bàn ăn bên cạnh cũng giật , lập tức khiến cả nhóm bàn bên bàn xôn xao bàn tán.
“Chết tiệt, bên đang đ.á.n.h ?”
“Chắc là say gây lộn chứ gì!”
“Hay qua xem hở?”
“Thôi ! Không sợ chai rượu văng trúng đầu, đập toạc đầu !”
Cả bàn phá lên .
Sau trò đùa, một đàn ông bỗng hỏi: “Anh Lâm, ồn quá , đổi sang phòng riêng yên tĩnh hơn ?”
Quý Lâm ung dung lắc ly rượu tay, nhấp một ngụm nhỏ chậm rãi : “Không cần thiết.”
…
Bên , Hạ Châu Ngữ là phản ứng nhanh nhất trong họ, cô nhíu mày, chằm chằm Hạ Tầm Song với vẻ mặt ngày một sắc bén.
Có vẻ cô thật sự coi thường cô !
“Mày… Mày cái con tiện … tao thấy mày chắc c.h.ế.t lắm .” Bành Kim Long gằn từng tiếng, lưng đau như d.a.o cắt, khiến giọng khàn đặc, “Mày dám đá tao, chẳng sợ động tới nhà họ Bành ?”
Mặt tái nhợt, mồ hôi ướt đẫm trán vì đau đớn, một tay ôm lấy cái bụng béo ú, Hạ Tầm Song bằng ánh mắt căm thù.
Ánh mắt đó như xé xác cô thành từng mảnh.