Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 127 + 128: Nữ ma đầu chết rồi (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-01 03:12:06
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh mà thì mới lạ đấy! Về khoản giám định , vẫn kém một chút.” Giang Dã bắt đầu trêu chọc, đùa giỡn .
ngay giây tiếp theo, Quý Lâm liền vung tay đập một cái lên :
“Đồ hổ, bớt tự tâng bốc ! Vừa nãy là ai để cô ?”
“… chẳng là vì còn thấy !” Giang Dã bĩu môi, xoa cánh tay đau nhức của , :
“Anh tay nặng quá đấy! Ông đây nợ nần gì chắc?”
“Cút cút cút… còn mở miệng gọi ông đây nữa, tin vả luôn cho mấy cái?”
Trong lúc hai cãi vã ầm ĩ, Lâm Vãn Niên để hết sự chú ý Hạ Tầm Song. Thấy cô im lặng lời nào, tưởng rằng cô vẫn còn ảnh hưởng bởi chuyện :
“Không vui ?”
“Không .” Hạ Tầm Song lắc đầu. Một câu của Hạ Châu Ngữ mà thôi, đáng để ảnh hưởng đến tâm trạng của cô chứ. “Vừa chỉ đang nghĩ chút chuyện thôi.”
“Vậy thì ăn cơm .” Lâm Vãn Niên nắm lấy tay cô, kéo cô từ dáng vẻ uể oải như còn xương cốt dậy khỏi ghế, hiệu bằng ánh mắt bảo cô cầm đũa.
“Xì… phát hiện lắm lời thế nhỉ?” Hạ Tầm Song miệng thì ghét bỏ, nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm đũa gắp miếng thịt nhúng chín bỏ nồi:
“Đừng đối xử với như , thì tưởng yêu mất.”
Tất nhiên , cô đó là chuyện thể nào.
Bởi vì Lâm Vãn Niên thích đàn ông cơ mà!
Tên cẩu chắc chắn chỉ đang coi cô là công cụ để lợi dụng thôi, chẳng đạt tác dụng gì .
Nghĩ đến đây, Hạ Tầm Song liếc sang Quý Lâm bên cạnh, vốn định xem phản ứng của thế nào. Kết quả là mải lo đấu khẩu với Giang Dã, chẳng chú ý đến tình hình bên của cô.
“Đừng đối xử với như , thì tưởng yêu mất.”
Câu đó bất giác vang vọng lặp lặp trong đầu Lâm Vãn Niên.
Yêu một ư? Cả đời từng nghĩ đến, cũng từng dám mơ tưởng xa vời.
nếu thật sự một , mà đó là Hạ Tầm Song… hình như cũng tệ lắm.
“Cái của cũng chẳng tác dụng !” Hạ Tầm Song bỗng buông một câu chẳng đầu chẳng cuối, lập tức kéo về từ trong mớ suy nghĩ.
Lâm Vãn Niên ngơ ngác “Ừm?” một tiếng, chẳng hiểu cô đang gì.
“Anh thôi giả vờ , hết .” Hạ Tầm Song nhướng mày , đó liếc sang phía bên – chỗ của Quý Lâm.
Tình hình bây giờ, cảm thấy Quý Lâm và Giang Dã mới giống một đôi hơn nhỉ?
Chẳng lẽ Giang Dã cũng sở thích ?
Không … tìm lúc nào rảnh rỗi thử thăm dò mới . Nếu mà thành tam giác tình yêu thì cũng quá kích thích haha.
Khoan … giả vờ gì cơ? Cô cái gì chứ?
Lâm Vãn Niên cũng theo ánh mắt cô quét Quý Lâm một cái, chỉ thấy khó hiểu. Trước đó, máy bay cô cũng mấy câu kỳ quặc, giờ còn gian như cáo.
Chẳng lẽ cô gái đầu óc vấn đề thật ?
Tâm tư con gái, quả nhiên bình thường nào cũng hiểu .
……
Ăn xong nồi lẩu , ai nấy đều tản . Khi rời khỏi quán lẩu, là hơn chín giờ tối. Vốn dĩ Quý Lâm đưa Hạ Tầm Song về, nhưng cô từ chối.
Trước khi , Quý Lâm còn quên với cô một câu:
“ tin là sẽ nhanh chóng gặp thôi.”
“Cút cút cút, mau cút, ai thèm gặp chứ!” Giang Dã đẩy lên xe, còn giục giã trợ lý nhanh chóng lái :
“Mau đưa cái ông chủ của cho khuất mắt!”
“Đồ tiểu nhân vong ân phụ nghĩa!” Quý Lâm mắng một câu, xe của liền nghênh ngang rời .
Ninh Trạch vì tắc đường mà kịp đón ông chủ ở sân bay, nhận tin bọn họ xe của Quý Lâm đến quán lẩu từ sớm, nên vội lái xe theo , chờ mãi ở cửa.
Mãi đến lúc , thấy bọn họ cùng , Ninh Trạch mới đẩy cửa xe bước xuống:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-127-128-nu-ma-dau-chet-roi-1.html.]
“Anh Niên, Dã, lâu gặp.”
Giang Dã dang tay định ôm lấy , nhưng ngay giây liền thấy :
“Trời ơi, Dã, đen nhiều thế? xem livestream lúc mà chẳng phát hiện.”
Ngừng một chút, Ninh Trạch bổ sung thêm:
“Anh Niên thì vẫn trắng nõn như xưa, chẳng thấy đổi gì cả.”
Giang Dã: “????”
Cộng thêm cái vẻ mặt đáng ăn đòn , Giang Dã thật sự hận thể vác đập cho một trận.
Giang Dã lập tức hừ lạnh, chút phục mà :
“ đen thì ? Đen cũng khỏe mạnh đấy nhé!”
Thế nhưng…
Ninh Trạch tiếp tục vạch trần:
“Anh Niên nhà chúng trắng cũng khỏe mạnh mà!”
“Cậu câm miệng ngay cho !” Giang Dã tức đến mức suýt nữa cởi giày đ.á.n.h .
Tên quả thật đáng ghét chẳng khác nào Quý Lâm.
ngờ, việc “chọc tức” nhất còn ở phía …
Ninh Trạch bất ngờ đẩy luôn chắn mặt , hớn hở lao đến mặt Hạ Tầm Song, cực kỳ nhiệt tình mở lời:
“Chị Song, chào chị! Em là fan của chị, xin hỏi thể cho em chữ ký ?”
Giang Dã: “????”
Anh lập tức đầu, chằm chằm bóng lưng mặt với vẻ bất mãn.
Tên khốn kiếp , càng ngày càng quá quắt, đến cũng dám đẩy!!
Chờ về nhà, nhất định bảo Niên trừ phần gà của !
“……”
Hạ Tầm Song gì, chỉ tại chỗ chớp mắt mấy cái, liếc sang Lâm Vãn Niên.
Bởi vì đây là đầu tiên, kể từ khi cô trở thành “ngôi Hạ Tầm Song”, chủ động xin chữ ký.
Cô… một fan nho nhỏ ?
Bởi vì dựa theo thể chất hắc hồng của nguyên chủ, lượng fan hâm mộ thì ít ỏi, còn anti-fan thì nhiều đếm xuể.
Ninh Trạch loay hoay tìm một lúc, cuối cùng moi một cây bút ký, hai tay cung kính đưa đến mặt Hạ Tầm Song, cẩn thận hỏi thêm một :
“Có ạ?”
“Ký ở ?” Hạ Tầm Song thấy mang theo sổ giấy gì cả.
“Ký ngay lưng áo em cũng , cảm ơn chị nhiều!” Ninh Trạch lập tức xoay .
Hôm nay mặc một chiếc áo thun trắng, dùng để ký tên thì chẳng gì thích hợp hơn.
Auuu~ Chị Song nãy lúc cầm bút còn khẽ chạm tay một cái!!!
Ninh Trạch lập tức kích động đến mức má đỏ bừng.
Không , chờ chữ ký của chị Song xong, nhất định khoe lên mạng, đó đem áo đóng khung mới .
Lâm Vãn Niên cảnh , khóe miệng nhịn giật giật.
Quả nhiên, sức hút khác giới vẫn mạnh hơn hẳn, ngay cả một minh tinh đỉnh lưu như còn gạt sang một bên.
Hạ Tầm Song phẩy bút vài nét rồng bay phượng múa lưng áo :
“Xong .”
lúc , di động của Hạ Tầm Song reo lên.
Là tài xế xe công nghệ cô đặt lúc khỏi quán lẩu.
Vốn dĩ đều đề nghị đưa cô về, nhưng cô lượt từ chối hết.