Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 153 + 154: Hắn ta không phải người ngoài, chẳng lẽ là cha cô chắc? (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:57:50
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cứ thế, sự mè nheo mềm mỏng của Dương Hựu Tình, đến bảy giờ tối, hai đúng hẹn xuất hiện cửa khách sạn Tứ Quý.

 

Dương Hựu Tình xe, chính cô chở Hạ Tầm Song cùng tới.

 

Cả hai thẳng lên tầng ba, tìm đến phòng bao mà Hạ Vĩ Tài dặn. Ngay lúc Hạ Tầm Song chuẩn đưa tay đẩy cửa bước , Dương Hựu Tình bất ngờ kéo cô .

 

“Tớ đường đột theo thế lắm ?” Dương Hựu Tình chợt thấy việc , lỡ lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử thì ?

 

“ Hay là tự ! Tớ đợi ngoài , nếu chuyện gì thì gọi tớ?”

 

“Bây giờ mới sợ ?” Hạ Tầm Song bỗng thấy buồn , “Cậu nghĩ… lúc mới những lời đó thì muộn quá ?”

 

Lời còn vương môi, cô giơ tay đẩy cánh cửa mặt.

 

Ngay giây tiếp theo, đập mắt cô là cảnh mấy quây quần quanh bàn ăn, ăn trò chuyện rôm rả.

 

Trong phòng năm , trong đó bốn là Hạ Tầm Song nhận .

Ngoài Hạ Vĩ Tài, Diệp Nhã Cầm, Hạ Châu Ngữ thì còn cả Trần Cảnh Sơn.

 

Người còn là một gã đàn ông trung niên, béo phệ mặt to tai lớn, đầu hói, Hạ Tầm Song từng gặp, trong ký ức của nguyên chủ cũng nhân vật .

 

Nghe thấy động tĩnh nơi cửa, mấy trong phòng đồng loạt đầu .

 

Hạ Vĩ Tài trông thấy Hạ Tầm Song ăn mặc tùy tiện, sắc mặt lập tức cau , cực kỳ ý. Ông rõ ràng đưa cho cô mười vạn tệ, dặn mua bộ quần áo thật , trang điểm chỉn chu đến, mà kết quả từ đầu đến chân giản dị như thường!

 

Nhìn kỹ thì chẳng chính là bộ đồ cô mặc lúc ngoài giữa trưa ?

 

là đứa con gái ngỗ nghịch cố tình chọc ông tức chết!

 

“Vị nào là Hạ tiểu thư ?” Gã đàn ông trung niên béo phệ cất giọng, ánh mắt dâm tà qua lượn lờ giữa Hạ Tầm Song và Dương Hựu Tình.

 

Cả hai đều là mỹ nhân bại hoại cả!

 

Nếu thể cùng lúc ôm trọn cả hai tay… chẳng là cảnh nhân gian ?

 

Hạ Tầm Song nào kẻ ngốc, thoáng qua cũng hiểu ngay đây là một bàn Hồng môn yến.

 

Cô còn tưởng ông đổi tính thế nào, hóa ch.ó vẫn cứ là chó, chẳng thể nào bỏ thói ăn bẩn.

 

Khi bắt gặp ánh mắt đầy tà niệm của gã hói , trong mắt Hạ Tầm Song liền thoáng qua một tia lạnh lẽo.

 

Lúc , Hạ Châu Ngữ đang cạnh Trần Cảnh Sơn bỗng dậy, tới mặt Hạ Tầm Song giới thiệu với gã hói:

“Bành tổng, đây chính là chị gái của em.”

 

Sau đó, cô sang giới thiệu gã đàn ông với Hạ Tầm Song:

“Chị, vị là Bành tổng Nhị công tử Tập đoàn Bành thị, Bành Kim Long tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Bành Thị.”

 

Ngay lúc nhắc đến tên, Bành Kim Long lập tức hắng giọng, thẳng lưng, dáng bảnh bao:

“Thì đây chính là đại tiểu thư nhà họ Hạ, quả nhiên xinh y như lời đồn. Hân hạnh, hân hạnh.”

 

Hắn dậy, định đưa tay bắt tay cô.

Kết quả Hạ Tầm Song thẳng thừng phớt lờ, thậm chí ngay cả liếc cũng buồn.

 

Cả căn phòng lập tức rơi tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.

 

Bành Kim Long bàn tay còn lơ lửng giữa trung, ngượng ngập giữ một lát mới từ từ thu , nụ tươi rói mặt cũng dần cứng đờ biến mất.

“Hạ tiểu thư quả thật… cá tính!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-153-154-han-ta-khong-phai-nguoi-ngoai-chang-le-la-cha-co-chac-3.html.]

 

“Xin , lẽ chị em nhát lạ thôi. Một lát nữa trò chuyện nhiều hơn thì sẽ quen ngay thôi, Bành tổng đừng để bụng.”

 

Hạ Châu Ngữ đành gượng giải thích, trong lòng thì sớm c.h.ử.i rủa Hạ Tầm Song bao nhiêu .

 

Dương Hựu Tình thấy bộ mặt giả vờ giả vịt thì tức đến mức đảo trắng mắt ngay tại chỗ.

Con phù thủy độc ác , chẳng đang giở trò quỷ quái gì nữa.

 

“Không , , vốn thích kiểu cá tính như .” Bành Kim Long phất tay, nhưng ánh mắt dán chặt Hạ Tầm Song thì như xuyên thấu cả thể cô.

 

Loại đàn bà giả thanh cao như Hạ Tầm Song gặp nhiều lắm , chỉ cần điểm trúng chỗ mấu chốt, thì lưng chẳng thể dâm đãng tới mức nào !

 

Thấy cô cứ im chịu xuống, sắc mặt u ám của Hạ Vĩ Tài càng thêm khó coi, lập tức nghiêm giọng trách mắng:

“Đây là tiệc gia đình, con dẫn ngoài tới gì?”

 

“Người ngoài” trong miệng ông , chính là chỉ Dương Hựu Tình.

 

Nghe , đôi mắt sắc bén của Hạ Tầm Song liền quét tới như lưỡi dao:

“Ông chẳng cũng dẫn ngoài đến ? Sao… chỉ cho phép quan huyện đốt đuốc, còn dân thì thắp đèn? Có cần hai mặt như thế , Tổng giám đốc Hạ?”

 

Giọng điệu cô thản nhiên, nhưng ý tứ bên trong thấm thía vô cùng.

 

Từ ngày cô trở về, từng gọi Hạ Vĩ Tài một tiếng “ba”, cũng từng gọi Diệp Nhã Cầm một tiếng “”.

 

Hạ Vĩ Tài theo bản năng liếc Bành Kim Long, thấy sắc mặt thoáng tối sầm, vội vàng mở miệng mắng át :

“Con gái ngỗ nghịch! Bành tổng thể là ngoài ?”

 

“Không ngoài? Chẳng lẽ là cha ruột ông chắc?” Hạ Tầm Song lập tức mở chế độ “đụng c.h.ử.i đó, đụng trời mắng trời”.

 

Dương Hựu Tình Hạ Vĩ Tài chỉ mặt gọi tên, giờ câu thì kinh ngạc phắt sang Hạ Tầm Song, suýt chút nữa rớt cả cằm xuống đất.

 

Má ơi, chất lắm!

Con bạn một chuyến rừng về, đúng là đổi hẳn, lột xác !

 

Trong lòng Dương Hựu Tình nhịn giơ ngón cái khen thầm: Con bé ngốc chèn ép bao năm, nay cuối cùng cũng phản kháng .

 

Tự dưng dâng lên cảm giác như “ già an ủi” là chứ?

 

“Hạ Tầm Song!! Con câm miệng cho ba.” Hạ Vĩ Tài tức đến mức suýt nghẹn thở, vội vàng sang Bành Kim Long, đành gượng lành:

“Bành tổng, thật ngại quá, con bé chúng chiều hư, nên mới ăn hồ đồ, mong ngài đừng chấp nhặt.”

 

“Trẻ con mà, ai chẳng lúc nổi loạn. Sau từ từ dạy dỗ .” Bành Kim Long nheo mắt, đặc biệt nhấn mạnh bốn chữ “từ từ dạy dỗ”.

 

Có mặt ở đây, ai nấy đều ẩn ý bẩn thỉu trong câu của .

 

Tên Bành Kim Long , trong giới bọn họ vốn nổi tiếng là kẻ biến thái, thường lấy việc chơi đùa đàn bà thú vui. Nghe còn đặc biệt mê mẩn những trò b.ạ.o d.â.m quái đản, thậm chí trong tay còn cả mạng . Nếu Hạ Tầm Song thật sự rơi tay , liệu cô còn đường sống ?

 

Nghĩ tới đây, khóe miệng Diệp Nhã Cầm liền cong lên một nụ gian xảo, đó bộ tịch :

“Song Song, con thế là sai . Hơn hai mươi tuổi mà vẫn bướng bỉnh như . Bình thường dạy con thế nào hả? Mau xin Bành tổng !”

 

Xin cái con khỉ nhà bà chứ! Đừng tưởng mấy đang tính toán chuyện gì.

 

Ánh mắt lạnh như băng của Hạ Tầm Song quét qua từng gương mặt trong phòng, như thấu hết bộ dạng xa của bọn họ.

 

Trần Cảnh Sơn chạm ánh mắt , chẳng vì chột áy náy, lập tức theo bản năng cúi đầu, né tránh ánh .

 

“Nếu còn chuyện gì, đây. Chúc các ăn ngon miệng.”

Hạ Tầm Song dứt lời, liền nắm tay Dương Hựu Tình kéo ngoài.

Loading...