Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 125 + 126: Toàn là thói quen xấu bị nuông chiều mà ra (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-01 03:12:05
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dù thế nào nữa, cô cũng tuyệt đối thể để cho con tiện nhân Hạ Tầm Song lợi!

 

Trong lòng Hạ Châu Ngữ tính toán loạch xoạch, Hạ Tầm Song bên cạnh mà suýt nữa bật thành tiếng. Ý đồ thì lộ liễu đến mức còn gì?

 

Là cô ngốc, nghĩ rằng khác đều ngốc?

 

Hạ Tầm Song thật sự hiểu nổi, đây đúng là hai chị em ruột ư?

 

Ngay cả cá voi sát thủ còn đoàn kết, huống chi là con

 

Hơn nữa, nguyên chủ cũng từng chuyện gì ác nghiệt thất đức, tại Hạ Châu Ngữ cứ đối nghịch, sống c.h.ế.t dung nổi cô như ?

 

Quả thật lòng khó dò mà!

 

Giây phút , Hạ Tầm Song chợt bắt đầu nhớ nhung những trong bộ lạc.

 

“Đây là chuyện giữa và Song Song, liên quan gì đến ngoài?” Lâm Vãn Niên lạnh lùng đáp.

 

Song… Song Song??

 

Nghe thấy cách gọi từ miệng thốt , động tác uống của Hạ Tầm Song lập tức khựng , cô ho sặc sụa mấy tiếng, suýt thì nghẹn chết.

 

Vốn dĩ cũng ít gọi cô là “Song Song”, nhưng khi đổi thành Lâm Vãn Niên gọi, kỳ quái đến thế ?

 

“Lúc nào cũng hấp tấp, coi chừng chút !” Lâm Vãn Niên thấy , lập tức rút mấy tờ khăn giấy đưa cho cô.

 

Tất cả chẳng đều tại

Còn mặt mũi mà !

 

Hạ Tầm Song thầm lẩm bẩm trong bụng, đó nhận lấy khăn giấy, lau vệt nơi khóe môi.

 

Hạ Châu Ngữ thấy cảnh hai bọn họ tương tác, bản bỏ quên sang một bên, trong lòng bực bội đến mức thể tả, nhưng ngoài mặt vẫn cố giữ bình tĩnh, dáng tiểu thư khuê các đoan trang.

 

đó.” Hạ Châu Ngữ hùa thêm một câu, gắng gượng chen câu chuyện, “Chị gái em từ nhỏ ham chơi, quen cái tính tùy tiện, trong chương trình chắc chắn phiền ít. Thế nên em mặt chị lời xin cũng là nên thôi, chỉ mong Niên Thần đừng để bụng những chỗ của chị em. Kỳ thực, chị em là .”

 

Bị gọi tên liên tục, Hạ Tầm Song khẽ liếc sang gương mặt tuấn tú ngay bên cạnh, trong lòng khỏi thầm than: là một con rắn độc khoác lớp da đẽ! Hễ bắt cơ hội, là sẽ c.ắ.n một nhát thật sâu.

 

Những lời như xin , nhưng thực chất là châm biếm, bóc mẽ khuyết điểm của cô, cố ý kéo cô xuống bùn.

 

Nếu đổi mắt , e rằng thật sự sẽ tin mấy câu xanh .

 

Chỉ tiếc, ba đàn ông ở đây kẻ ngốc, sự dối trá trong từng chữ từng câu?

 

Giang Dã rốt cuộc cũng thấy thuận mắt, nhịn nổi mà mở miệng đỡ cho cô:

“Trong rừng là chị Song chăm sóc bọn đấy. Có lẽ cô mấy khi xem livestream nhỉ?”

 

Hạ Tầm Song cũng chẳng vội lên tiếng. Cô lười biếng tựa hẳn lưng ghế, đôi chân dài thon gọn vắt chéo, thoải mái rung gối như thể chuyện chẳng liên quan đến .

 

Câu thẳng thắn của Giang Dã Hạ Châu Ngữ nghẹn lời, sắc mặt cứng đờ một thoáng mới gượng giải thích:

“Cũng đúng, dạo em bận phim, nên ít thời gian xem chương trình. Thỉnh thoảng rảnh rỗi mới tranh thủ coi chút thôi.”

 

“Thế thì .” Giang Dã gật đầu, khẽ “chậc” một tiếng, đó cố tình tỏ vẻ hiểu rõ, còn học theo giọng điệu của cô để tiếp:

 

“Đã xem hết chương trình của bọn , thì đừng vội kết luận lung tung. Chị Song , cũng cực kỳ xuất sắc. Nếu một chị gái như chị , chắc chắn sẽ thấy tự hào vô cùng. Cô thấy đúng ?”

 

Giang Dã một nữa đem quyền chuyện trả về tay cô .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-125-126-toan-la-thoi-quen-xau-bi-nuong-chieu-ma-ra-2.html.]

Biểu cảm gương mặt Hạ Châu Ngữ lúc , chẳng còn đủ để dùng hai chữ cứng đờ mà hình dung. Cả bỗng cảm giác như đống kim châm, hai bàn tay giấu gầm bàn siết chặt đến mức các khớp xương trắng bệch .

 

“Xem là em lỡ lời, hiểu lầm chị .” Hạ Châu Ngữ đưa tay vén tóc bên tai, cố gắng che giấu sự lúng túng của .

 

về phía Hạ Tầm Song, dịu khí, ai ngờ Hạ Tầm Song cố tình cho cô xuống bậc thang, ngược còn buông một câu trực diện đẩy cô lên đầu sóng ngọn gió:

 

“Cô hiểu lầm ít chắc?”

 

Đã chơi, thì cô sẽ bồi tiếp đến cùng, xem rốt cuộc là ai thắng ai thua!

 

“……”

 

Trong phòng lập tức yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng kim rơi, khí ngột ngạt đến c.h.ế.t lặng.

 

Sắc mặt Hạ Châu Ngữ từ đỏ ửng dần dần chuyển sang tái nhợt. Cô gắt gao chằm chằm gương mặt mắt, rõ ràng vẫn là Hạ Tầm Song mà quen , nhưng từng lời , từng hành động hôm nay, khiến cô cảm thấy xa lạ đến mức nhận nổi.

 

Quả nhiên, rời khỏi gia đình một thời gian, liền tưởng đôi cánh cứng cáp ?

 

Bị vả mặt liên tiếp, hết đến khác lật tẩy, Hạ Châu Ngữ sớm mất hết mặt mũi, cũng chẳng còn lý do gì để ở .

 

“Chị , chị đùa . Chúng là chị em ruột cùng lớn lên từ nhỏ, em chỉ là trêu chị thôi, ngờ chị coi là thật.”

 

Chưa đợi đối phương mở miệng, cô vội vàng lảng sang chuyện khác:

 

, em cùng bạn ngoài, nãy tình cờ thấy chị nên ghé qua chào hỏi. Giờ em cũng , quấy rầy bữa ăn của nữa.”

 

“Chị, em đây.”

 

Hạ Châu Ngữ cầm túi xách lên, cũng lễ phép chào mấy còn .

 

Vừa khỏi phòng riêng, nụ giả tạo mặt cô lập tức biến mất sạch sẽ, đó là sắc mặt âm trầm như phủ mực. Cô hung hăng ngoái đầu cánh cửa khép , ánh mắt tràn ngập độc khí, như thể giẫm nát bên trong gót chân .

 

Những nhục nhã mà Hạ Tầm Song mang đến cho cô hôm nay, nhất định cô sẽ trả gấp trăm, gấp nghìn !

 

“Lâm Vãn Niên, chúng còn nhiều thời gian!” Hạ Châu Ngữ nhếch môi lạnh, hừ một tiếng, mới bước về phía phòng khác.

 

Mãi đến khi cô hẳn, trong phòng mới vang lên tiếng Giang Dã:

 

“Chị Song, đó thật sự là em ruột chị ?”

 

Một đứa em gái kiểu xanh còn nhằm ngay chính chị gái ruột để giở trò, hai mươi mấy năm sống đời, đây đúng là đầu tiên thấy.

 

“Chẳng thế thì gì nữa!” Hạ Tầm Song nhàn nhã vắt chân chữ ngũ, nhún vai một cái.

 

Tuy em gái ruột của cô, mà là của nguyên chủ, nhưng giờ cô đang sống trong thể , thì chẳng thể phân rõ nữa .

Nếu thật sự cô một đứa em gái như thế, chắc sớm cô xử lý tám trăm .

 

Chuyện cũ bỏ qua tính, nhưng nếu Hạ Châu Ngữ còn dám tiếp tục giở trò đầu cô, thì đừng trách cô khách khí.

 

Toàn bộ đều là do nuông chiều mà sinh cái thói hư tật !

 

“Chị cũng thật là giỏi nhẫn nhịn đấy, gặp kiểu mà vẫn giữ tâm trạng lạc quan.” Chỉ qua ít phút tiếp xúc, Giang Dã Hạ Châu Ngữ tuyệt đối loại tử tế.

 

Không hiểu , xong câu , Giang Dã vô thức sang Lâm Vãn Niên. Trong lòng thầm nghĩ, nếu Niên cũng lạc quan như chị Song thì mấy.

 

“Cô gái đó… hình như chút ấn tượng. Trước từng ở một sự kiện chào hỏi qua vài câu, nhưng lúc thật là hạng .” Quý Lâm khẽ thở dài, đồng thời âm thầm hạ quyết tâm – từ nay tránh xa loại như .

 

 

Loading...