Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 123 + 124: Lần đầu gặp Hạ Châu Ngữ (5)
Cập nhật lúc: 2025-10-01 02:26:14
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị thế ! Như em đây chỉ là một kẻ mờ nhạt chẳng ai để ý… dám phiền một minh tinh lớn như em để tâm đến?” Hạ Tầm Song nhún vai, ánh mắt sắc bén thu trọn từng đổi nhỏ nhất gương mặt đối phương.
Quả nhiên, chiêu trò “ xanh” của Hạ Châu Ngữ cao tay hơn hẳn Lương Tư Tư mấy bậc. Sơ sẩy một chút thôi là thể rơi ngay cái bẫy mà cô đào sẵn.
Những lời qua tưởng chừng mềm yếu, vô tâm thốt , nhưng chỉ cần một giây mất cảnh giác, sẽ ngã nhào vũng bùn nhơ bẩn mà cách nào rửa sạch.
Bao năm nay, thủ đoạn của Hạ Châu Ngữ luôn như : mặt một kiểu, lưng một kiểu. Khiến nguyên chủ chịu ít thiệt thòi, uất ức chẳng thể thành lời.
“Chị ơi, chúng là chị em ruột cơ mà! Chị chẳng quá khách sáo ? Hay là Tiểu Ngữ gì , khiến chị giận? Tiểu Ngữ xin chị, ?” Hạ Châu Ngữ bộ đáng thương, kéo nhẹ tay áo chị, giọng nũng nịu đầy ngọt lịm.
“Em vẫn còn thoát vai hả? Đây phim trường, em cần diễn ở đây .” Hạ Tầm Song nhíu mày, chán chường hất nhẹ cổ tay, rút áo khỏi bàn tay . Cô vốn chẳng nguyên chủ, sẽ bao giờ nuông chiều cái tính giả tạo .
“Nếu ở thì xuống, lấy đồ ăn mà nhét kín miệng. Còn nếu thích thì tùy, cửa ở , đừng phiền khác ăn cơm.”
Những câu “ ngôn ngữ” cùng cái kiểu gọi “chị ơi chị ” , thôi cũng đủ phiền!
Bàn tay Hạ Châu Ngữ vồ hụt trong khí, cô một nữa chị gái mất mặt ngay đám đông. Vẻ bối rối thoáng qua, gương mặt trở nên cứng ngắc, nhưng cô vẫn cố gắng giữ hình tượng mặt ngoài:
“Quả nhiên là chị đang giận em !”
Cô khẽ thở dài, biểu hiện vẻ u buồn, nhưng trong lòng âm thầm tính toán:
Hạ Tầm Song ?
Chẳng lẽ chuyến rừng , cánh của cô cứng ?
Hoàn giống cô gái nhút nhát, mềm yếu ngày xưa nữa.
Ngày , chỉ cần cô hướng Đông, thì tuyệt đối Hạ Tầm Song chẳng dám sang Tây. Vậy mà bây giờ, dám mặt Niên thần và những liên tục chống đối, còn khiến cô mất hết thể diện.
Con tiện nhân , đúng là ngứa da , cần dạy dỗ một trận!
Hạ Châu Ngữ âm thầm liếc chị một cái, nhưng phớt lờ .
Ba đàn ông đối diện, đoạn đối thoại giữa hai chị em, đều ngấm ngầm hiểu sự tình. Cũng lập tức minh bạch câu khi nãy của Hạ Tầm Song:
“Cậu đừng vội mừng quá sớm!”
Thì , cô em gái chính là một đóa “ xanh” điển hình.
Cái kiểu lời ngọt ngào mà toát lên mùi giả tạo , đúng là khó ngửi đến phát ngán!
Cái cảm giác thiện cảm ban đầu, khi cô là em gái Hạ Tầm Song, nay gần như tan biến sạch sẽ.
Giang Dã thậm chí còn bắt đầu hối hận vì quyết định . Anh vốn tưởng em gái của Hạ Tầm Song cũng sẽ đáng yêu, dễ thương như chị, nào ngờ… Lúc mới hiểu , giữa hai chị em vốn chẳng hòa hợp gì.
Anh định mở miệng tiếp lời, nhưng thôi, quyết định giữ im lặng.
Quý Lâm thì chỉ nâng tách bát bảo lên nhấp một ngụm, sắc mặt như thể thấu tất cả. Đám sống trong giới thượng lưu như họ, chút khả năng “thưởng ” thì tồn tại ?
Dù đó cũng là chuyện nội bộ gia đình , miễn liên lụy đến bản , họ cũng chẳng tiện xen .
Cô thích diễn trò, thì cứ để họ xem.
Bầu khí trong phòng bao bỗng chốc tụt xuống đáy, lạnh lẽo căng thẳng.
Cứ ngỡ những lời phần nào tác động đến chị, Hạ Châu Ngữ tiếp tục “thừa thắng xông lên”:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-123-124-lan-dau-gap-ha-chau-ngu-5.html.]
“Chị ơi, em sai mà… Chị tha thứ cho em ?”
Trong lòng Hạ Châu Ngữ thầm mừng rỡ, Hạ Tầm Song dám mặt Niên Thần và lời lẽ thô tục như , nhất định để ấn tượng trong lòng bọn họ.
Hừ… còn xong ? Con hồ ly xanh , giờ là nghiện diễn kịch đúng ?
Hạ Tầm Song “bộp” một tiếng đặt đũa xuống bàn, khóe môi nhếch lên lạnh. Cô còn đang nghĩ xem để “xử ” con xanh thì bên cạnh đột nhiên vươn tới một bàn tay.
“Ăn cơm thì chuyện!” Bàn tay xương khớp rõ ràng của Lâm Vãn Niên khẽ nâng cằm cô lên, gương mặt cô về thẳng phía .
Hạ Tầm Song nhíu mày, định mở miệng gì đó thì Lâm Vãn Niên đưa cho cô nửa bát thịt mới nhúng xong, “Nhanh ăn khi còn nóng!”
“ thích ăn cay cơ.” Hạ Tầm Song chu môi lầu bầu một câu, bởi vì chỗ thịt nhúng trong nước lẩu thanh.
Câu rơi tai những khác, ai nấy đều cho rằng dù Lâm Vãn Niên nổi giận, thì sắc mặt cũng chẳng dễ coi. Thế nhưng, điều khiến thể nào ngờ tới chính là — vui vẻ chấp nhận lời phàn nàn đó, còn ngoan ngoãn gật đầu:
“Ừ, .”
Mọi : “????”
Phản ứng của Giang Dã vẫn xem như bình thản, nhưng Quý Lâm và Hạ Châu Ngữ thì kinh ngạc đến mức mắt như rớt ngoài.
“Cậu chắc là thằng quỷ ám thật chứ?” Quý Lâm nữa nghi hoặc sang hỏi Giang Dã.
Quá kỳ quái, giống Lâm Vãn Niên chút nào. Trước cực kỳ ghét phụ nữ đến gần, mà bây giờ cam tâm tình nguyện chủ động nhúng thịt cho Hạ Tầm Song, oán trách còn ngoan ngoãn như thế ư??
“Bị quỷ ám là thì !” Giang Dã chỉ im lặng cạn lời.
Hạ Châu Ngữ cảnh tượng , trong lòng ghen tị đến mức ai mà . Niên Thần từ đầu đến cuối từng liếc cô lấy một , mà đó ân cần nhúng lẩu cho Hạ Tầm Song??
Đôi tay đặt đầu gối cô nắm chặt thành quyền, tức giận đến run rẩy nhẹ.
Lâm Vãn Niên mù mắt ?
Hạ Tầm Song tài đức gì đáng để đối xử như thế?
Thật sự tức c.h.ế.t !!
Hạ Châu Ngữ vội bưng chén bàn, ừng ực uống mấy ngụm lớn để ép bình tĩnh . Sau đó trong lòng cô sắp xếp từ ngữ, một lát mới cất giọng với Lâm Vãn Niên:
“Niên Thần, em chị gái lời xin với .”
Nghe , ánh mắt Lâm Vãn Niên liền sinh hứng thú, đầu tiên kể từ lúc cô bước mới chịu thẳng về phía cô:
“Tại ? Nói xem.”
“Lần đầu chương trình phát sóng, chị gái hại rơi xuống hố ? Khi đó còn thương nữa, đương nhiên là xin .”
Ánh mắt Hạ Châu Ngữ dán chặt , gần đến mức rõ từng đường nét gương mặt , khiến tim cô đập nhanh hơn mấy phần.
Một gương mặt trai đến , đáng tiếc chẳng bối cảnh gia thế gì, nhưng nếu chỉ là để “chơi đùa” thôi… thì cũng thành vấn đề.
Nghĩ đến đây, Hạ Châu Ngữ liền đưa tay vén tóc mai bên tai, cố tình nũng, giọng cũng mềm vài phần:
“Hơn nữa, chuyện ba em cũng , ông còn mời một bữa cơm để tỏ ý xin , chỉ là Niên Thần thời gian …”
Cô nhất định chiếm đàn ông !
Bất cứ thứ gì liên quan đến Hạ Tầm Song, cô đều giành lấy, nếu giành … thì tự tay hủy hoại nó!